Họ hét lên giáo nghĩa của Ma đạo, mượn đó để thể hiện quyết tâm trong lời thề sinh tử cùng Ma đạo.
Tôi giật mình khi nghe những lời đó, tôi quay người nhìn họ và hành lễ cúi chào, không ngoảnh đầu lại lần nữa, sải bước vào cổng.
Quỷ Môn Quan, Vương chân nhân rất tự hào, trưng binh điểm tướng thề tiêu diệt Ma đạo và Âm sơn trong một trận, lập công cho Âm ti.
Ma đạo và Âm sơn đã có kết quả thắng bại, sức mạnh tài nguyên của Âm sơn Pháp Mạch đều đã cạn kiệt, chỉ còn sót lại một tòa tổ đình.
Ma đạo cũng thương vong nặng nề, làm thâm hụt sức mạnh binh tướng.
Tuy nhiên, điều ông ta băn khoăn là, Bắc Âm Đại Đế Châu Khất đã thay đổi thái độ mà ban đầu ủng hộ hắn một cách mạnh mẽ, chỉ cho xuất binh không cho xuất tướng.
Âm ti ngày nay, theo thời đại Mạt Pháp sắp kết thúc cơ duyên từ trên trời rớt xuống, thập đại Âm soái nâng cấp lên cảnh giới nửa bước Thiên tôn, ngũ đại Phán Quan cũng có sự cải thiện rõ rệt.
Nhưng Châu Khất lại có thể không cho bất kỳ người nào xuất binh theo Vương Chân Nhân, chỉ bảo ông ta lấy đếm lấy vài tên nửa bước Thiên tôn trong đám ba mươi sáu quỷ tướng.
Âm ti không thiếu tướng soái, bộ hạ ngũ phương Quỷ đế có cấp bậc nửa bước thiên tôn rất nhiều.
Nguyên cả Âm ti, ngoài những chiến tướng giữ chức vụ quan trọng không dễ động tới, còn có cả trăm vị nửa bước Thiên tôn có sẵn.
Cho dù là như thế, Vương Chân Nhân vẫn có quyết tâm tất thắng.
Đại quân xuất phát từ lúc Dương Quan bị phá vỡ, âm thầm đi theo con đường Hoàng Tuyền tăm tối, đưa quân tới Âm sơn.
Cửu U là nơi cực lạnh, thần điện tăm tối.
“Khởi bẩm Nữ Đế điện hạ, Vương Chân Nhân đã đem mười vạn âm binh tới núi Thái Sơn.
” Châu Khất khom mình hành lễ nói.
“Nhà ngươi có phải đang nghi hoặc việc Cô không cho Âm ti xuất tướng?” Cửu U Nữ Đế nói.
“Nữ đế điện hạ nhìn xa trông rộng, nhất định có suy nghĩ sâu xa.
”“Vương Chân Nhân lần này xuất quan sẽ vĩnh viễn không quay trở về.
” Cửu U nữ đế thở dài rồi nói.
“Ma đạo và Âm Sơn đều đã cạn kiệt sức lực, muốn tiêu diệt mười vạn đại quân Âm ti của ta trừ phi hai vị Ma đạo Thiên tôn ra tay, chẳng lẽ Nữ Đế ám chỉ là bọn họ sao?”“Thiên tôn Ma đạo được coi là kinh tài diễm sắc, đại quân mười vạn của Âm ti không xứng để họ phạm điều cấm kỵ của Thiên đạo.
“Không phải bọn họ, vậy làm sao Ma đạo có thể đánh lại được mười vạn đại quân của Âm ti?” Châu Khất lại hỏi.
“Ngươi còn nhớ ai là người chỉ huy đại quân vong hồn năm đó chứ?”“Hiệp khách bóng tối Bắc Minh Tú”.
Châu Khất nói.
“Người này vong hồn đắc đạo, không phải quỷ đế nhưng lại có sức mạnh của quỷ đế, một khi hắn ra tay, Vương Chân Nhân tử trận khó thoát.
” Cửu U Nữ Đế nói.
“Nhưng Bắc Minh Tú không phải trong trận chiến phong thần, đã bị Hỏa Long Chân Nhân của Nhân đạo giết chết ở bờ Bắc Hải rồi sao?” Châu Khất bối rối hỏi.
“Bắc Minh Tú không dễ giết như vậy đâu, Hỏa Long Chân Nhân chỉ chém âm thân của ông ấy, để ông ấy thoát khỏi thần hồn.
”“Sao chưa từng nghe qua Ma đạo lại che giấu một sát tướng vong hồn trong huyền thoại như vậy?”“Bởi vì ông ấy chưa từng tham gia lại Ma đạo mà Tạ Lan chỉ huy.
Nhưng Cô có thể khẳng định với ngươi, nơi ông ấy đang ở là núi Thái Sơn.
Đó là nguyên nhân tại sao Cửu U Nữ Đế quyết tâm không cho Âm ti xuất quân, thời đại Mạt pháp chưa kết thúc, bất luận là Thiên tôn của Ma đạo, hay Cửu Thiên Phong Thập Lục phong thần, đều không thể ra tay với Âm ti.
Địa điểm chiến trận lần này lại là Âm sơn tổ đình, hang ổ của Âm Sơn lão tổ.
Kiếp nạn Phù Tô Huyết Hải tại Âm ti vẫn chưa kết thúc, Quỷ đế thiên tộc và ba người giám sát lục đạo đều không thể kinh động.
Ở tình huống này, Âm ti tìm không được chiến tướng có thể đối đầu với hiệp khách bóng tối.
Hiệp khách bóng tối Bắc Minh Tú, có sức mạnh của quỷ đế.
Ông ấy mà ra tay, thì một người có thể chặn đứng mười vạn đại quân của Âm ti.
Vào trong Dương Quan, ba người chúng tôi chầm chậm bước về phía trước, trên đường không có chướng ngại.
Âm sơn tổ đình được xây dựng như nằm trên đầu một con thú nhìn lên bầu trời gầm rú, đại điện uy nghiêm, trông hung dữ kỳ lạ.
Cổng núi tổ đình, khắc bốn tượng ác thú.
Chia ra thành: Thao Thiết, Đào Ngột, Cùng Cơ, Hỗn Độn.
Mỗi tượng thú đều có tư thế thành phong, ngồi gác cửa núi, tà khí bừng bừng, không thể lay chuyển.
“Muốn vào cổng núi, cần phải phá giải được trận pháp bảo vệ của bộ tứ đại hoang ác thú này.
” Khương Tuyết Dương chỉ về phía bốn tượng ác thú nói.
“Làm sao phá được?” Thùy Họa hỏi.
“Cách phá giải rất đơn giản, bốn tượng ác thú đó trông hùng dũng nhưng thiếu sự nhanh nhẹn, pháp trận bảo vệ này cũng không có biến hóa quá nhiều, chỉ cần lực lượng đánh bại chúng là được.
”“Sức mạnh thế nào?” Tôi hỏi.
“Khởi động trận pháp có sức mạnh của Thiên tôn, sức mạnh tiêu diệt cần trên sát trận của Hoàng Đạo Thập Nhị Cung Âm Cực.
Muốn phá trận này, chỉ có cách mượn sức mạnh mệnh bàn của Sát Phá Lang thì may ra có cơ hội.
”Tiếp đó ba người chúng tôi mỗi người tự mình nâng cao chiến lực, chuẩn bị phá trận.
Thùy Họa sau khi ngưng kết thân thể Tử Thần, Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết về dương cực tứ thập đao đã trở thành một chuyện quá xa vời.
Vì thân thể Tử Thần là cực âm cực lạnh, cho dù cô ấy có là Thiên tôn đi chăng nữa, cũng không có cách nào sử dụng đao pháp dương cực.
Ban đầu lúc mới biết có kết quả như vậy, Thùy Họa còn cảm thấy sầu não vì cho rằng đã mất đi quyền thừa kế của Phá Quân hộ pháp Thiên tôn.
Nhưng rất nhanh cô ấy hiểu ra, ai cũng có đạo của riêng mình, cùng người nhưng số phận khác nhau.
Tiếp nhận việc đó, Thùy Họa bắt đầu trên tứ thập âm cực đao pháp nền tảng Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn, cảm ngộ đao pháp thuộc về Tử Thần.
Tạo nên chiến thuật đao pháp không phải là chuyện dễ dàng, cho nên đao pháp của Thùy Họa hiện giờ vẫn chưa vượt qua phạm trù của Phá Quân, nhưng việc uy lực âm cực tứ thập đao được trưng xuất từ thân thể Tử Thần đã tăng lên rất nhiều lần rồi.
Đặc biệt là sau khi cô ấy Niết Bàn hai lần tại Hoàng Đạo Thập Nhị Cung Âm Cực Sát trận, âm cực tứ thập đao đã có uy lực của Thiên tôn rồi.
Theo đó Thùy Họa chuyển vận chiến thuật đao pháp, trời đất nổi gió bay mây, nguyên cả âm khí của núi Thái Âm nhanh chóng ngưng kết quanh người cô ấy.
Cùng lúc đó tôi cũng giải phóng hình kiếm khí.
Cái gọi là hình kiếm khí, thực chất là sự mở rộng của kiếm chiêu.
Kiếm chiêu là chỉ đâu đánh đó, ngay cả khi có phát tán kiếm khí cũng là hướng cố định của đường chết, nhưng hình kiếm khí lại không giống vậy, sau khi kiếm khí rời khỏi kiếm thân thì có thể sản sinh biến hóa cùng thần niệm.
Do tôi đã từng tu hành qua Kiếm Thất Sát, nắm rõ bí ẩn kiếm khí hóa rồng, hình kiếm khí của tôi có thể cùng với sức mạnh biến tất cả thành rồng , còn có thể dung hòa thành Kiếm Khí Cự Long với uy lực mạnh nhất.
Đó chính là Ma kiếm ngự long quyết mà sau này tôi lĩnh ngộ được.
Hình kiếm khí không ngừng được giải phóng, tất cả những thứ biến thành rồng cứ bay vòng quanh tôi.
Tôi và Thùy Họa vẫn luôn cùng nhau nâng cao chiến lực, Khương Tuyết Dương cũng không nhàn rỗi, cô ấy quay quanh đạo của Tham Lang, tập hợp sức lực chúc phúc của bốn ngọn gió thành một, cuối cùng hình thành một đạo thần niệm chúc phúc mạnh vô địch.
Cô ấy không phải Phong Thập Bát, chỉ có thể sử dụng sức lực chúc phúc của gió, không thể sử dụng sức mạnh pháp quy của gió.
Phong Thập Bát dung hòa sức mạnh pháp quy của bốn ngọn gió thành một, mở ra cơn bão.
Nhưng Khương Tuyết Dương thì khi dung hòa sức mạnh chúc phúc của bốn ngọn gió thành một, hình thành Bạo Phong Chúc Phúc.
Đợi đến khi ba người đều đã chuẩn bị xong xuôi hết, Khương Tuyết Dương đứng ở mệnh cung, tôi và Thùy Họa cùng với cô ấy đứng theo vị trí tam hợp cung, nhắm lấy pháp trận bảo vệ Hồng Hoang tứ hung ở trước mặt xem như là tứ chính để phá vỡ.
“Bạo Phong Chúc Phúc, Sắc! Sắc!”Tiếp theo hai chữ sắc của Khương Tuyết Dương, hai đạo Bạo Phong Chúc Phúc đánh vào cơ thể của tôi và Thùy Họa.
Tam phương khởi động, tứ chính tựu vị.
Một đao âm cực của Thùy Họa sinh sát quét về phía trước, tượng tứ đại hung thú lần lượt bị kích hoạt, pháp trận bắt đầu xoay chuyển.
Đúng lúc đó, tôi hội tụ tất cả Long hình kiếm khí tập hợp thành một con Kiếm Khí Cự Long dài trăm trượng, nó gầm lên một tiếng rồi lao vào trong.
Tiếp theo đó, là trận chiến ác liệt giữa ba người chúng tôi và đại hoang tứ đại hung thú.