Phía chính tây còn có một đỉnh, tối đen như mực, giống như một mũi hắc tiễn bắn vào mây xanh, đó chính là mục tiêu cuối của chúng tôi khi tới đây, đỉnh Quỷ Tiễn.
A Lê đã bị bắt đi trong thời gian rất dài rồi, tuy là không biết Quỷ Tiễn Phùng Mông không biết đối với nhóc ấy thế nào, nhưng không nghĩ cũng biết đó sẽ là trận có khả năng giày vò của địa ngục.
Ánh sáng và mặt tối của mặt trăng không thể cùng tồn tại, cũng giống như Thần và Ma đối lập.
Mà còn muốn phá vỡ thần tính ánh sáng của mặt trăng, đầu tiên làm là hủy hoại tinh thần ý chí của A Lê.
A Lê vẫn còn là đứa trẻ, nỗi đau bị phá hủy tinh thần ý chí thật là không thể tưởng tượng nổi.
Đó chính là điều thảm khốc mà Phong Thập Bát đã nhắc tới khi nói về A Lê.
Cũng giống như tôi lo Khương Tuyết Dương sẽ chết, tôi cũng lo lắng như vậy đối với A Lê, tôi sợ sẽ không còn gặp lại thiếu nữ của bộ tộc Đông Di, sợ nhóc ấy sẽ rơi vào Ma chướng.
Quảng trường thần điện lão tổ chỉ có ba người chúng tôi, Lang Xuyên Quân, đạo tôn Hồ Vĩ , Tiên tử Lạc Thủy.
Ngoài những người này ra, ngay cả một bóng đệ tử Âm sơn cũng không có.
Đằng sau ba người này, chính là lão thần điện thần thánh nhất của Âm sơn tổ đình, cửa điện đóng kín.
“Ta không thể không thừa nhận Ma đạo lớn mạnh hơn tưởng tượng của ta rất nhiều, mệnh bàn Sát Phá Lang quả nhiên có xu hướng không thể đảo ngược được.
Chỉ tiếc là, các ngươi không nên đến đây.
” Lang Xuyên Quân từ tốn nói.
“Bọn ta đã tới đây rồi.
” Tôi nói.
“Nếu như các ngươi xuống núi, có thể còn có sợi sinh cơ.
Âm ti cũng không xuất binh, Âm sơn và Ma đạo không có túc nguyện, hà tất nhất định phải chiến đấu một binh một tướng.
” Hồ Vĩ Đạo Tôn nói.
“Ha ha, ngay cả khi nó không dành cho đệ tử Ma đạo của ta, thì hôm nay Âm Sơn tổ đình phải bị phá hủy.
” Tôi cười nhạt nói.
“Tại sao?” Hồ Vĩ Đạo Tôn vặn hỏi.
“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.
Âm Sơn ngoan cố không chịu thay đổi, hành động ác độc, gây đau khổ cho thường dân, người hay thần đều phẫn nộ, bàn tay giả của Thiên đạo đã gây ra tàn khốc ở Âm sơn, Ma đạo ta đây càng phải giúp đỡ và cứu người.
”“Được lắm.
Nếu đã nói như thế, chỉ còn cách quyết chiến.
” Lang Xuyên Quân trầm giọng nói.
Nói xong, Lang Xuyên Quân và Hồ Vĩ Đạo Tôn, Tiên tử Lạc Thủy vào tư thế chiến đấu.
Thực lực của Lang Xuyên Quân chúng tôi đã đánh giá thấp, cũng giống vậy, thực lực của Tiên tử Lạc Thủy cũng bị chúng tôi đánh giá thấp, chiến lực của cô ta không hề dưới Khương Tuyết Dương.
Hơn nữa nơi giao chiến lại là thần điện trước tổ đình, ba người bên Lang Xuyên Quân có thể mượn tượng thần lão tổ trong thần điện để ban phước tăng sức mạnh chiến lực, lại còn có nguyên cả người bảo vệ nhìn về phía trời cao của núi Thái Sơn.
Thậm chí nếu có sức mạnh mệnh bàn của Sát Phá Lang chúng tôi, trận đánh này chắc chắn cũng sẽ rất khó khăn.
Từ buổi tối đến ban ngày, chẳng mấy chốc cả ngày trôi qua thật nhanh.
Đã tới lúc dạ quang lụi tàn, trên đỉnh Quỷ Tiễn có thể bắn ra ba mũi tên Nguyệt ma bất cứ lúc nào.
Cho nên, chúng tôi phản dồn hết sức lực tấn công, kết thúc trước khi hoàng hôn buông xuống, giết hết ba người bên Lang Xuyên Quân, phá hủy tượng thần Âm sơn lão tổ.
Lúc này, Lang Xuyên Quân đã điên cuồng, cửu âm sát khí trên người dày đặc.
Công lực của hắn so với Cửu Âm Câu Hồn cao hơn không biết bao nhiêu lần, cửu âm sát khí chạm vào là chết chắc.
May mắn thay, từ khi bắt đầu Thùy Họa bám lấy tử khí của hắn, không để cửu âm sát khí của hắn lan rộng bám vào người của tôi và Tuyết Dương.
Chỉ là chiến lực của Thùy Hòa không mạnh bằng Lang Xuyên Quân, chỉ có thể dựa vào sự hỗ trợ giúp đỡ của bất tử chi thân của Tử Thần.
Đối thủ của tôi là Hồ Vĩ Đạo Tôn, kẻ này là cao thủ duy nhất thông thạo tất cả phép thuật của Âm Sơn Pháp Mạch, không những tinh thông mê hợp, xung quanh, tỏa hồn.
lục đại âm thuật của Âm Sơn, bản tôn còn có thể biến hóa thành U Minh Quỷ Vương, triệu hồi bách quỷ dạ hành.
Trong trận chiến của tôi và hắn ta, từ đầu tới cuối đều bị che phủ bởi quỷ thần chi khí, hình kiếm khí xuất hiện trong vô tận, bách quỷ của Hồ Vĩ Đạo Tôn cũng dường như được triệu hồi vô tận.
Khương Tuyết Dương và Tiên tử Lạc Thủy trong trận chiến cũng trong trạng thái cầm cự, trận đánh giữa phong long và hắc xà, khó phân khó giải.
Trận chiến với ba người bên Lang Xuyên Quân từ đầu đã là một trận có tiêu hao lớn, chiến lực của chúng tôi tăng lên, chiến lực của bọn họ cũng tăng lên, không phải để giết kẻ địch mà để bảo vệ chính mình.
Nếu như vậy, cho dù có đánh một ngày một đêm cũng bất phân thắng bại.
Tôi và Thùy Họa có thể tiếp trận chiến đấu trong cao độ, nhưng Khương Tuyết Dương thì không cầm cự được.
Nơi đây là Âm Sơn tổ đình, hai vị thiên tôn Ma đạo không thể nhúng tay cản trở, Phong Thập Bát cửu thiên phong thần cũng không thể phân xuất thần niệm để tương trợ.
Giống như những điều ngài ấy nói, đó là kiếp nạn tam tinh Sát Phá Lang, Thiên đạo không liên quan.
Để phá vỡ cục bộ này, cần phải có sự lĩnh ngộ của chiến lực.
Nếu không có lĩnh ngộ, không có cách nào phá vỡ bố cục này.
Cuối cùng, mấu chốt để phá vỡ bố cục đã xuất hiện.
Thùy Họa trong lúc phát huy điên cuồng Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn âm cực sinh sát tứ thập đao, lĩnh ngộ được chí cường đao pháp thuộc về Tử Thần.
Đao pháp sơ đẳng, đao Trấn Yêu trong tay cô ấy có sự biến hóa đầu tiên.
Vốn dĩ đao thân đen như đôi mắt Tử Thần của cô ấy, biến thành ngọn lửa màu xanh lam.
Đao này vốn là lĩnh ngộ đao Lưỡng Đoạn của Phá Quân đúc thành, sau đó bị hoàng đế Càn Long ban cho Sơn Hải Quan để trấn áp yêu tộc Dã Tiên, lấy tên là đao Trấn Yêu.
Mà hiện giờ, chiếc đao này đã biến hóa hoàn toàn thành vũ khí thuộc về Tử Thần.
Rất nhanh, cùng với ngọn lửa nhấp nháy màu xanh lam, hình thể thân đao cũng phát sinh sự biến hóa.
Thân đao ngày càng dài và hẹp, lưỡi đao ngày càng mỏng.
Thùy Hoa còn đang mải mê vung đao múa điên cuồng, thân đao cảm nhận được sát khí của Tử Thần, cuối cùng biến thành hình như dòng nước chảy, mỏng như cánh ve sầu, lưỡi đao phát sáng với màu xanh lam của ngọn lửa.
Đây chính là Thần binh thứ nhất trong thế giới ngầm được hậu thế đạo tàng ghi chép lại, bi thương trong linh hồn.
“Lợi Nhẫn Sát Lục Sinh Mệnh, Lực Lượng Sang Thương Linh Hồn.
Trảm!” Cùng với tiếng hét của Thùy Họa, hộ thể sát canh của Lang Xuyên Quân bị chém đứt, sau đó người của hắn bay ra, rớt xuống trên bậc của thần điện lão tổ.
Lang Xuyên Quân bị thương nghiêm trọng, Hồ Vĩ Đạo Tôn và Tiên tử Lạc Thủy lùi lại, bay về đằng trước cửa chính của thần điện lão tổ.
Bọn họ đã thất bại rồi, chỉ cần giết ba người bọn họ, là có thể vào thần điện phá hủy tượng thần Âm Sơn lão tổ rồi, trong nhân gian sẽ không còn Âm sơn pháp mạch nữa.
Đúng tại lúc này, cửa chính thần điện có tiếng mở cửa cót két, từ trong bước ra một nam nhân mặc áo đen.