Thấy vậy, tôi chỉ còn cách tách lấy một tia ánh trăng từ huyền quan để trực tiếp bảo vệ thức thầnBản chất của việc chất độc mục rữa thần hồn là sự xâm lấn của tà ác từ bên ngoài, ánh trăng của Thái Cổ Nguyệt Ma không chỉ có thể khôi phục thần niệm, mà còn có thể thanh tẩy sự xâm lấn của tà ác bên ngoài mà thần niệm phải gánh chịu.
Sau đó Tạ Lưu Vân và tôi lo lắng nhìn chằm chằm vào sâu trong sơn cốc, hướng về một nhóm người Tương Liễu bước ra từ đó.
Hầu hết họ đều trông giống con người, nam thì anh tuấn và nữ thì quyến rũ, mặc quần áo của con người, màu đỏ tươi và xanh lá đậm.
Cũng có một ít nửa người nửa rắn, nửa thân trên là người còn nửa thân dưới là rắn, dùng đuôi rắn bò trườn vặn vẹo trên mặt đất, tiếng sột soạt là do vảy rắn trên cơ thể của họ và thảm thực vật trên mặt đất ma sát với nhau tạo thành.
Nửa người nửa rắn không mặc quần áo của con người, nửa phần thân trên, không kể giới tính cũng đều trần truồng.
Làn da trắng nõn như mây, trên ngực thiếu nữ ưỡn ra hai bầu trăng sáng, toát lên vẻ xinh đẹp lạ thường.
Thủ lĩnh là một nữ tử mặc áo choàng sặc sỡ màu sắc, dáng người xinh đẹp, hai con rắn nhỏ màu ngọc lục bảo đang cắn vào dái tai.
Sự tức giận khiến hai bên mày của nữ tử cau lại, nhưng tình cảm trong mắt vẫn còn đó, khiến tâm tình người nhìn cũng dập dìu theo.
Sáng sủa như mây ngũ sắc, tối như màn sương u ám, cứ do dự không nói, sát ý ẩn chứa trong sự dịu dàng thay đổi không ngừng.
Lộng lẫy, quỷ quyệt, dường như chỉ cần một chút không cẩn thận, thì có thể bị nuốt chửng đến xương cũng không còn.
Đây là lần đầu tiên tôi gặp Liễu Chi Nhung, Tương Liễu chi nữ, chỉ mới lần đầu tiên cô ấy đã để lại cho tôi ấn tượng như vậy.
Rất nhanh, tộc nhân Tương Liễu đã đến cạnh ao, nhìn thấy xác chết khắp nơi, sắc mặt buồn bã, lửa giận càng lớn, dồn hết sát khí lên người tôi cùng Tạ Lưu Vân.
Vũ khí của tộc Tương Liễu là roi dài và phương thức tấn công của họ chủ yếu là dùng độc, có thể ăn mòn xuyên cả núi và đá.
Thấy vậy, Tạ Lưu Vân đã tế xuất ba đến năm cặp thư hùng hung kiếm, tôi cũng rút thanh Anh Hùng Chi Kiếm, sẵn sàng giải phóng hình kiếm khí bất cứ lúc nào.
Đại chiến sắp nổ ra, chỉ còn chờ mệnh lệnh của nữ tử cầm đầu tộc Tương Liễu mà thôi.
Nữ tử trầm mặc một lát, dứt khoát nói: "Không phải bọn họ giết.
"Chưa mở lời đã động lòng người rồi, cất lời liền giống như chim vàng anh du dương, làm say đắm lòng người.
Nghe cô ta nói không phải chúng tôi giết bọn họ, sát khí của tộc nhân Tương Liễu đã yếu đi phần nào, nhưng độc thì vẫn còn.
"Thánh Nữ, không là họ thì còn là ai nữa?" Ai đó hỏi.
"Xét từ vết thương mà nói, hẳn là người Kim tộc.
""Tộc Kim đáng hận, chúng ta đã ở ẩn rồi, chẳng lẽ bọn chúng còn muốn đuổi cùng giết tận chúng ta sao?""Ngàn năm nay, bọn chúng không phải đều đang làm vậy sao? Ai bảo trong cơ thể chúng ta đang chảy dòng tội nghiệt đếm không xuể chứ, nếu không phải vì tổ tiên chúng ta thì hồng hoang cũng sẽ không bị Quy Khư nuốt chửng.
"Nói xong, nữ tử đi tới chỗ chúng tôi, nhìn tôi và Tạ Lưu Vân, nhẹ giọng hỏi: "Các ngươi là ai? Tại sao ta không cảm nhận được ngũ hành chi khí trên cơ thể các ngươi?"Nhân tộc hồng hoang Quy Khư dựa trên tín ngưỡng của bản thân được chia thành năm chủng tộc lớn lần lượt là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, mỗi người khi sinh ra đều có ngũ hành chi khí của chủng tộc mình.
Tộc Tương Liễu cũng thuộc trong phạm vi Thủy tộc, thứ chảy trong cơ thể họ là Quý Thủy chi tức.
Là hơi thở của Quý Thủy.
Mãi cho đến khi Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu, thống nhất hồng hoang, ngũ hành chi khí mới hoàn toàn dung hợp với Thiên đạo và biến mất, từ đó trở đi, năm vị thần không thể can thiệp vào Nhân tộc hồng hoang, trao quyền quản lý lại cho Thiên đạo.
Thủy Thần Cung Công, ngay từ đầu chiến đấu chống lại Thiên đạo, thực ra là do ông ta không muốn giao ra quyền quản lý Thủy tộc.
Nữ tử hỏi thân phận của chúng tôi, trong lúc vội vàng tôi không biết trả lời thế nào, nên ngước mắt lên nhìn Tạ Lưu Vân.
Luận về sự tháo vát và kinh nghiệm tôi không bằng ông ta, tôi muốn xem ông ta trả lời thế nào.
Tạ Lưu Vân thu hồi cặp kiếm thư hùng, khom người hành lễ, thẳng thắn nói: "Gặp qua Thánh Nữ, bọn ta không đến từ thế giới Quy Khư, bọn ta đến từ đại thế giới của nhân gian.
""Cái gì?"Nữ tử kinh ngạc kêu lên, sắc mặt cô ấy trong phút chốc thay đổi liên tục.
Không chỉ mỗi cô ấy thay đổi sắc mặt, những tộc nhân khác cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau khi kinh ngạc qua đi để lại sự hoang mang.
“Xin hỏi, Quy Khư đã xuất thế rồi sao?” Một thành viên của tộc Tương Liễu run giọng hỏi tôi.
"Đúng vậy, Quy Khư đã thực sự xuất thế rồi.
" Tôi đáp.
"Quy Khư xuất thế, đảo loạn âm dương, giải trần oan tình, Cung Công phục sinh! Cả tộc Tương Liễu chúng ta, cuối cùng cũng không cần phải trốn tránh nữa.
" Nữ tử nói to.
Nước mắt như dòng sông vỡ bờ, tuôn rơi theo lời nói hỗn loạn của cô ấy.