“Tạ Lưu Vân đã nói đáp án cho ngươi rồi.
”Tôi đã nghĩ rất lâu, mới hiểu ra yêu cầu của Quy Khư là gì.
Bắc Minh có cá, tên gọi là Côn, khi hóa thành chim, tên gọi là Bằng.
Yêu cầu của Quy Khư rất đơn giản, nó muốn hóa thành Bằng!“Đúng thật là chẳng ai có thể thỏa mãn yêu cầu của nó.
” Nghĩ đến đây tôi không nhịn được cười khổ một cái.
“Vậy nên, hiện tại tốt nhất ngươi nên mang Anh Hùng Chi kiếm rời khỏi Quy Khư, vĩnh viễn cũng đừng quay lại đây nữa.
” Liễu Chi Nhung nói.
“Không, tôi sẽ không rời đi, Ma Đạo sẽ không từ bỏ Quy Khư.
”“Vậy thì mãi mãi cũng đừng giải mã bí mật, cũng đừng để ai biết Anh Hùng Chi Kiếm đang ở trong tay ngươi.
”Cuộc sống hiện tại của tộc Tương Liễu ngập tràn nguy cơ, nhưng họ dường như đã quen với trạng thái sinh tồn như hiện tại.
Vậy nên cho dù tộc Kim mai phục ở núi Bắc Minh nhìn chằm chằm vào họ, họ vẫn có thể sống như bình thường, huấn luyện, sinh sôi nảy nở con cháu nối dõi.
Tộc Tương Liễu rất cởi mở, đặc biệt là giữa nam và nữ.
Có đôi khi “làm” ngay cả ở bên ngoài, trên núi dưới cốc, trong bụi cỏ, trên cây, phía sau tảng đá, không phân biệt ngày đêm.
Điều này khiến tôi rất khó tiếp nhận, không biết nên khen họ vì đã nỗ lực gia tăng số lượng tộc nhân hay nên truyền dạy lễ pháp, văn minh cho bọn họ.
Vẫn may, Liễu Chi Nhung vì là thánh nữ nên phải giữ thân thể thuần khiết, nếu không tôi không cách nào đối mặt với cô ấy được, bởi vì những nữ tử tộc Tương Liễu đó thật sự quá phóng đãng rồi, hoàn toàn khiến cho tam quan của tôi bị chấn kinh.
Không khí của Bàn Xà Cốc cũng tràn ngập hương vị xuân tình, thời gian tôi ở đây càng lâu, cái loại dục vọng nguyên thủy từ bên trong cơ thể lại càng khó khống chế, tim Ma không phải tim Đạo, tim Ma vốn không hề ngăn cấm dục vọng.
Dưới cái loại tình huống này, tôi lại càng nhớ Kiêm Hà.
Đời này, chỉ có Kiêm Hà cho tôi biết sự kì diệu của chuyện nam nữ.
Nghĩ đến cô ấy liền nhớ đến làn da trơn bóng của cô ấy, nhớ đến sự mềm mại trước ngực cô ấy.
Năm trăm dặm phía Đông Nam của núi Bất Chu có một tòa núi khác gọi là núi Thủ Dương, núi Thủ Dương không hề cao lớn, nhưng lại cực kỳ dồi dào.
Đất ở núi Thủ Dương vô cùng màu mỡ, có dòng sông chạy qua, là khu vực đất đai mà tộc Thổ coi trọng nhất.
Thành chủ của tộc Thổ liền xây dựng ở phía dưới núi Thủ Dương, diện tích rộng rãi, trong thành dung nạp hơn ba mươi vạn người, Hiên Viên Thần Đế của tộc Thổ sống ở Hiên Viên Thần Điện bên trong thành Thủ Dương.
Hiên Viên Đế là vị thần bí nhất trong tứ đế của nhân tộc Hồng Hoang, nhân tộc Hồng Hoang đều có khí ngũ hành, mà nghe nói Hiên Viên Đế lại có thân thể Mậu Thổ ngàn năm hiếm có, không nói đến tu hành, chỉ riêng thể chất của ngài ấy thôi cũng đã đủ để đứng trên đỉnh cao của nhân tộc Hồng Hoang.
Trong Tứ Đế của nhân tộc ở Hồng Hoang Quy Khư, đệ nhất chiến lực được công nhận là Thanh Đế của tộc Mộc, ngang nhiên bá chiếm núi Không Tang.
Tiếp theo là Xích Đế và Bạch Đế, trong đó Bạch Đế mạnh hơn một chút.
Còn Hiên Viên Đế của tộc Thổ, chiến lực thần bí khó dò, có người nói chiến lực của Hiên Viên Đế sợ là cũng không kém Thanh Đế bao nhiêu.
Hiên Viên Đế hùng tài đại lược, lại giỏi ẩn giấu tài năng, là vị minh quân hiếm có của Hồng Hoang.
Bất quá ngài ấy lại có một khuyết điểm lớn hơn, khuyết điểm này cũng có liên quan đến thân thể Tiên Thiên Mậu Thổ của ngài ấy.
Quả Nhân hữu tật, quả nhân háo sắc.
Mậu Thổ không thể rời khỏi sự thoải mái của Quý Thủy, nam tử như đất, nữ tử như nước, Hiên Viên Đế yêu mỹ nữ nhất, hậu cung của hắn không chỉ có mỹ nữ nhân tộc, thậm chí còn có cả yêu cơ do yêu thú hóa thành.
Tóm lại đây là một vị Đế Vương phong lưu, được bách tính tộc Thổ vô cùng kính ngưỡng, ở Hồng Hoang Quy Khư, háo sắc tuyệt đối không phải là chuyện đáng xấu hổ, vì sự vững mạnh của bộ tộc và sức chiến đấu với tự nhiên, chuyện nam nữ cũng được tôn trọng như tế lễ.
Tộc Thổ tuy rằng không quyến rũ, phóng khoáng như Tương Liễu tộc, nhưng cũng không cấm chuyện nam nữ.
Kiêm Hà xuất hiện bên bờ sông Lạc Thủy, mỹ mạo kinh người lập tức thu hút sự chú ý của bách tính tộc Thổ.
Không biết bao nhiêu binh sĩ tộc Thổ dừng chân vây xem, trên mặt mang sắc dục không hề che giấu.
Kiêm Hà vốn mị cốt trời sinh, cho dù là lời nói, cử chỉ đoan trang, nhưng sự mị hoặc tận trong xương cốt lại không cách nào che giấu được, bị cả đám đàn ông vây xem trong lòng lại âm thầm xấu hổ.
Đang muốn tránh khỏi đám người lại bị một hàng vệ binh ngăn cản.
“Ngươi là ai?” Vệ binh rất cảnh giác, đã phát giác được Kiêm Hà có khí chất khác thường.
“Ta không thể trả lời.
” Kiêm Hà lạnh nhạt trả lời.
“Dưới mảng trời này nơi nào mà chẳng phải đất của vương, không cần biết ngươi là yêu nữ từ đâu đến, nếu đã ở đây thì phải để cho chúng ta kiểm tra.
” Tên vệ binh cầm đầu vừa nói đôi mắt háo sắc vừa híp lại nhìn chằm chằm vào thân thể uyển chuyển của Kiêm Hà.
“Nếu như tôi không thể tiếp nhận kiểm tra thì sao?”“Vậy thì đừng trách chúng ta ra tay lỗ mãng, yêu nữ gây sự, trước tiên bắt lại mang về rồi thẩm vấn kỹ lưỡng.
” Tên đó nở nụ cười dâm tà, giơ gông xiềng trong tay lên bộ dáng như muốn đi qua gông cổ Kiêm Hà lại.
Thần niệm của Kiêm Hà đảo qua người đám vệ binh đó, phát hiện ra cả đám này tu vi chỉ dưới nửa bước Thiên Tôn, liền lập tức quyết đoán ra tay.
Hắc kiếm trong tay bạo phát, một đạo kiếm khí lưu hình phá nát gông xiềng, kiếm khí tiếp tục lưu động, chỉ nghe hết tiếng gào này đến tiếng thét khác, chẳng mấy chốc đã có một mảng người chết.
Đó là cô vẫn còn cố ý khống chế kiếm khí, nếu không trong phạm vi mười trượng xung quanh đều sẽ bị kiếm khí ảnh hưởng đến.
Sau khi giải quyết xong đám vệ binh, Kiêm Hà liền chuẩn bị lập tức rời đi, nhưng ngay lúc này, một người đàn ông trung niên cao lớn, anh tuấn xuất hiện ngăn cản đường đi của cô.
Kiêm Hà nhíu mày lại, ngay khi người đàn ông này xuất hiện cô đã phát thần niệm thăm dò, nhưng rồi khi thần niệm của cô rơi vào trên người này liền giống như lấy muối bỏ biển vậy, không có một chút phản ứng nào.
Trong lòng cô âm thầm than khổ, tu vi của người đàn ông này sợ là đã đến cảnh giới Thiên Tôn, nói cách khác thì người đàn ông này chính là cường giả cấp bậc Thần Đế trong truyền thuyết của Hồng Hoang.
“Vệ binh của quả nhân chỉ là tiến hành kiểm tra theo thông lệ, chưa từng mạo phạm đến cô nương, cô nương vì sao ra tay tàn độc như vậy?” Người đàn ông đó ôn hòa đặt câu hỏi.
“Lời nói vốn không hề mạo phạm, nhưng ánh mắt lại vô lễ quá mức rồi.
”“Cô nương lớn lên xinh đẹp, bọn họ nhìn cô nhiều hơn một chút, có sai chỗ nào? Huống hồ xinh đẹp vốn dĩ là dùng để lấy lòng nam nhân, cô nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.
”“Nữ vi duyệt kỷ giả dung, ta đẹp hay không liên quan gì đến kẻ khác?” Kiêm Hà giận dữ nói.
“Cô nương đã có phu quân?”“Đương nhiên là có.
”“Ồ, quên hắn đi.
” người đàn ông đó nhẹ nhàng thở dài nói.
“Hả?”“Từ hôm nay trở đi cô chính là nữ nhân của quả nhân, trên thế giới này sẽ không có người đàn ông nào có thể tiếp cận cô được nữa.
”“Ha ha, ông nghĩ ông là ai?” Kiêm Hà cười lạnh.
“Quả nhân là Hiên Viên.
”- Giải thích "Nữ vi duyệt kỷ giả dung" là chỉ Nữ nhân hạnh phúc chỉ vì người trong lòng.
Hết giải thích.