Lý do đạo tổ càng khiến người khác ngưỡng mộ hơn thiên tôn hùng mạnh, chính là nằm ở cái tư cách này.
Mỗi người chỉ có một đại đạo, mà một khi hợp đạo thành công, liền không thể phản hồi, bất kể nó mạnh mẽ hay yếu ớt, cũng đều chỉ có một con đường đi đến hết cuộc đời.
Đạo tổ là người trải qua vô số kiếp nạn, sau đó có được cơ hội lựa chọn lại từ đầu.
Sau khi đại đạo được viên mãn thì thiên tôn vẫn có thể tu hành như cũ, việc tu hành lúc bấy giờ sẽ không tiếp tục theo đuổi càng nhiều pháp tắc của đại đạo, mà phải nghĩ cách làm sao để dung hòa với đại đạo của chính mình, càng dung hòa thì uy lực đại đạo pháp tắc sẽ được thi triển càng mạnh.
Cảnh giới cực hạn tu hành của thiên tôn chính là hóa thân vì đạo, sau khi hóa thân, có thể đi vào nơi hư không vô tận của vũ trụ thâm sâu, cũng có thể gọi là thu hoạch được đại đạo của bản thân.
Hư không vô tận nguy hiểm trùng trùng, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ không thể trở về được nữa.
Khi đi vào là thiên tôn, nhưng khi trở ra sẽ biến thành đạo tổ.
Bất luận có thể thu hoạch được đại đạo để thay thế bản tôn hay không, khi đi vào hư không vô tận nơi vũ trụ thâm sâu thì chính là một màn rèn luyện, trong khi rèn luyện nhận được bất kỳ cảm ngộ nào đều không phải thứ mà thiên tôn có thể so được đâu.
Nhắc đến lần gặp gỡ của Mộ Dung, thì không thể không nhắc đến túc địch của cô ấy, chính là Thùy Họa.
Uy năng mà Thùy Họa kế thừa chính là Tử Thần Thái Cổ Minh Giới, mà trong Thái Cổ thì căn bản không hề có thứ gì gọi là đại đạo cả.
Đại đạo là sau đánh thắng Ma thần Thái Cổ, mới từ căn nguyên của Hỗn Độn sản sinh đúng thời cơ ra cấu tạo năng lượng hoàn toàn mới.
Trước những thứ này, nếu không có đại đạo thì chỉ có được sức mạnh của các thuộc tính khác nhau trong căn nguyên Hỗn Độn.
Bắt đầu từ giây phút Thùy Họa ngưng tụ được cơ thể bất tử, Phá Quân chi đạo đã không còn là căn nguyên của cô ấy nữa, sau khi hoàn thành lần niết bàn thứ năm, uy năng của Tử Thần sẽ nuốt và luyện hóa toàn bộ Phá Quân chi đạo.
Thiên tôn cường thế của Thùy Họa chỉ là miêu tả chiến lược, bản thân cô ấy cũng giống như A Lê đã không ở trong cơ cấu tu hành của đạo môn nữa rồi.
Mà cơ cấu cực hạn trong đạo môn tu hành, hóa thân vì đạo, thực chất chính là thể ngộ căn nguyên của Hỗn Độn, bởi vì đại đạo vốn dĩ được sản sinh ra trong căn nguyên của nó.
Chỉ là chân tướng này đã bị Thiên đạo dùng đạo pháp tu hành ẩn giấu nó đi một cách hoàn mỹ.
Khi Thanh Đế đến nơi, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng vừa thu hồi lại toàn bộ tứ đại phân thân.
Đạo của Chiến Thần viên mãn khiến trong lòng cô ngập tràn sự vui mừng, nhưng lại mang theo một chút bi thương.
Bởi vì đây có nghĩa cô chỉ cách đạo tổ của Tiên giới một bước nữa thôi, cảm giác sứ mệnh sẽ càng mãnh liệt hơn.
Cô dùng lá tang thổi một điệu nhạc cổ, thay mặt cho tình cảm của cô, cũng thay mặt cho sự tưởng nhớ của chính mình.
Đàm Cửu Long, Côn Lôn nhai, Đá Tam Sinh.
Tất cả những gì đã qua, tuy nói là do Cửu U Nữ Đế bày mưu, nhưng thật sự phải nhẫn tâm cắt đứt hết sao?Bây giờ cô ấy đã trở thành thiên tôn, hoàn toàn có thể tự tay cắt đứt nhân quả tại Đá Tam Sinh, nhưng sự ấm áp ngọt ngào khi đó, lại khiến cho cô không thể nào hạ quyết tâm được.
Người đàn ông cô tặng kiếm giữa đêm đông tuyết lớn, từ thời niên thiếu cho đến trưởng thành, từ một hòn đá trở thành một viên ngọc trong sáng, chẳng mất bao nhiêu thời gian cả.
Vì Vương gia ra mặt, chợ quỷ Kim Lăng, tự tay hắn hủy đi huyền quan núi Không Minh, trong trận chiến Dã Tiên, một mình hắn đã phẫn nộ ngay trước mặt phân thần của Nữ Oa, thậm chí còn kiên định không dời vì nhân gian ứng kiếp tại núi Thái Âm.
Đôi bàn tay trắng thống lĩnh cả Ma đạo tưởng chừng như vô hình, từ Hàn Hoang quật khởi, đi từng bước một đến hôm nay.
Hắn còn có lá cờ chiêu hồn trên lưng, bản thân lại là người trọng tình nghĩa, không bị sinh tử ràng buộc, không biết có từng rơi lệ trong âm thầm hay không.
Anh Hùng chi kiếm dưới vực sâu Hồng Lư, không phải người có lòng với muôn dân thiên hạ thì không thể nào rút ra, ấy thế mà hắn lại làm được.
Một người đàn ông như thế, Mộ Dung Nguyên Duệ làm sao mà nỡ quên đi được?Đạo môn chỉ biết bóng dáng của Ma đạo tổ sư năm đó rất khó quên, nhưng lại không biết người đàn ông theo sau này cũng ngày một đi xa, những người đến sau cũng chỉ nhìn thấy được bóng lưng hắn để lại mà thôi.
Huống hồ hắn đối với cô không phải là không có cảm tình, ngay trước đá tam sinh, người không muốn ra tay không chỉ có cô, mà hắn cũng vậy.
Cái ôm dưới mắt biển Quy Khư, khi đó thời gian dường như ngưng đọng.
Tình này có thể chờ, duyên này có thể đợi, nhưng người thì lại khó quên đến thế.
Cho đến khi bị Thanh Đế cắt ngang dòng suy nghĩ, Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn chưa thể hạ quyết tâm.
Từ khi Thanh Đế ở chỗ Thùy Họa đã biết được thân phận của Mộ Dung Nguyên Duệ, cũng đã biết cô là kẻ địch mạnh của Ma đạo trong tương lai, nhưng khi nhìn thấy cô sát tiên tử không vướng khói lửa nhân gian trước mặt, địch ý trong lòng Thanh Đế cũng không khơi dậy nổi, thậm chí đến cả sự phẫn nộ khi cô ta xông vào núi Không Tang cũng biến mất không còn tăm hơi.
Sự tranh giành giữa tam đạo chỉ vì không hợp đạo nghĩa, khó chứng thiên tôn, bất kể nhà nào có thể chứng được thiên tôn đều là một chuyện rất đáng để chúc mừng.
“Nhìn thần niệm của đạo hữu, ắt đã thành đại đạo, thật đáng để vui mừng mà.
” Thanh Đế nói.
“Đây đều do Tang Mộc thần thụ ban cho, vẫn mong bệ hạ đừng khiển trách.
” Mộ Dung Nguyên Duệ đáp.
“Có thể nhìn thấy đạo hữu chứng đạo tại đây, lòng trẫm cũng thấy an ủi phần nào, làm sao mà trách tội ngươi được.
”Thanh Đế và Mộ Dung Nguyên Duệ nói cười rất vui vẻ, hai người đều hiểu biết về âm luật, lại đồng thời tu hành Ất Mộc chi đạo.
Cuối cùng, Thanh Đế đề xuất muốn đem Ất Mộc thần thông mà ông đã lĩnh ngộ trong Tang Mộc thần thụ truyền Nhất Thốn Quang Âm cho Mộ Dung Nguyên Duệ.
Sau khi nghe Thanh Đế giải thích sự kỳ diệu của Nhất Thốn Quang Âm, Mộ Dung Nguyên Duệ liền kinh ngạc nói: “Nhất Thốn Quang Âm, có thể lay động được sức mạnh thời không, có thể đảo lộn sinh tử trong tích tắc, thần thuật lợi hại như vậy, tại sao Thanh Đế bệ hạ muốn truyền nó cho ta?”“Đều kết duyên chứng đạo dưới Tang Mộc thần thụ, huống hồ công pháp này chỉ là để cứu người chứ không hại người, ta làm như thế chẳng qua là muốn thuận theo tiếng lòng mà thôi.
”“Tại sao không truyền nó cho đệ tử Ma đạo?”“Không phải là không truyền, mà là truyền không được, công pháp này được tham ngộ từ Tang Mộc thần thụ, chỉ có đạo hữu cùng chứng đạo mới có thể tham ngộ được.
”Nhất Thốn Quang Âm tuy có liên quan đến Ất Mộc, nhưng thực chất nó lại đến từ Tang Mộc thần thụ.
Chớp mắt Tang Mộc thần thụ này đã vạn năm, nhìn thấu hết thịnh suy bãi bể nương dâu, bản thân nó chính là đại diện cho thời gian và năm tháng.
“Được, vậy thì đa tạ Thanh Đế bệ hạ.
” Mộ Dung Nguyên Duệ thản nhiên nói.
Cho đến đây, công pháp vô song duy nhất có thể làm lay động thời không, Nhất Thốn Quang Âm đó đã có người kế thừa.
Ban đầu một đao của Thùy Họa chém đứt tu vi cả đời của Đồ Sơn công tử, để lại truyền thuyết cho khoảnh khắc lừng lẫy đó, bây giờ Mộ Dung Nguyên Duệ lại học được Nhất Thốn Quang Âm từ nơi Thanh Đế.
Sát Na Phương Hoa đối mặt với Nhất Thốn Quang Âm, cũng khó trách hai người đó định sẵn đã là kẻ địch túc mệnh.
- Giải thích "Sát Na Phương Hoa" có nghĩa là mô tả những thứ đẹp đẽ thoáng qua, nhưng chúng lộng lẫy và vĩnh cửu như pháo hoa.
Nó cũng mô tả vẻ đẹp của một người phụ nữ rất dễ già đi, vẻ đẹp bên ngoài của cô ấy chỉ là khoảnh khắc nhất thời.
Hết giải thích.