Sau khi tắm máu thành Thủ Dương, không một ai ở Hồng Hoang Quy Khư không biết đến danh tiếng của Tử Thần, nhìn thấy Tử Thần lẻ loi một mình, bọn họ liền quên mất ám ảnh mà Tử Thần để lại, quên mất sợ hãi, toàn bộ gào thét dữ tợn lao về phía Thùy Họa.
Có vài nỗi nhục, chỉ có thể dùng máu tươi để rửa.
Bảy vạn quân tiên phong mang theo sát khí xung thiên bao vây lấy Thùy Họa, giữa biển người mênh mông thân ảnh quật cường của cô ấy trông vô cùng đơn bạc lại kiêu ngạo bất tuân đến thế.
Nếu như ví bảy vạn quân tiên phong này như một trận đại hồng thủy thì Thùy Họa Chính là viên đá kiên cường, cứng đầu ở giữa trận hồng thủy vậy.
“Anh Lan, chị dâu có gánh được không?” A Lê căng thẳng hỏi tôi.
“Anh tin cô ấy có thể.
”Tôi vừa nói câu này xong, liền nhìn thấy Thùy Họa thét to một tiếng giữa biển người, âm thanh chấn động tứ phương tám hướng: “Lợi Nhận Sát Lục Sinh Mệnh, Lực Lượng Trọng Sáng Thần Hồn.
".
Nghĩa là Lưỡi đao sắc bén đoạt đi sinh mệnh, lực lượng sáng tạo ra thần hồn mới.
Dứt lời, lấy cô ấy làm trung tâm xung quanh bắt đầu bạp phát ra khí đen, khí đen cuồn cuộn, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Đây là áo nghĩa mạnh nhất mà Thùy Họa lĩnh ngộ từ Tử Thần, Bạo Nổ Hồn Năng.
Khí đen nuốt lấy biển người, nhất thời không biết bao nhiêu người đã bị khí đen nuốt chửng, tiếng kêu la, than khóc, gào thét vang trời.
Chỉ cần là những dũng sĩ tộc Thổ bị khí đen lan đến gần, không một ngoại lệ, tất cả đều bị trọng thương không thể chữa lành, không chỉ thân thể họ tổn thương mà còn có cả thần hồn.
Mà dũng sĩ tộc Thổ trong phạm vi cách Thùy Họa ba mươi trượng căn bản không kịp phát ra bất cứ âm thanh nào đã bị Bạo Nổ Hồn Năng của Tử Thần trực tiếp thu hoạch sinh mệnh.
Đợi đến khi khí đen tan hết, ước chừng phải có hơn một vạn dũng sĩ tộc Thổ thiệt mạng, hơn năm vạn dũng sĩ còn lại có gần hai vạn đã bị khí đen làm trọng thương, dù nhiều hay ít thì hiện tại đã không còn sức chiến đấu nữa.
Đây chính là tướng Phá Quân của Ma Đạo tôi, Phá Quân, cái bị phá chính là nhuệ khí của quân địch.
Có Phá Quân ở đây, ai dám tiên phong?“Ma Đạo đệ tử, vạn thế thiên hồng, sát!” tranh thủ lúc đại quân của Hiên Viên Đế vẫn chưa đuổi đến, Thùy Họa nâng đao chỉ về phía quân tiên phong đã không còn một chút chiến nào của tộc Thổ, hạ lệnh tấn công.
“Ma Đạo đệ tử, vạn thế thiên hồng, sát!” phía trước đại quân cánh trái của Ma Đạo, Kiêm Hà hét to một tiếng.
Sau đó, năm vạn đại quân tộc Mộc nối tiếp.
“Ma Đạo đệ tử, vạn thế thiên hồng, sát!” phía trước đại quân cánh phải của Ma Đạo, Sát Thần Lâm Thanh Thủy cũng hét lên đáp lại đầu tiên, cùng Bạch Vô Nhai dẫn theo năm vạn đại quân tộc Mộc giết thẳng về phía trước.
Chính giữa, tôi triệu hồi sáu con kiếm khí cự long một lần nữa, cùng với Thùy Họa và A Lê xông về phía trước giết địch, Khương Tuyết Dương dẫn theo một vạn xạ thủ bộ tộc Đông Di theo sát phía sau.
Mười hai đại quân của Ma Đạo chia thành ba đạo quân cùng lúc tiến về phía trước, đồng thời tiến hành vây quét năm vạn đại quân còn lại của tộc Thổ.
Đợi đến khi đội quân tiếp theo của tộc Thổ đuổi đến tiền tuyến, để lại cho họ chỉ còn thi thể của mười vạn quân tiên phong vẫn còn chưa lạnh, mà đệ tử Ma Đạo tôi gần như không chút thương vong lui về phía sau biển cát nhuộm máu.
Nhìn biển cát trước mặt bị máu tươi của mười vạn dũng sĩ tộc Thổ nhuộm đỏ, mặt của Hiên Viên Đế âm trầm đến mức sắp đóng băng.
Vốn dĩ hắn cho rằng, chỉ dựa vào mười vạn quân tiên phong tinh nhuệ nhất của tộc Thổ thì cho dù không thể phân định ra thắng thua thì nhất định cũng có thể phá nát phòng tuyết của Ma Đạo, đến lúc đại quân dồn lên, lấy ưu thế về binh lực liền có thể quét sạch toàn quân Ma Đạo.
Nào có ngờ đến, Ma Đạo chỉ có mười hai vạn người lại có tốc độ giết chóc mạnh mẽ đến mức cứ như là kỳ tích.
Dù là kiếm hải của tôi hay là Bạo Nổ Hồn Năng của Thùy Họa, đối với vạn tộc của Hồng Hoang Quy Khư mà nói thì đều quá mức biến thái, quá nghịch thiên.
Phút chốc tạo thành thương vong cho năm vạn người, kế tiếp ban đạo quân liên thủ quét sạch năm vạn quân tiên phong của tộc thổ như gió cuốn mây bay.
Trong nháy mắt, mười vạn quân tiên phong tộc Thổ hồn phi phách tán, chỉ để lại thi thể đầy mặt đất.
Hiện tại, Xích Đế đã bắt đầu quyết chiến với đại quân Nhân Đạo, binh lực hai bên không phân thắng thua, định sẵn là sẽ có một màn quyết chiến vô cùng tàn khốc.
Quân đoàn Hắc Long cũng đã thử công kích trận doanh Tiên Đạo, vì để bù đắp sự thiếu hụt binh lực cho quân đoàn Hắc Long, Hiên Viên Đế còn cố ý đưa mười vạn đại quân sang giúp đỡ.
Còn về cuộc chiến ở trung tâm, tộc Thổ đối chiến với Ma Đạo, Hiên Viên Đế không nắm chắc một trăm phần trăm thắng lợi nhưng vẫn có quyết tâm chiến thắng, dù sao hiện tại hắn cũng có đến chín mươi vạn binh lực tộc Thổ, nhân số gấp bảy lần Ma Đạo.
Mà đối quyết này, Xích Đế và quân đoàn Hắc Long rõ ràng đã ở vào thế yếu, Hiên Viên Đế đem toàn bộ trọng binh đặt vào chính giữa, chính là muốn đánh một trận diệt sạch Ma Đạo, tốc chiến tốc thắng sau đó sẽ phân binh ra đi giúp hai bên đối phó hai đạo Nhân, Tiên.
Mà hiện tại, Hiên Viên Đế phát hiện, trận chiến ở trung tâm này, không hề dễ đánh một chút nào, thây sơn huyết hải trước mặt đã khiến cả người hắn phát lạnh.
- Giải thích "thây sơn huyết hải" nghĩa là xác chất thành núi, máu chảy thành biển.
Hết giải thích.