Nhìn Hiên Viên Đế đứng trước mặt, trong lòng tôi lửa giận bừng bừng, nhưng thần sắc lại cực kỳ bình tĩnh.
Tôi biết rằng tôi đang đối mặt với đối thủ mạnh nhất trong cuộc đời mình, mà tôi thì lại không thể thua trận chiến này.
Lúc này đây Thùy Họa đang bị vây khốn, đại quân Ma Đạo cũng rơi mà thế bại trận, nếu tôi mà thua, Ma Đạo tất yếu sẽ bị quân Thổ tộc nghiền nát, kết cục chỉ có thể bi thảm hơn trận ở Âm Sơn.
Tại thời điểm này, xung quanh tôi và Hiên Viên Đế đã trống ra một khoảng lớn, hậu quả hủy diệt do sự cọ xát giữa cấp bậc lực chiến thiên tôn mạnh nhất gây ra không phải là điều mà người bình thường có thể chịu đựng được.
Cơ thể của Hiên Viên Đế được bao phủ trong lớp ánh sáng vàng sẫm, thanh kiếm khổng lồ song thủ trong tay ông ta càng giúp thể hiện hết uy nghiêm bậc đế vương.
Sức chiến đấu của tôi miễn cưỡng cũng có thể xem như cùng một bậc với ông ta, nhưng vì tôi chưa chứng thiên tôn, nên khi đối mặt với uy áp thần niệm cấp bậc Đế Vương của Hiên Viên Đế, tôi vẫn phải chịu đựng hiệu ứng áp bức từ kẻ trên cơ.
Tôi muốn đánh bại Hiên Viên Đế như chèo thuyền ngược dòng, nhưng ông ta muốn đánh bại tôi lại như thuyền đi xuôi dòng.
Để thắng được trận này, quyết tâm cùng lòng dũng cảm mà tôi bỏ ra phải gấp mấy lần ông ta.
Trong lúc tôi nhìn về phía ông ta, thì Hiên Viên Đế cũng đang nhìn tôi, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt lại càng tập trung dán vào thanh Anh Hùng kiếm trong tay tôi.
Vừa nãy khi hai thanh kiếm va chạm, Hoàng Kim Cự Kiếm đã bị thanh kiếm Anh Hùng chém cong một khoảng, điều này khiến Hiên Viên Đế cảm thấy đau lòng không thôi, đồng thời càng khiến ông ta cảm thấy khó hiểu về nguồn gốc của thanh kiếm Anh Hùng.
Thanh Hoàng Kim Cự Kiếm của Hiên Viên Đế không được làm từ vàng, sắc vàng trên đó là do ngưng tụ Tiên Thiên Mậu Thổ, bản thân thanh kiếm được làm từ huyền thiết Tiên Thiên Canh Kim trên núi Côn Ngô.
Thân kiếm được làm bằng huyền thiết Tiên Thiên Canh Kim, Tiên Thiên Ất Mộc làm than đá, đốt cháy bằng Tiên Thiên Ly Hỏa, sau đó được tôi luyện bằng Tiên Thiên Quý Thủy.
Hiên Viên Đế là một người có dã tâm rất lớn, nhìn ông ta tiêu tốn vô số công sức và tài nguyên của mọi người để tạo ra Hoàng Kim Cự Kiếm thì cũng đã thấy được.
Thanh kiếm này chủ yếu dùng Mậu Thổ, dung hợp năm yếu tố ngũ hành khác, đại diện cho tham vọng thống nhất Nhân tộc hồng hoang của ông ta.
Nếu không phải vì Kiếm Anh Hùng xuất thế, Hiên Viên Đế chỉ dựa vào thanh Hoàng Kim Cự Kiếm này cũng có thể lên được đỉnh núi Bất Chu rồi, đối thoại với ý chí của thế giới Quy Khư, trở thành chủ của hồng hoang.
Đáng tiếc thay, thanh kiếm này dù mạnh đến đâu cũng không thể so sánh với thanh kiếm gãy trong tay tôi được.
Thanh kiếm gãy không có tên, không ai biết tên của nó, cũng không ai xứng để biết tên nó, bởi vì thanh kiếm này là thanh kiếm của Thiên Đạo.
Thiên Đạo đã từng sử dụng thanh kiếm này để chiến đấu với Thái Cổ Thần Ma Minh tam giới, trảm sát không biết bao nhiêu Thái Cổ Ma Thần, có thể tưởng tượng được sức mạnh đáng sợ của thanh kiếm này.
Nếu như đây không phải là một thanh kiếm gãy, đừng nói là rút nó ra, có lẽ chính bản thân tôi cũng không có tư cách tới gần, chỉ cần tới gần, thì sẽ bị lưỡi kiếm sắc bén làm cho thần hồn trọng thương.
Về phần tại sao thanh kiếm lại bị gãy, thì không ai biết rõ sự thật.
"Trong tay ngươi là thanh kiếm gì?" Hiên Viên Đế hỏi.
"Ngươi chắc sẽ đoán ra được" Tôi đáp.
"Thanh kiếm Anh Hùng?"“Không sai.
”"Khó trách liên minh Đạo môn lại đột nhiên khai chiến, nguyên nhân là vì ngươi đã rút kiếm Anh Hùng ra rồi, ngươi sợ một khi chuyện bại lộ thì trở thành mục tiêu nhắm đến của mọi người, cho nên muốn lợi dụng loạn cục của năm đạo quân núi Bắc Minh mà ra tay trước.
" “Ngươi hiểu ra cũng muộn quá đấy.
"Ngay khi tôi nói những lời này, Liễu Chi Nhung đã dẫn theo tướng sĩ tộc Tương Liễu tham gia vào trận chiến.
Trước đây bọn họ đều che giấu thân phận, chẳng qua là không muốn phơi bày sự thật Bàn Xà Cốc là một thung lũng rỗng, nhưng hiện tại Ma Đạo đang đối mặt với sự thất bại trên quy mô lớn, nếu còn tiếp tục nhẫn nhịn, thì họ cũng không xứng làm đệ tử Ma Đạo tôi nữa.
Nhìn thấy tộc Tương Liễu xuất hiện, Hiên Viên Đế sắc mặt biến đổi không ngừng, trong mắt toát ra vô tận sát ý, ông ta kiên định nhìn tôi chằm chằm, hỏi: "Nơi giải mật của Quy Khư không nằm ở Bàn Xà Cốc?""Không ở đây.
""Ở đâu?""Núi Bất Chu.
"Hiên Viên Đế không nói nữa, bắt đầu không ngừng đề cao chiến ý của mình.
Mà tôi cũng bắt đầu điên cuồng giải phóng hình kiếm khí.
Trong trận quyết chiến với Hiên Viên Đế, tôi buộc phải sử dụng tất cả sức mạnh của mình, sáu con rồng kiếm khí, biển kiếm, đạo Thất Sát và bản thân ma kiếm nữa.
Lợi thế của ông ta nằm ở khả năng phòng thủ mạnh mẽ của cơ thể Tiên Thiên Mậu Thổ cùng uy áp của bậc đế vương, trong khi lợi thế của tôi nằm ở sự bất khả chiến bại của thanh kiếm Anh Hùng.