Việc Tương Liễu tham gia trận chiến không ngăn cản được sự thất bại của Ma Đạo, do là người duy nhất có thể khống chế trận chiến, Thùy Họa, vẫn còn đang kẹt dưới Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ.
Đôi mắt của Kiêm Hà đã ửng đỏ, Lâm Thanh Thủy, Bạch Vô Nhai cùng các tướng lĩnh khác của Ma Đạo dưới sự điều động của Khương Tuyết Dương, tấn công không ngừng về phía đại tư tế đứng đầu.
Không chỉ các chiến tướng, mà bộ tộc Đông Di, Mộc tộc và tộc Tương Liễu đều không quan tâm đến sự an toàn của bản thân, tất cả đều như con thiêu thân lao vào lửa, điên cuồng tấn công vào vị trí của Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ.
Lúc này, khu vực xung quanh Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ đã trở thành một biển máu, xương trắng chất thành đống như ngọn núi.
Không chỉ có Ma Đạo biết mấu chốt xoay chuyển cục diện của trận chiến là nằm ở đây, mà Thổ tộc cũng biết.
Hiên Viên Đế quyết chiến cùng tôi, đại tư tế đứng đầu của thần điện Hiên Viên đã thay ông ta điều động toàn bộ quân đội, điên cuồng triệu tập các Vương Giả, Dũng Sĩ để trấn áp chiến cục xung quanh Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ, ngăn chặn các chiến tướng Ma Đạo đến gần chỗ này.
Trên không, Khương Tuyết Dương toàn lực điều khiển Phong Long để phá hủy Mậu Thổ Cự Long đang quấn lấy A Lê, sau khi A Lê thoát khỏi vòng vây, lần nữa bắn ra mũi tên Nguyệt Thần, tuy nhiên, các Vương Giả, Dũng Sĩ của Thổ tộc đã coi cô bé là mối đe dọa nghiêm trọng chỉ xếp sau Thùy Họa, căn bản là không để cơ hội cho cô bé khóa chặt khí tức.
Bên dưới cơ thể rồng mà Ngạo Phong hóa thành, đại quân không ngừng tấn công, khiến Ngạo Phong phải liều mình né tránh, mặc dù vậy, nhưng vết thương trên cơ thể cậu dần trở nên trầm trọng hơn theo thời gian.
Mất đi sự bạo phát hồn năng của Thùy Họa, mất đi Kiếm Khí Cự Long của tôi, Thổ tộc chiếm ưu thế hơn khi ngưng tụ được khí Mậu Thổ làm khiên bảo vệ vững chắc khó mà phá hủy, tỷ lệ thương vong giảm đi rất nhiều, trong khi tỷ lệ thương vong đệ tử Ma Đạo lại tăng lên nhanh chóng.
Ngay khi Lâm Thanh Thủy và Bạch Vô Nhai, hai đại Sát Thần cùng lao vào trong chiến địa của Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ, liền gặp phải sự vây sát bởi một nhóm Vương Giả cùng Dũng Sĩ, Bạch Vô Nhai bị thương nặng và ngã xuống đất, Lâm Thanh Thủy liều chết bảo vệ, trên cơ thể chồng chất thêm không biết bao nhiêu vết thương nữa.
Thấy vậy, Kiêm Hà vội vàng tách thành hai huyễn ảnh để hỗ trợ, phân thần đánh lạc hướng, bổn tôn gặp phải sự hợp lực tấn công từ Vương Giả, Dũng Sĩ khiến phần lưng trọng thương, đến mức trông thấy cả xương, sinh cơ trong chớp mắt đã mất đi một nửa.
Trên không, Khương Tuyết Dương sử dụng thần niệm, liên tục giải phóng Đông Phong Sinh truyền ngọn gió hồi phục xuống để chữa lành vết thương cho các chiến binh Ma Đạo, nhưng một lượng thương vong lớn xuất hiện, ngọn gió hồi phục của cô giống như hạt muối bỏ bể vậy, không hề làm giảm áp lực chút nào.
Ngược lại, do cô liên tục tung chiêu, khiến các chiến binh của Thổ tộc đã ngưng tụ được một Hoàng Sa Cự Long, tiến đánh từ trên không trung, khiến cô ấy bị thương nặng rơi xuống đất.
Khi đại quân của tộc Tương Liễu lao ra tiền tuyến, sức chiến đấu của họ đã giảm đi một nửa, dưới sự che chở của bộ tộc, Liễu Chi Nhung hiển hóa thành Đại Xà, gầm lên và lao vào màn sáng bảo vệ của Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ.
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, màn sáng lay động một hồi, đại tư tế há miệng phun ra một ngụm máu sẫm, sau đó, nhanh chóng chỉ huy cho các Vương Giả, Dũng Sĩ truyền khí Tiên Thiên Mậu Thổ vào màn sáng bảo hộ, ổn định lại sự chấn động của màn sáng bảo hộ.
Còn Liễu Chi Nhung, sau khi tung một đòn mạnh, cũng bị đại quân Thổ tộc săn đuổi điên cuồng, vảy rắn bắn vào không trung, cảnh tượng thê thảm vô cùng.
Các xạ thủ của bộ tộc Đông Di đã bắn trận mưa tên dày đặc, cũng không thể làm dịu tình hình chiến đấu trong Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ, trong khi đại quân mười vạn của Mộc tộc đã tổn thất sáu phần, thậm chí trong vòng trăm trượng của Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ còn không thể tiến vào được.
Rất nhiều chiến tướng Ma Đạo đã bị tổn thất, nếu Thùy Họa còn không đột phá vòng vây nữa, thì người tiếp theo ngã xuống sẽ là hai vị Sát Thần, Kiêm Hà và thậm chí người mới vừa trùng sinh không bao lâu là Khương Tuyết Dương cũng sẽ phải lần nữa đối mặt với nguy cơ sống chết.
Bên trong Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ, đôi mắt của Thùy Họa như sắp nổ tung, cô vung vẩy Hồn Chi Bi Thương chém về phía màn sáng bảo hộ, nhưng do việc hấp thụ hồn năng đã bị chắn lại nên cô ấy không thể kích hoạt bạo phát hồn năng, chỉ sức mạnh của Hồn Chi Bi Thương là không đủ để phá vỡ kết giới.
Dù cho hỏa diễm bích lam trong mắt cô ấy điên cuồng thiêu đốt, nếu như không nhận được sự trợ giúp từ bên ngoài, thì cô ấy vĩnh viễn cũng không cách nào thoát ra khốn cảnh này!Tình thế ngày càng trở nên nguy cấp, vào thời điểm Lâm Thanh Thủy trọng thương và ngã xuống đất, thì phần không trung bên trên Trung Thiên Mậu Thổ Hạnh Hoàng Kỳ bất ngờ rơi xuống những hạt mưa.