Đáng tiếc, đã giết thì không thể ngừng giết được.
Nếu không muốn ngọn lửa chiến tranh ngày càng bùng cháy dữ dội, thiêu đốt cả hồng hoang, thì trận chiến này, chúng ta nhất định phải giết đến chúng sinh khóc thương, giết đến vạn tộc khuất phục.
Nếu không thì sẽ không thể hiện được uy lực của Ma Đạo!Cùng với ánh trăng của A Lê chiếu lên thân thể tôi, phần thần niệm vốn đã kiệt quệ của tôi lại được hồi phục, sáu Kiếm Khí Cự Long lại được tôi triệu hồi trở lại.
Đại quân Thổ tộc chạy trốn dù nhanh đến đâu cũng không thể nhanh hơn Kiếm Khí Cự Long của tôi được.
Sau khi trải qua lễ rửa tội đại chiến đẫm máu, sáu Kiếm Khí Cự Long của tôi trong vô thức cũng đã phát sinh sự biến hoá về chất.
Chúng không còn mong manh dễ vỡ nữa, sức mạnh và tốc độ đã tăng lên đáng kể.
Tất cả những cơ duyên của tôi có thể nói là đều do Ma Đạo Tổ Sư tặng cho, độc mỗi Ma Kiếm Ngự Long Quyết là do tôi tự lĩnh hội được từ sự kết hợp giữa kiếm Thất Sát cùng với Đạo Tàng.
Long Chiến Vu Dã, Kỳ Huyết Huyền Hoàng.
Kháng Long Vô Hối, Thuần Dương Toàn Thắng.
Dịch Long Vô Cữu, Chung Nhật Càn Càn.
Phi Long Tại Thiên, Lợi Kiến Đại Nhân.
Nhìn mỗi một Kiếm Khí Cự Long với tinh thần chiến đấu oai hùng ấy, trong lòng tôi sinh ra cảm giác vô cùng tự hào.
Trước đây, tôi cho rằng ngoại vật dù sao cũng là ngoại vật, sức mạnh sinh ra từ chính bên trong, nhưng hiện tại sự thay đổi của sáu Kiếm Khí Cự Long đã đem cho tôi sự kinh ngạc, chúng sẽ lớn mạnh theo lực lượng của tôi.
Tôi có thể bảo lưu lại sự tồn tại của chúng, hoặc giả một ngày nào đó, tôi có thể để chúng vĩnh viễn ở bên cạnh tôi, cùng tôi lang thang trong hư không vô tận, đưa tôi đến hư không của vũ trụ để đạt được đại đạo cho riêng mình.
Sáu Kiếm Khí Cự Long đang tàn sát đại quân bại trận của Thổ tộc, còm bản thân tôi, dưới sự chúc phúc Phong Thần của Khương Tuyết Dương, không ngừng giải phóng hình kiếm khí vô tận từ ma kiếm, gặt hái sinh linh.
Mặc dù tim ma là thuần khiết, nhưng chung quy vẫn là ma, sâu trong bản chất vẫn ẩn giấu sự thờ ơ, lãnh đạm và xem thường với chúng sinh.
Càng giết chóc, trái tim tôi càng trở nên lạnh lùng, trái tim tôi càng trở nên lạnh lùng, thì kiếm của tôi càng trở nên tàn nhẫn.
Quỷ thần minh minh, Tự tư tự lượng.
Đêm nay, tất cả chúng tôi đều trở thành tử thần thu thập sinh mệnh.
Không chỉ mỗi mình tôi tàn nhẫn giết chóc, tạo ra một kỷ lục tàn ác, mà tất cả mọi người trong Ma Đạo, ngay cả người Mộc tộc thiên tính hiền lành lần này cũng bị sát tâm khống chế.
Chiến trường Hoàng Sa đã trở thành nơi đồ sát đại quân Thổ tộc, ánh trăng trên trời không biết từ khi nào đã bị bao phủ một tầng huyết sắc.
Chúng Sinh Hữu Tình Bi Bạch Phát, Thiên Đạo Vô Ý Liễu Thương Tang.
Tức là Chúng sinh sở hữu tình cảm nên buồn vì tóc bạc trắng, thiên đạo vô ý nên kết thúc bãi bể nương dâu.
Tôi lại buồn thương vì cớ sự gì lại phải chiến tranh!Đợi khi hoàn toàn giết sạch vùng sa mạc này, tôi cho dừng việc Ma Đạo tiếp tục truy sát cường địch, rút lui về sa hải.
Cho đến hiện tại hơn mười vạn đại quân Thổ tộc chỉ trốn thoát được gần hai vạn người, trong số hai vạn Dũng Sĩ Thổ tộc chạy thoát này, thì bọn họ cũng đã bị truy giết đến sợ vỡ mật rồi, e rằng cả đời này cũng sẽ không thoát khỏi nỗi ám ảnh của Tử Thần nữa.
Lúc này, tất cả đệ tử Ma Đạo đều đã ở trong trạng thái thể lực, thần niệm quá mức cạn kiệt rồi, nếu còn tiếp tục đuổi giết, một khi sát khí điên cuồng trong lòng biến mất, sức chiến đấu của họ sẽ nhanh chóng suy giảm, nếu ngay lúc đó mà gặp phải đại quân Bạch Đế tập kích đánh chặn, nhất định sẽ phải chịu thương vong nặng nề.
Trong trận chiến này, mười hai đại quân Ma Đạo chỉ còn lại chưa đến năm vạn quân.
Mười vạn đại quân Mộc tộc chỉ còn sót lại bốn vạn, tổng số xạ thủ Mộc tộc và tộc Tương Liễu cộng lại còn chưa đến năm ngàn người.
Trăng máu trên trời, cát vàng mênh mông.
Đại quân Ma Đạo xếp thành một vòng quân trận trong sa hải.
Ở trung tâm quân trận là một cây sáo ngọc lặng lẽ cắm trong cát vàng.
Không ai nói một lời, vạn quân đều lẳng lặng đứng đó.
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là Thùy Họa, cô ấy bước xa khỏi tôi, từng bước chân nặng nề và chậm chạp đi về phía sáo ngọc.
Đến lúc còn cách sáo ngọc năm thước, Thùy Họa dừng lại, cắm Hồn Chi Bi Thương xuống đất, bắt đầu chỉnh trang quần áo.
Cô tháo phát quan, cẩn thận vuốt phẳng từng nếp nhăn trên áo giáp, dùng tay vuốt lại từng mảnh giáp bị gãy.
- Giải thích "phát quan" là vật dụng thường thấy trên tóc của diễn viên đóng phim cổ trang, đặc biệt là nam, dùng để cố định phần tóc.
Hết giải thích.
Khi chỉnh lý xong xuôi, Thùy Họa quỳ một gối xuống và hành đại lễ tế bái với sáo ngọc.
Cô ấy có thần vị của Tử Thần, không thể hành toàn lễ tế bái bất kỳ ai.
Năm đó, Đàm Cửu Long hỗn loạn, bị Đạo môn liên thủ bao vây, Thùy Họa còn không cúi đầu.
Trong trận chiến Dã Tiên ở Hàn Hoang, Thùy Họa một đao bạc đầu, một mình chống lại quân uy của đại quân bảy vạn Dã Tiên, Thùy Họa cũng không cúi đầu.
Trong trận chiến Âm Sơn, khi bước lên cầu Sinh Tử Vạn Bức, địch lại ý chí của hàng ngàn vong linh, Thùy Họa không cúi đầu.
Lúc này đây, Thùy Họa cúi phần đầu xinh đẹp mà kiêu hãnh của cô, vùi đầu vào cát vàng, rất lâu cũng không chịu dậy.
Ở thành Thủ Dương, nếu Thanh Đế không ra tay, thì cô ấy đã chết rồi.
Chỉ là một trận chiến, nếu không phải Thanh Đế Xuân Phong Hóa Vũ, toàn bộ Ma Đạo đại quân đều phải đối mặt với nguy cơ bị quét sạch.
Đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng.
Thanh Đế đã sử dụng sự biến hóa thành của một cơn mưa xuân của bản thân mình, để lại một truyền thuyết về các đệ tử Ma Đạo ở hồng hoang Quy Khư, một nơi lạc hậu mà Đạo môn chưa bao giờ đặt chân đến.
Cây sáo ngọc đó, đến cùng thì cũng không ai nhấc lên cả.
Cứ để gió, cát vùi lấp cho đến khi không ai nhìn thấy nó nữa.
Chúng tôi cũng không lập bia tưởng niệm cho Thanh Đế, bởi vì không cần thiết.
Vào mùa xuân thứ hai sau khi Thanh Đế mất, ở vùng sa hải dưới chân núi phía nam núi Bắc Minh này đã mọc lên cây cỏ.