Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 603 - Chương 603: Tranh Đoạt Thiện Duyên (1).

Chương 603: Tranh Đoạt Thiện Duyên (1).

Tôi chưa từng nghĩ đến có một ngày tôi sẽ được thấy cảnh Phượng Hoàng Dục Hỏa Trùng Sinh.

Thuở sơ khai của Thiên Địa Nhân Gian khi xưa, khí của Thiên Địa Hồng Bàng thai nghén ra Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú, Tổ Long, Nguyên Phượng, Thủy Kỳ Lân.

Trải qua hàng ngàn vạn năm đếm không xuể, Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú xuất hiện liền sinh sôi nảy nở ra vô số chủng tộc, dựa vào khí Hỗn Độn có trong huyết mạch mà áp đảo vạn tộc.

Sau này, theo sự phồn vinh của chủng tộc, Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú bởi vì tranh đoạt địa bàn ở nhân gian mà bắt đầu cuộc chiến xa xưa dài đằng đẵng.

Trận chiến bạo phát cuối cùng, đã làm cho phần lớn đất liền ở Hồng Hoang Viễn Cổ hoang tàn, chúng sinh chịu khổ, vạn tộc điêu linh.

Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú cũng bởi vì trận chiến này mà thực lực bị thụt giảm nghiêm trọng, mới bị chúng thần thượng cổ liên thủ trục xuất khỏi nhân gian.

Còn về việc trục xuất đến đâu thì không ai biết được, chỉ biết là họ vĩnh viễn không thể trở về được nữa.

“Tuyết Dương, không phải Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú đều bị lưu đày hết rồi sao? Tại sao Hồng Hoang Quy Khư vẫn còn sự tồn tại của Nguyên Phượng?” Tôi hỏi.

“Thuở sơ khai của Thiên Địa Nhân Gian, Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú có công khai thiên lập địa.

Tổ Long chấn định thiên hạ và hải động, Thủy Kỳ Lân cố định đại địa vững như bàn thạch, Nguyên Phượng mở rộng bầu trời.

Tam Đại Hỗn Độn Thần Thú sớm đã có mối liên hệ mật thiết, không thể tách rời với thế giới này, chúng thần thượng cổ có thể trục xuất họ, nhưng căn bản không thể nào diệt sạch huyết mạch của họ được.

”Điểm này chúng tôi sớm đã có thể chứng minh được thông qua sự tồn tại của Ngạo Phong, bởi vì thứ chảy trên người Ngạo Phong chính là huyết mạch thuần khiết, chính thống nhất của tộc Tổ Long.

Chỉ là trước giờ tôi chưa từng nghĩ đến huyết mạch truyền thừa thuần khiết, chính thống nhất của Nguyên Phượng lại ở trong Quy Khư.

Chuyện chúng thần thái cổ không làm được, thời gian có thể làm được.

Sau ngàn vạn năm, tộc Tổ Long chỉ còn lại Ngạo Phong, mà tộc Nguyên Phượng cũng chỉ còn lại Nguyên Phượng Thiếu Nữ, chỉ là không biết huyết mạch truyền thừa của tộc Thủy Kỳ Lân đang ở đâu.

Lửa cháy lan rộng vạn trượng, đốt đến mức khiến trời đất biến thành một mảng màu hồng rực.

Trong biển lửa mênh mông vô tận đó có một con chim to khổng lồ, cả người cháy rực lửa đang từ từ cất cánh bay.

Luận lời sấm truyền: Phượng hữu lục tượng cửu bao tức là chim Phượng có 6 giống và 9 đặc điểm.

Lục Tượng: Đầu Tượng Thiên tức là đầu giống trời, Mục Tượng Nhật tức là mắt như ngày, Bối Tượng Nguyệt tức là lưng như trăng, Dực Tượng Phong tức là cánh như gió, Túc Tượng Địa tức là chân như đất, Vĩ Tượng Vĩ tức là đuôi như sợi.

Cửu Bao: Khẩu Bao Mệnh, Tâm Hợp Độ, Nhĩ Thông Đạt, Thiệt Truất Thân, Sắc Quang Thải, Quan Củ Chu, Cự Duệ Câu, Âm Kích Dương, Phúc Văn Hộ.

Hành Minh Viết Quy Hỷ, Chỉ Minh Viết Đề Phù, Dạ Minh Viết Thiện Tai, Thần Minh Viết Hạ Thế, Phi Minh Viết Lang Đô, Thực Duy Ngô Đồng Trúc Thực.

Cố Tử Dục Cư Cửu Di, Tòng Phượng Hi.

Vật Phi Nhi Sinh Tử.

Con trước mắt này thân dài mấy ngàn trượng, con chim to lớn có lông đuôi bảy màu hoàn toàn phù hợp với miêu tả trong lời sấm truyền.

Đây là một con Phượng Hoàng chân chính!Phượng Hoàng vẫn chưa bay lên trời, thần niệm đã tung hoành ngang dọc, đè ép hết thảy sinh linh.

Tuy rằng hình thể của nó còn xa mới bằng chín con rồng do oán khí ở Vạn Tộc Cổ Chiến Trường biến thành, nhưng mà sức mạnh của thần niệm lại không hề thua kém chút nào.

Vạn tộc ở Hồng Hoang đồng loạt ngẩng đầu lên vào một khắc đó, thần phục dưới vô tận thần uy của Phượng Hoàng.

Không còn nghi ngờ gì nữa, con Phượng Hoàng này đã là tồn tại mạnh mẽ bậc nhất ở Quy Khư, thậm chí có thể coi là một tồn tại bất khả chiến bại.

Trước mặt cô ấy, Hình Thiên và Dạ Đế đều không đáng một đồng.

Một sự thật rành rành bày ra trước mắt, Thiếu Nữ Nguyên Phượng sau khi Dục Hỏa Trùng Sinh đã là một tồn tại thuộc cấp bậc Đạo Tổ rồi.

Thấy vậy, trong lòng tôi sinh ra vài phần cảm giác bất lực.

Chẳng trách Hiên Viên Đế lại nói chúng tôi đều thua rồi, kẻ thắng chính là cô ấy.

Phượng Hoàng quanh quẩn một vòng trên không trung, sau đó hướng về phía đỉnh núi Bất Chu bay đi.

“Cô ấy muốn làm chủ Hồng Hoang?” Tôi hỏi.

“Không phải, với thần uy của cô ấy, không cần lên đến đỉnh núi cũng đã là vị vua không ngai của Hồng Hoang Quy Khư.

” Khương Tuyết Dương nói.

Tôi cũng nghĩ vậy, bởi vì tôi không nghĩ ra được ở Hồng Hoang Quy Khư còn có thứ gì có thể uy hiếp đến sự tồn tại của cô ấy.

Trừ khi bản thân ý chí của thế giới Quy Khư trực tiếp ra tay, nhưng mà nếu như ý chí của thế giới Quy Khư ra tay thì tuyệt đối sẽ không để cô ấy thuận lợi Dục Hỏa Trùng Sinh.

“Vậy tại sao cô ấy lại muốn lên núi Bất Chu?” Tôi lại hỏi.

“Không biết, chuyện này chỉ bản thân cô ấy mới có thể trả lời.

Bình Luận (0)
Comment