Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 611 - Chương 611: Huyết Chiến Kim Ô (1).

Chương 611: Huyết Chiến Kim Ô (1).

Không còn nghi ngờ gì nữa, nam tử mặc đồ đen đang đi về phía chúng tôi chính là Đế Tuấn.

Trong sương mù hư không thời không đều hỗn loạn, nên chúng tôi cũng chẳng biết mình đã ở trong đó bao lâu, chỉ biết hiện giờ là ban đêm.

Đế Tuấn với bộ áo đen đi trong đêm tối, trên người ông ta thậm chí còn không có nửa phần ánh trăng sáng, dường như toàn bộ ánh sáng đều bị ông ta nuốt chửng đi vậy.

Theo truyền thuyết, bản thể của Đế Tuấn là con quạ đen đầu tiên trên thế giới đắc đạo, ngay cả mặt trời cũng không thể chiếu sáng được lông của nó.

Nhưng khi con quạ này phát ra ánh sáng và biến thành một con Kim Ô, nó sở hữu uy lực có thể đốt cháy mọi thứ.

Phượng Hoàng là thần thú hỗn độn, Kim Ô mặc dù thần cách không được như Phượng Hoàng, nhưng đặc biệt nhẫn nại, không kể ngày đêm mà hấp thụ liệt diễm của mặt trời biến thành của riêng để sử dụng.

Đế Tuấn cùng Nguyên Phượng định sẵn là thiên địch, đối với chuyện năm đó, Đế Tuấn không giết được Nguyên Phượng tại vạn tộc cổ chiến trường luôn khắc sâu trong lòng và cả lần trước để Nguyên Phượng trốn thoát được trong sương mù hư không.

May thay, lần này Nguyên Phượng lại mang theo một nhóm người liều lĩnh không sợ chết đến để nộp mạng, vừa hay cho ông ta thêm một cơ hội nữa.

Tuy nhiên, trước khi ông ta chuẩn bị giết Nguyên Phượng, thanh kiếm Anh Hùng trong tay tôi đã thu hút sự chú ý của ông ta, nhắc nhở ông ta về sứ mệnh thực sự của mình.

Liệt Diễm Phượng Hoàng bị trọng thương, Đế Tuấn cũng không khá khẩm hơn, khóe miệng có một vết máu nhàn nhạt, đương nhiên cũng bị nội thương nghiêm trọng.

Thiếu nữ Nguyên Phượng trước đó đã nói rằng sức mạnh chiến đấu của Đế Tuấn không chênh lệch nhiều với cô ấy, sở dĩ ông ta có thể đánh bại cô là do dòng chảy hỗn loạn của thời không trong màn sương mù hư không, mà Đế Tuấn chiếm lợi thế về địa lý.

Hiện tại Đế Tuấn từ trong sương mù hư không hiện thân, đây chính là cơ hội mà Nguyên Phượng thiếu nữ bất kể sinh tử giành lấy cho chúng tôi.

Tuy nhiên, xét từ hiệu quả uy áp của thần niệm kẻ trên cơ mà ông ta đang phóng ra, chúng tôi không có nhiều cơ hội chiến thắng, kết quả đại khái sẽ là, toàn bộ chúng tôi sẽ vùi thây tại nơi này.

Lúc này Đế Tuấn còn cách chúng tôi năm mươi trượng.

Tay trái cầm một thanh kiếm vàng đen, tay phải cầm Bình Luyện Yêu.

Tóc đen, mắt rực lửa, trong mắt vẫn đang lập lòe hỏa diễm màu vàng.

Mặc dù bị thương, Đế Tuấn vẫn không coi chúng tôi ra gì, dù sao sức chiến đấu của ông ta cũng không thua kém gì thần Nữ Oa thượng cổ, một sự tồn tại với cấp bậc đạo tổ mạnh nhất.

Với sức chiến đấu của ông ta, đừng nói là chúng tôi, cho dù Thiên Đạo Ngọc Hoàng, Nhân Đạo Đạo Đức Thiên Tôn cũng không mảy may có chút bận tâm.

Trong Đại Miếu Dã Tiên, một phân thần của Nữ Oa cũng có thể coi tôi như sâu bọ, bây giờ thứ chúng tôi đang đối mặt là bổn tôn của Đế Tuấn.

Đế Tuấn biến uy áp thần niệm kẻ bề trên thành sát ý, theo bước chân của ông ta, sát khí càng ngày càng nhiều, mỗi bước đi dường như đều đè nặng lên tim của chúng tôi.

Tôi đứng ở phía trước nhất, áp lực phải chịu cũng lớn nhất, ông ta từng bước tới gần, thần niệm sợ đến muốn thoát ly khỏi cơ thể.

Máu phun ra, tim đập như trống, cuối cùng không thể áp chế được khí huyết trong cơ thể, há miệng phun ra một ngụm máu lớn.

Thấy tôi nôn ra máu, Thùy Họa tiến lên một bước, giải phóng thần uy Tử Thần giúp tôi gánh lấy một chút.

Nhưng dù sao cô ấy mới niết bàn năm lần, thần hồn của bản thân còn chưa hoàn toàn dung hợp với thần cách của Tử Thần, nên cũng không cách nào đối kháng Đế Tuấn, thân thể run rẩy liên hồi, khó khăn chống đỡ.

A Lê cũng học Thùy Họa tiến về phía trước, đầu tiên hai đạo pháp ánh trăng rơi trên người tôi và Thùy Họa, sau đó ánh trăng lan tỏa, thể hiện thần uy của Nguyệt Thần.

Bước chân Đế Tuấn chậm lại, nhưng vẫn không dừng lại.

“Đạo của Chiến Thần!"Mộ Dung Nguyên Duệ triệu tập bốn đại phân thân, năm hợp lại một, cùng nhau tiến về phía trước.

Sau đó, thần uy Chiến Thần được giải phóng.

"Thiên Địa Mang Mang, Bất Tri Sở Chỉ.

Nhật Nguyệt Tuần Hoàn, Chu Nhi Phục Thủy.

" Tức là "Trời đất mênh mông, không biết điểm dừng.

Trời, trăng luân chuyển, lặp đi lặp lại.

"Tạ Lưu Vân đọc sấm ngữ, tay cầm Ngũ Tam Trảm Tà hùng kiếm, sát cánh cùng chúng tôi.

Tôi, Thùy Họa, A Lê, Mộ Dung Nguyên Duệ, Tạ Lưu Vân, sức mạnh của năm người chúng tôi vẫn không thể ngăn cản Đế Tuấn đến gần.

Thấy vậy, tôi và Thùy Họa đưa mắt nhìn nhau, mỗi người cách nhau ra vài bước, Khương Tuyết Dương liền đáp xuống, cùng với hai chúng tôi tạo thành thế tam phương tứ chính.

Sức mạnh Sát Phá Lang đã được phát động, dẫn dắt thần niệm của mọi người để biến thành một sát cơ hùng mạnh, tấn công đến bổn tôn Đế Tuấn.

Hai cỗ sát ý thần niệm mạnh mẽ vô song va chạm, triệt tiêu lẫn nhau, đến cuối ngang tài ngang sức mà tan biến trong khoảng không.

Bình Luận (0)
Comment