Tôi và Thùy Họa vốn không tính tổ chức lễ cưới gì đâu, đến cả anh chị tôi cũng không thông báo, bây giờ nhìn thấy cha mẹ tôi hài lòng như vậy, mà bản thân cô ấy cũng không phản đối, tôi đương nhiên cũng sẽ không ý kiến gì.
Chỉ là cô ấy dù sao cùng là âm linh, nếu như tôi cùng cô ấy cử hành hôn lễ của thế tục, thì chính là phạm dương kỵ.
Cha mẹ tôi không rành về những chuyện này, Bạch lão quỷ thì không có mặt, chắc tôi phải đi tìm sư mẫu thương lượng lại mới được.
Còn về phần bản thân Thùy Họa, tôi nhìn dáng vẻ của cô ấy, hôn lễ càng long trọng thì hình như cô ấy càng vui thì phải.
Hôn nhân là đích đến của phụ nữ, hôn lễ càng long trọng thì càng thấy rõ địa vị trong tương lai của cô ấy, còn có thể lộ rõ sự tôn trọng của đàn ông đối với họ.
Trong lúc dùng bữa sáng, mẹ thấy Thùy Họa không động chén đũa, liền hỏi vì sao lại không ăn.
Thùy Họa liền đưa mắt nhìn tôi, bảo tôi mau giải thích với mẹ đi: “Người ăn cơm, quỷ ăn nhang.
”Bữa sáng này anh chị dâu tôi cũng đến, họ nhận được điện thoại của cha mẹ bảo mau về nhà để gặp mặt em dâu.
Ban đầu anh chị tôi cũng còn kiêng dè Thùy Họa lắm, nhưng không được bao lâu thì cũng như cha mẹ tôi xem cô ấy như một cô gái bình thường để đối đãi.
Thùy Họa rất tự nhiên, cử chỉ hành động của cô không khác gì với người thường cả, chủ yếu chính là cháu tôi lại rất thích cô ấy, cứ um sùm đòi cô ấy bồng mới thôi.
Cháu trai tôi chỉ hơn nửa tuổi, trong lúc bồng cu cậu còn xà cho Thùy Họa một thân ướt nhẹp luôn.
“Cũng may là ta đấy, chứ đổi lại là người khác, e là sẽ bị nước tiểu đồng tử của ngươi hại chết đó nha.
” Thùy Họa cười tươi nựng nhóc con nói.
Đạo gia chú trọng âm dương điều hòa, con nít chưa thể điều hòa âm dương, cho nên bản thân hầu như đều là thuần dương cả, nước tiểu đồng tử không có nửa phần âm tà, có tác dụng xua đuổi âm linh tà túy.
Nếu Thùy Họa không nhắc nước tiểu đồng tử, anh chị tôi cũng quên luôn thân phận của cô ấy, nghe cô ấy nhắc thế mới sực nhớ ra, ngại quá trời.
Chị dâu tôi nói quần áo của Thùy Họa nhìn cổ lỗ sỉ quá đi, muốn dẫn cô đi vào thành phố để mua thêm, tôi vội vàng từ chối, rồi bảo Thùy Họa không mặc được quần áo của người thường đâu, chỉ có thể mặc quần áo giấy thôi.
Nghe tôi nói xong, anh chị tôi lại một phen đơ người.
Nếu như đã quyết định cưới Thùy Họa vào nhà, thì có gì cấm kỵ cũng không cần giấu giếm gia đình tôi nữa.
Ai dà, nhìn biểu hiện của họ tôi đã biết rằng, muốn họ chấp nhận ngay sự thật này quá khó cho họ, chỉ đành để họ thích ứng từng chút một thôi.
Chuyện này khác với việc nuôi tiểu quỷ, tiểu quỷ là không thể gặp được.
Nhưng Thùy Họa lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt họ, còn phải cùng gia đình tôi sống chung sớm tối.
Thùy Họa đối với mọi thứ ở nhân gian còn quá lạ lẫm, chị dâu tôi cứ từng chút giải thích cho cô ấy hiểu.
Mượn cơ hội này, một mình tôi liền đi đến tiệm hàng mã ngoài thị trấn.
Vết tích còn sót lại hôm đó của đám âm binh để lại trong tiệm hàng mã đã biến mất hoàn toàn, sư mẫu tôi cũng bắt đầu kinh doanh lại như thường.
Tôi nói với sư mẫu rằng muốn làm một hôn lễ linh đình, bà nghe xong liền cau mày lại nói.
“Phối âm hôn vốn dĩ không ở trong phạm vi Thiên Đạo nhân luân, không có lễ cưới linh đình, chỉ có lễ đón dâu mà thôi.
Cứ âm thầm kết thân thì cũng thôi đi, hôn lễ thế tục là phải bái thiên bái địa nữa đó.
”Sư mẫu nói người xưa kết hôn có tam bái, bái thiên địa là để cảm tạ trời đất vì đã ban cho đôi tân nhân chốn dung thân, bái cao đường là để cảm tạ ơn dưỡng dục của cha mẹ, phu thê giao bái chính là hy vọng vĩnh kết đồng tâm, trung trinh không đổi dời.
Hoàng Hà Nương Nương nếu như bái thiên địa, đó đồng nghĩa với việc tuyên bố cô ấy sẽ dùng thân phận của người sống để hành tẩu thiên hạ.
“Thùy Họa bây giờ không khác gì người phàm, chắc sẽ không sao đâu nhỉ?” Tôi hỏi.
“Có thể che mắt được người thường, nhưng làm sao che mắt được âm ti với người trong đạo môn chứ? Huống hồ chi thân phận của Hoàng Hà Nương Nương rất đặc biệt, ngày cô ấy đại hôn, tất cả các âm linh sơn tinh dã quỷ e rằng cũng sẽ đến chúc mừng, đến lúc đó nhất định sẽ có chuyện.
”“Tôi thấy dường như cô ấy không quan tâm đến cái này cho lắm.
”“Ai dà, tôi cũng chả hiểu cô ta nghĩ gì.
Tiết Hạ Nguyên gần kề, bản địa sẽ gió giục mây vần, cô ấy chọn ngay lúc này tuyên bố nhập thế, chỉ sợ âm ti với đạo môn sẽ không ngồi yên không quản đâu.
”“Thế bây giờ phải làm sao? Hay là tôi về khuyên cô ấy bỏ ý niệm này đi?” Tôi hỏi thêm.
“Từ xưa đến nay, có người con gái nào không muốn mình được phong quang đón về, nếu cô ấy đã tự nguyện thì cứ nghe theo cô ấy là được.
”“Lỡ âm ti với đạo môn đến làm khó thì làm sao?” Tôi hỏi tiếp.
“Chứ âm ti đã muốn tha cho cậu đâu mà? Hoàng Hà Nương Nương sớm muộn gì cũng vì cậu mà trở mặt với âm ti thôi, huống hồ ở đây dù sao cũng là nhân gian, âm ti phải kiêng kỵ rất nhiều, cho nên tạm thời sẽ không làm gì cô ấy được, chủ yếu là thái độ của phủ Thiên Sư như nào thôi.
”