Bạch lão quỷ nói thân thế của tôi nằm trong đàm Cửu Long, mà nơi đó đã bị thiên cơ che giấu.
Cho nên lão không biết cái mạng mà lão trộm cho tôi rốt cuộc là của ai, điểm này thì dễ hiểu mà.
Nhưng mà, đàm Cửu Long không phải giếng luân hồi, cũng chẳng phải vực trả hồn, bên trong đó thì có bao nhiêu cái mạng để trộm cơ chứ?“Trong đàm Cửu Long có mấy cái mạng?” Nghĩ đến đây tôi liền hỏi tiếp.
“Hai.
” Thùy Họa đáp.
Đáp án này giống y hệt như tôi đoán, chắc chắn sẽ không nhiều, nếu nhiều thì Thùy Họa sẽ không lấy hôn nhân đại sự của mình ra để đánh cược đâu.
“Nếu như em dám cược, thì chắc hẳn đã biết hai cái mạng đó là của ai rồi đúng không?” Tôi lại hỏi.
“Em đương nhiên là biết, đến tiết Hạ Nguyên anh sẽ rõ thôi.
”Thùy Họa rời đi, tôi đi theo sau để đưa cô ấy ra cửa.
Dù sao thì cũng là vợ chồng, tiễn biệt là điều nên làm mà.
Khác với lúc trước cô ấy theo tôi từ Hoàng Hà trở về, lần này là cô ấy đi trước, tôi bước theo sau.
Trên đường đi cô ấy không thi triển bất kỳ pháp thuật nào, cứ từng bước từng bước đi thẳng xuống thôn Hạ Bá, chỉ là chúng tôi không ai nói chuyện với ai thôi.
Đi đến bờ sông bên cạnh cổ tế đài, tôi cứ tưởng cô ấy sẽ dứt khoát rời khỏi, nhưng ai ngờ đột nhiên cô ấy lại quay đầu hỏi tôi một câu: “Anh đã nghĩ ra lý do để giải thích với cha mẹ về sự rời đi của em chưa?”“Cái này còn quan trọng sao?” Tôi cười khổ hỏi lại.
So với nguyên nhân cô ấy gả cho tôi, thì việc giải thích với cha mẹ tôi, căn bản chỉ là một chuyện vô cùng nhỏ nhặt mà thôi.
“Đúng thật không quan trọng lắm anh nhỉ?” Nói xong, Thùy Họa từ trên bờ đi xuống nước, từng bước một đi ra giữa lòng sông.
Nước sông từ mắt cá, đầu gối, từng chút một bao phủ lấy vòng eo mềm mại mảnh khảnh, rồi đến bả vai…Ngay lúc cô ấy chuẩn bị biến mất, đột nhiên cô ấy quay đầu nói với tôi một câu: “Tạ Lan, lấy cái mạng của anh ra cược, không chỉ có em với Bạch lão quỷ, mà còn có cả phủ Thiên Sư.
”………Sang ngày thứ hai cha mẹ tôi hỏi về Thùy Họa, tôi liền nói rằng cô ấy có việc cần phải về nhà mẹ rồi.
Mà nhà mẹ của cô ấy chính là ở Hoàng Hà, điểm này cha mẹ tôi cũng biết, cho nên họ cũng không hỏi gì nhiều thêm nữa.
Tôi lại đi đến tiệm hàng mã, Bạch lão quỷ không có ở đây thì tôi chỉ có thể đến hỏi bà thôi.
Sau khi gặp mặt, tôi đem chuyện của Thùy Họa kể tôi nghe lúc nãy nói lại một lần với sư mẫu, vẻ mặt kinh ngạc của bà không giống như đang giả vờ.
Nghe kể xong sư mẫu tôi cười khổ nói với tôi, bây giờ bà đã biết vì sao Bạch lão quỷ lúc đó lại lựa chọn rời xa bà rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là trên người Bạch lão quỷ có quá nhiều bí mật, người như vậy chỉ thích hợp sống một mình mà thôi.
Cũng may, nếu như tính tình thẳng thắn, cái gì cũng chịu nói với tôi như sư mẫu cũng tham dự vào cục diện này, thì chắc chắn tôi sẽ hoài nghi nhân sinh mất.
Không ai nguyện ý sống trong hoàn cảnh xung quanh đều là diễn viên, đặc biệt là sự tồn tại của diễn viên thuộc cấp bậc ảnh đế…“Tôi cứ nghĩ chú Bạch sẽ đứng ở phía tôi, nhưng lại không ngờ lão lại cùng một giuộc với Hoàng Hà Nương Nương.
” Tôi than thở một câu.
“Tạ Lan, thật ra thì Bạch lão quỷ có đồng lõa với ai không quan trọng, kết quả đều như nhau mà thôi.
” Sư mẫu tôi nói.
Tôi hiểu ý nghĩa trong lời nói của bà, bất luận lão Bạch có đứng ở phe ai thì kết quả lão mưu cầu chính là hôn lễ của tôi và Thùy Họa, nhằm mục đích giữ mạng cho tôi.
Bởi vì nếu như tôi và Thùy Họa không kết hôn, thì giữa chúng tôi sẽ không có nhân quả sinh tử.
Bây giờ tôi cùng cô ấy đại lễ đã thành, cô ấy cũng nhân lúc này tuyên bố việc nhập thế.
Sau này cho dù là âm ti quỷ tướng, hoặc là những đạo môn quỷ quái nào cũng sẽ không dễ dàng động vào tôi, ít ra thì trước tiết Hạ Nguyên tôi sẽ không lo sợ tính mạng của mình sẽ gặp nguy hiểm.
Từ điểm này mà nói, quả thật Bạch lão quỷ có phe ai thì cũng không quan trọng, nhưng tôi không muốn bị người khác xem như thằng ngốc để đùa giỡn.
Bất chợt tôi lại nhớ đến một vấn đề, Thùy Họa nói phủ Thiên Sư cũng lấy tôi ra đánh cược, thế bọn họ lại cược gì chứ?“Sư mẫu, Thùy Họa nói phủ Thiên Sư cũng đang đánh cược, bà có biết họ đang cược gì không?” Tôi hỏi.
Sư mẫu tôi lộ ra vẻ mặt khó hiểu, sau hồi lâu bà mới lên tiếng: “Thật ra tôi có một chuyện luôn cảm thấy rất kỳ lạ, theo lý mà nói thì cậu với Bạch lão quỷ thân cận đến thế, lại là người trải qua ba lần điểm Mão không chết, phủ Thiên Sư phải nhắm vào cậu mới đúng chứ? Nhưng đám người xem cậu như không khí vậy, ngay đến cái chết của Trần Thu vì cậu mà chết cũng không thèm truy cứu luôn?”“Cũng lạ thật hầy…” Tôi trả lời.
“Nhưng mà nghe Hoàng Hà Nương Nương nói phủ Thiên Sư cũng đang cược, tôi hình như cũng đã nghĩ thông rồi.
Phủ Thiên Sư cũng đang đánh cược cái mạng của cậu, nhưng cái họ cược chính là cái mạng còn lại trong số đó.
”Thùy Họa từng nói, trong đàm Cửu Long có hai cái mạng.
Cô ấy và Bạch lão quỷ đã cược một cái, vậy thì phủ Thiên Sư chỉ có thể cược cái còn lại thôi.
“Bạch lão quỷ cùng Hoàng Hà Nương Nương cược mạng của ai thì tôi không biết, nhưng cái mạng còn lại đại khái tôi có thể đoán ra được!” Sư mẫu tôi đột nhiên phấn khởi nói.
“Ai cơ?” Tôi lập tức hỏi lại…