Quan trọng nhất chính là, tôi cho rằng thời đại truyền đạo đã trôi qua rồi.
Thời đại Hỗn Loạn, người quỷ bất phân đạo đức không còn lễ pháp chưa hoàn thiện, mới cần tam đạo nhập thế dạy dỗ người đời.
Mà hiện giờ, Nhân tộc đã quật khởi và phát triển phồn vinh hưng thịnh, không cần tốn công cảm hóa nữa.
Ma đạo không xây tượng thần, cũng không cần thiết phải tranh đoạt lòng dân với hai đạo Nhân Tiên.
Ma đạo tôi chỉ cần tìm mọi cách sống sót qua trận chiến phong thần, đến lúc đó ắt sẽ trở thành sự lựa chọn duy nhất trong lòng vạn dân.
Trước thời điểm đó, thì cái gọi là lòng dân không hề có ý nghĩa gì với Ma đạo.
Đợi Ma đạo tập hợp đội quân tiên phong xong xuôi, tôi và Thùy Họa trở lại huyện Hà Khúc.
Việc đàm phán với hai đạo Nhân Tiên do khoa Linh Dị chủ trì, địa điểm tại đàm Cửu Long.
Đàm Cửu Long là nút thắt quan trọng cho sự kết thúc của thời đại Mạt pháp, cũng là nơi khởi đầu của Ma đạo tôi.
Nếu không phải Tạ Lưu Vân tra xét huyền cơ của Cửu Long kéo quan trong sông Hoàng Hà, có lẽ thời đại Mạt pháp sẽ không chấm dứt sớm như vậy.
Từ phương diện này, thứ Cửu Long kéo không phải quan trấn hồn, mà là tiến trình thay đổi của lịch sử.
Tạ Lưu Vân vâng lệnh trời tra xét huyền cơ, dẫn đến sự kết thúc của thời đại Mạt pháp.
Cổ địa Thục Sơn chiếm đóng bên trong thâm sơn cùng cốc trên đất Thục, mấy lãnh đạo cấp cao như Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đều không có mặt ở đây.
Tạ Lưu Vân đang ở Động Thiên núi Nga Mi, còn Mộ Dung Nguyên Duệ đang ở Phúc Phúc Địa núi Thanh Thành.
Cái gọi là Nga Mi Thiên Hạ Tú, Thanh Thành Thiên Hạ U, ám chỉ hai nơi tiên cảnh hữu tình tại chốn nhân gian này.
Sau khi thời đại Mạt pháp đặt dấu chấm hết núi Nga Mi đã không còn là nơi du sơn ngoạn thủy của Nhân tộc nữa, đã sớm trở thành ngọn núi thánh cao xa người người ngưỡng mộ sùng bái.
Kim Đỉnh của núi Nga Mi, Tạ Lưu Vân đang đánh cờ cùng Kiếm tiên Lữ Thuần Dương giữa biển mây.
“Lưu Vân, đệ có biết tại sao Nhân đạo bất chấp mọi giá phải giành lấy Tử Thanh Song Kiếm hay không?” Lưu Thuần Dương nói.
“Ta chỉ biết thứ mà chúng ta tranh giành không phải mỗi Tử Thanh Song Kiếm đó.
” Tạ Lưu Vân nói.
“Không sai, dù Tử Thanh Song Kiếm thần bí đến đâu, chung quy cũng là vật ngoài thân, mà chiến lực đến từ bản thân kẻ tu hành, Tử Thanh Song Kiếm có liên quan đến đại nạn chư thần hoàng hôn của Thiên giới.
”“Ta hiểu rồi.
” Tạ Lưu Vân nghĩ ngợi một lúc rồi nói.
“Đệ hiểu rồi thì tốt, nhớ kỹ, Nhân đạo buộc phải đoạt được hai thanh kiếm này.
”Ván cờ vẫn chưa phân định thắng thua, bỗng xuất hiện đệ tử Nhân đạo phi thân bay đến Kim Đỉnh.
Hành lễ với Tạ Lưu Vân, Lữ Thuần Dương rồi bẩm báo: “Khoa Linh Dị Nhân tộc đến gửi thiệp mời.
”Nói xong, bèn trình lên thiệp mời.
Phía trên viết ngắn gọn một hàng chữ: Khoa Linh Dị Yến Tháp tổ chức buổi yến tiệc tại đàm Cửu Long, kính mời người nắm giữ cờ Nhân đạo Tạ Lưu Vân đại giá quang lâm.
“Người tên Yến Tháp này có lai lịch như thế nào?”“Chỉ biết mười năm trước ông ấy xuất thế tại Hoành Không, vừa xuất hiện đã tiếp quản tổng bộ khoa Linh Dị, cán bộ cấp cao Nhân tộc còn đem kiếm Thuần Quân giao cho ông ấy.
”“Mười năm trước, cán bộ cấp cao Nhân tộc tế bái Tần Hoàng Lăng, nghe nói mời được một nhân vật chí cao vô thượng.
” Lữ Thuần Dương nói.
“Ý của sư huynh là, Yến Tháp chính là người đó?” “Có phải hay không, đệ gặp ông ấy rồi ắt có thể nhận ra thôi.
Nếu như thật sự là ông ấy, đệ phải cẩn thận đấy, năm đó Tần Vương dẹp loạn sáu nước thống nhất thiên hạ, đằng sau còn nhờ công lao của ông ấy.
”Cùng ngày, thiệp mời của Yến Tháp cũng đưa đến trước mặt Mộ Dung Nguyên Duệ.
Lúc ấy, Mộ Dung Nguyên Duệ đang cùng Bắc Cực Tử Vi Đại chủ trì hội nghị Tiên đạo, đông đảo Thần Tiêu Cửu Thần, Thập Nhi Bát Tinh Túc Tinh Quân đều tề tựu tại đây.
“Nhân tộc lại chọn ngay thời điểm then chốt này gửi thiệp mời, nhất định có liên quan đến chiến sự ở cổ địa Thục Sơn.
” Bắc Cực Tử Vi Đại Đế nói.
“Ừ, Nhân tộc không muốn thiên tôn tham chiến.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
“Ầy, nếu không phải vì Tử Thanh Song Kiếm xuất thế, Đạo Đức thiên tôn và Ngọc Hoàng cũng không muốn phái thiên tôn tham gia vào sớm vậy đâu, triệt để phá hủy hoàn toàn rồi.
” Bắc Cực Tử Vi Đại Đế thở dài nói.
Hai đạo Nhân Tiên tuy ở vào thế tranh giành đấu đá khá lâu, nhưng đến tận bây giờ vẫn không tính là hoàn toàn phá hủy thế cân bằng, mấy tổn thất của đệ tử ở nhân gian vẫn chưa thấm vào đâu.
Nhưng nếu như chiến lực đẳng cấp thiên tôn cũng vướng vào vũng bùn này, giữa hai đạo sẽ không thể tìm thấy chỗ xoa dịu nữa.
Từ nay về sau chỉ còn cách không chết không thôi, mãi đến lúc quyết định thắng bại mới có thể ngừng lại.
Tuy rằng hai đạo Nhân Tiên không thể thỏa hiệp vì Nhân tộc, nhưng vẫn giữ đúng lời hẹn đến đàm Cửu Long.
Chỉ cần một ngày khí số Nhân tộc không tiêu vong, tại nhân gian này Nhân tộc vẫn đứng đầu, hương hỏa của chư thần có hưng thịnh đến mấy, cũng không thể so sánh với vũ khí lợi hại vô song của quốc gia.
Cách biệt hai mươi năm, đàm Cửu Long lại lần nữa có cơ hội đứng dưới ánh mặt trời.
So với năm đó, thủy vực Hoàng Hà trật tự yên bình, nước sông chảy cuồn cuộn, người đã chết mãi mãi không trở lại, ngày đêm sẽ không ngừng trôi.
Người của khoa Linh Dị đã phong tỏa hai bờ sông Hoàng Hà, thủy vực đàm Cửu Long đậu một con thuyền rồng khổng lồ, Yến Tháp cầm kiếm đứng trên mũi thuyền, im lặng chờ đợi.