U Minh thần điện, có đại trận lục đạo luân hồi, chính là vòng lặp của tòa pháp trận này, đang duy trì lục đạo luân hồi của chúng sinh.
Tòa pháp trận này, chính là do Hậu Thổ nương nương chính tay bày trận.
Khi Cửu U nữ đế tiến vào trong đại trận, sẽ dùng kiếm lục đạo luân hồi để suy diễn ra hướng đi của chúng sinh.
Không biết qua bao lâu, Cửu U nữ đế thoát khỏi pháp trận, đi ra địa cung rồi quay về thần điện.
“Nữ đế bệ hạ, đã có kết quả rồi?” Châu Khất lên tiếng hỏi.
Nữ đế gật đầu.
“Đã đi về hướng nào?”“Cổ địa núi Hạ Lan.
”“Ma đạo và liên minh quỷ - yêu đang quyết chiến tại đó, hắn tới để làm gì?”“Không biết được.
”Sau khi Châu Khất rời khỏi, Cửu U nữ đế liền rơi vào trầm tư, cô hiểu vì sao Châu Khất lại quan tâm đến Yến Tháp như thế.
Hôm đó, Yến Tháp cầm kiếm đi xuống âm ty chứ không trực tiếp tìm Châu Khất, mà việc đầu tiên ông làm chính là rẽ qua núi Đào Chỉ.
Trong núi Đào Chỉ, Yến Tháp rút kiếm chém loạn khiến hoa đào rụng khắp cả núi, vậy mà Đông Phương quỷ đế không xuất hiện.
Tiếp đó, Yến Tháp đi đến núi La Phù, một kiếm chém đứt mây đen từ cổ không tan, Đỗ Tử Nhân tránh mặt không gặp.
Bắc Phương quỷ đế Trương Hoành vẫn còn bế quan, Tây Phương quỷ đế Triệu Văn Hòa tránh mặt không gặp.
Cuối cùng, tân nhậm Trung Ương quỷ đế Kê Khang đã đối quyết với Yến Tháp tại bờ sông Vong Xuyên.
Hai người đối mặt nhìn nhau một lúc, chính ngay lúc Yến Tháp chuẩn bị rút kiếm ra thì Kê Khang đã bỏ kiếm xin thua.
Sau khi hội tụ đủ ngũ phương quỷ đế, Yến Tháp mới đến gặp Châu Khất.
Chèn thêm khí số của Nhân tộc, ép Châu Khất đưa ra lời hứa hẹn.
Thật ra, với chiến lực hiện giờ của âm ty, muốn giữ lại Yến Tháp thì đó là chuyện dễ như trở bàn tay, thậm chí có quyết liệt với Nhân tộc vẫn có thể chấp nhận được.
Nhưng Châu Khất không làm như thế, mà chỉ là cố gắng kìm nén cục tức này mà thôi.
Thiên Đạo không có mặt, không ai biết đến cuối cùng trận chiến phong thần đã kết thúc bằng cách nào.
Âm ti không muốn tiết lộ thực lực quá sớm, càng không muốn trở thành người vén bức màn đầu tiên.
Có một câu bà ta vẫn chưa nói với Châu Khất, vừa nãy bà ta ở trong đại trận lục đạo luân hồi không chỉ theo dõi được động thái của Yến Tháp, còn biết được thân phận thật sự của ông ấy.
Trận chiến núi Hạ Lan, đạo trường của Nữ Oa không có mặt tại nhân gian, có tham chiến hay không sẽ không ai biết trước được, nhưng Âm Sơn lão tổ Trần Dương nhất định sẽ đích thân tham chiến.
Chiến lực đạo tổ duy nhất của Ma đạo chính là Hi Hòa, mà cô ấy phải canh giữ cửa giới Quy Khư, không thể rời khỏi được.
Nếu thế thì, Ma đạo muốn đánh thắng trận chiến núi Hạ Lan, rất khó đấy.
Cuối cùng thì kết quả cũng chỉ là đôi bên thương nặng, đồng loạt rút lui khỏi trận chiến phong thần.
Nếu thật sự như thế, vậy thì kết quả sau cuối của trận chiến chỉ còn lại tam phương giao tranh chính là: Nhân đạo, Tiên đạo và Âm ti.
Trước đó Cửu U nữ đế vẫn luôn nhận biết được sẽ có kết quả như vậy, mà hiện tại sau khi bà suy đoán được thân phận thật sự của Yến Tháp thì cách nhìn của bà đã thay đổi rồi.
Chỉ là, bà không muốn nhắc nhở Châu Khất, chính là vì bà muốn để Ma đạo tham gia trận chiến phong thần.
Thiên giới, đạo trường của Tiên đạo tổ sư Ngọc Hoàng đại đế, Cửu Thiên Đãng Ma tổ sư đang cung kính đợi lệnh.
Cuộc chiến giữa Ma đạo và liên minh quỷ - yêu đã bắt đầu, trận chiến phong thần rất nhanh sẽ được vén màn, nhưng Ngọc Hoàng đại đế biết bản thân không đợi được đến ngày đó nữa.
Thọ nguyên của ông đã đến cực hạn, hoặc có thể ông sẽ không đợi được đến ngày phân định thắng thua trong trận chiến núi Hạ Lan.
Hiện tại Mộ Dung Nguyên Duệ đã đem tứ đại phân thân tế luyện thành phân thần, điều này có nghĩa là chiến thần chi đạo của Mộ Dung Nguyên Duệ đã có thể trở thành cấm kỵ chiến lực của đạo tổ.
Cũng đã đến lúc xác lập danh phận cho Mộ Dung Nguyên Duệ rồi.
“Kiếm Tử Dĩnh đã được tế luyện hoàn tất, bây giờ trẫm muốn ngươi đưa nó giao cho chiến thần Mộ Dung.
” Ngọc Hoàng đại đế cất lời.
“Thật sự phải cho cô ta sao?” Cửu thiên Đãng Ma đạo tổ do dự một chút, cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi ngược.
“Trẫm hiểu tâm tư của ngươi, trẫm hy vọng thanh kiếm Tử Dĩnh này có thể giúp Mộ Dung chặt đứt sợi dây tình cuối cùng trong lòng.
”Cờ chiêu hồn của Tiên đạo đã đưa cho Mộ Dung Nguyên Duệ từ rất lâu về trước, lá cờ đó thay mặt cho khí số của Tiên đạo, đồng thời cũng là thử thách mà Tiên đạo dành cho cô ta.
Bây giờ Ngọc Hoàng đại đế truyền lại thanh kiếm cho Mộ Dung Nguyên Duệ, chứng tỏ là cô ta đã thông qua đợt thử thách đó, nhận được tư cách trở thành Tiên đạo tổ sư.
Nếu như là bản tôn Cửu Thiên Huyền Nữ nhậm vị Tiên đạo tổ sư thì căn bản không cần có thử thách gì cả.
Nhưng Mộ Dung Nguyên Duệ thì không được, bởi vì thiên đình còn có rất nhiều người có tư cách hơn cô.
Đồng thời, cũng có rất nhiều người đã chất vấn quyết định của Ngọc Hoàng.
Đông Cực Thanh Hoa đại đế cùng với Tây Cực Câu Trần đại đế, họ đều từng lén lút bàn luận về chuyện này.
Trong hai mươi tám tinh túc, cũng có một nửa nhận định rằng, tâm trí của Mộ Dung Nguyên Duệ còn thua kém rất xa so với chiến thần Huyền Nữ ban đầu.
Vốn dĩ Ngọc Hoàng đại đế còn lo lắng Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ không thể nào thống nhất được Tiên đạo, lòng người sẽ thay đổi, nhưng từ sau khi kiếm Tử Dĩnh ra đời thì cuối cùng ông cũng có thể yên tâm triệt để.
Chỉ cần Mộ Dung Nguyên Duệ nhận lấy kiếm Tử Dĩnh, vậy thì trong Tiên đạo sẽ không ai dám chất vấn tư cách của cô ta nữa.
Nếu như xem cờ chiêu hồn của Tiên đạo là một nửa Hổ Phù, vậy thì kiếm Tử Dĩnh sẽ là một nửa còn lại.
Tạo thành Hổ Phù viên mãn, nó tượng trưng cho việc Mộ Dung Nguyên Duệ có quyền thống trị tối cao vô thượng đối với đại quân của Tiên đạo.