Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 724 - Chương 724: Thai Kiếm Sơ Thành (2).

Chương 724: Thai Kiếm Sơ Thành (2).

Thiên Cực Cao Xử vẫn không thấy bóng dáng của Lữ Thuần Dương, cũng không biết hắn đã bị kiếm thai truy sát đến nơi nào rồi.

Thật ra nếu như không phải Lữ Thuần Dương hao tổn kiếm khí quá nhiều thì kiếm thai không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho hắn.

Nhưng ngặt nỗi hắn quá chủ quan, mới để kiếm thai có cơ hội khóa chặt khí cơ, kiếm khí đã không còn không cách nào đối kháng với kiếm thai được, nên mới bị kiếm thai truy sát đến không thấy bóng dáng.

Tôi cắn rách ngón giữa, đem máu bôi lên phía trên Anh Hùng Chi Kiếm.

Hiện tại trên thân kiếm đã không còn ký hiệu của ma kiếm nữa, chỉ còn ký hiệu màu vàng đại diện cho thần kiếm và ký hiệu xanh lam đại diện cho quỷ kiếm.

Kiếm thai này tuy rằng ngưng tụ thành từ kiếm khí của tôi, nhưng lại chưa từng bị tôi dùng thần hồn tế luyện qua, không chịu nghe theo sự triệu hoán từ thần niệm của tôi, chỉ có cảm ứng với Anh Hùng Chi Kiếm, Anh Hùng Chi Kiếm mới là “mẹ” của nó.

Máu bị thân kiếm hấp thu, Anh Hùng Chi Kiếm sinh ra cảm giác huyết mạch tương liên.

Cũng ngay lúc này, tôi nâng kiếm hướng lên trời, đồng thời mở ra huyệt thần đình, hét lớn: “Thiên Địa Canh Kim, Vạn Kiếm Bản Căn.

Ma Kiếm Thao Thao, đều xuất phát từ tim ta.

Thần hồn làm niệm, dùng máu tươi tế, nghe lệnh triệu hoán của ta, kiếm thai quay lại!”Tiếng nói phát ra, mới đầu màn trời chẳng có dị tượng gì.

Tiếp đó ở Thiên Cực Cao xử xuất hiện một điểm đen nhỏ, điểm đen xẹt qua trời xanh hóa thành một tia sáng đen, tôi biết đây chính là kiếm thai ma kiếm của tôi.

Nó cảm nhận được sự triệu hoán của tôi, quay về từ bên ngoài cửu thiên.

Thoáng chốc, kiếm thai đã đến trước mặt tôi, lơ lửng phía trước huyệt thần đình của tôi.

Chậm chạp không chịu vào, mũi kiếm rung rung nhẹ, qua lại giữa huyệt thần đình của tôi và thân Anh Hùng Chi Kiếm.

Khí tức của kiếm thai vốn không mạnh, ký hiệu ma kiếm cũng không dùng bao nhiêu kiếm khí ngưng tụ ra nó, phần lớn kiếm khí đều hóa thành kiếm khí cự long có chiến lực có thể so với đạo tổ.

Ký hiệu ma kiếm bị kích hoạt cần mật độ kiếm khí chứ không phải số lượng kiếm khíCó thể nhìn ra, nó vẫn rất muốn quay về phía trên Anh Hùng Chi Kiếm, đó là “mẹ” của nó, nó có thể cảm nhận được khí tức đồng loại, ký hiệu quỷ kiếm và ký hiệu thần kiếm đều đang triệu hoán nó.

Trong lúc nó đang lung la lung lay ý đồ muốn nhập vào thân kiếm, Trương Thiên Sư đột nhiên tế ra một lá thần phù, dán lên thân Anh Hùng Chi Kiếm.

Thần phù che đậy khí tức của Anh Hùng Chi Kiếm, lần này kiếm thai đã không còn lựa chọn khác, mũi kiếm nhắm thẳng vào huyệt thần đình của tôi, hóa thành một ánh sáng đen nhập vào bên trong.

Kiếm thai vừa vào huyền quan, chỉ nghe một tiếng chấn động ầm ầm mạnh mẽ, cả một không gian huyền quan đều bắt đầu rung động.

Thật không ngờ đến, hắc kiếm nhỏ bé như con rắn lại có thể khiến huyền quan của tôi chấn động lớn đến như thế.

Màn trời của huyền quan bị xé nát, mặt đất chấn động rạn nứt.

Đến cả Cờ Chiêu Hồn lạnh lùng phảng phất như tự cổ chí kim đều không hề động đậy cũng sinh ra cảm ứng, bay phấp phới.

Thân thể tôi choáng một cái, vội vàng khoanh chân ngồi xuống đất.

Để mặc hắc kiếm đâm loạn trong huyền quan của tôi, tôi ổn định tâm thần đóng huyệt thần đình lại.

Đây là giai đoạn cấp bách nhất, tôi của hiện tại không có chút lực phòng ngự nào đối với thế giới bên ngoài hết.

Bắc Minh Tú, A Lê bọn họ đều đang tập trung tinh thần bảo vệ tôi, Từ Phúc cũng nắm chặt kiếm Thuần Quân trong tay.

Sự trùng kích bên trong huyền quan càng lúc càng kịch liệt, kiếm chính là vật sát phạt, dù kiếm thai có do tôi tạo thành thì phần sát cơ này cũng là bản thân nó vốn có, căn bản không thể khống chế được.

Nếu như tôi có thể thu phục, kiếm thai mới xem như chân chính thuộc về tôi.

Nếu như không thể, huyền quan bị diệt, kiếm thai cũng theo đó mà biến mất.

Đoạn thời gian này rất khó qua, huyền quan bị trọng thương liên lụy đến thần niệm của tôi.

Tôi giống như là đang ở trên núi đao, lại giống như đang chịu nỗi khổ vạn kiếp lăng trì.

Mối hung hiểm huyền quan bị phá, kiếm thai có thể phá xác mà ra bất cứ lúc nào.

Mỗi một giây đều phải chịu giày vò, điều duy nhất khiến tôi cảm thấy may mắn là huyền quan của tôi đủ rộng cũng đủ cứng cỏi.

Công kích hủy diệt như cuồng phong bão vũ của kiếm thai không thấy dấu hiệu dừng lại, đau đớn của tôi cũng dường như không nhìn thấy kết thúc.

Chỉ có thể nhắm mắt lại yên lặng chống chịu, ngũ cảm lục thức tự động phong bế, thần thức lâm vào hôn mê.

Không biết đã qua bao lâu, khi tôi tỉnh lại lần nữa, huyền quan đã trở lại trong sáng như trước.

Kiếm thai ma kiếm lơ lửng ở giữa huyền quan của tôi, Cờ Chiêu Hồn ở phía trước.

Bản thể đã phát sinh biến hóa, hiện tại nó dài khoảng bằng cây thước giống như thanh Anh Hùng Chi Kiếm trong tay tôi vậy, tạo hình cũng giống vậy, đều là đoản kiếm.

Dựa theo ý niệm của tôi vừa chuyển động, kiếm thai xuất hiện biến hóa tương ứng.

Thấy vậy tôi liền biết, kiếm thai ma kiếm này rốt cuộc cũng thuộc về tôi rồi.

Có được kiếm thai ma kiếm, tốc độ tu hành ma kiếm của tôi sẽ được tăng lên nhanh chóng.

Đợi đến khi tôi phục hồi kiếm thai hoàn chỉnh, cũng chính là ngày ma kiếm đại thành.

Đáy lòng thả lỏng, tôi để thức thần quay về thân thể, mở hai mắt ra.

Lọt vào mắt đầu tiên chính là gương mặt phẫn nộ đến cực điểm của Lữ Thuần Dương, sát ý trần trụi không thèm che giấu chút nào.

Thân hình hắn vô cùng chật vật, đạo bào trắng như tuyết bị tàn phá khắp nơi, phát quan cũng đã bị đứt, cả đầu đầy tóc đen tán loạn trên vai.

Bình Luận (0)
Comment