Cổ địa hoang mạc Long Môn, một chiến trường nào đó ở phía tây bắc.
Hôm nay đã là ngày thứ tám Nhân Đạo đóng quân tại cổ địa, cũng là ngày chiến đấu bi thảm nhất.
Ba mươi vạn đạo binh, thêm cả chúng thần ra tay nữa, quyết đấu trực diện với hai vạn Hắc Diệu Long Khôi, một vạn Thị Huyết Long Khôi, một vạn Thị Hồn Long Khôi.
Chiến lực của long khôi thuộc nửa bước đỉnh cao nửa bước thiên tôn, nếu là đối đầu ở nơi khác, thì đại quân Nhân Đạo dễ dàng tiêu diệt, nhưng ở cổ địa hoang mạc Long Môn, lực chiến đỉnh cao nửa bước thiên tôn lại khá đáng sợ.
Long khôi vạn pháp cũng khó làm bị thương lại sở trường cận chiến, đại quân Nhân Đạo vốn vì nơi này oán khí long hồn quá nhiều, không thể bố trí trận pháp diện rộng, tấn công đơn thể lại không tạo thành sát thương lên long khôi, tử thương vô số, đạo binh ba mươi vạn nay chỉ còn hai mươi vạn.
Thương vong lớn nhất đến từ cuộc tấn công bất ngờ của Thị Hồn Long Khôi, thông thường mỗi Thị Hồn Long Khôi phải giết đi vài đạo binh rồi mới bị tiêu diệt.
Mà nếu như những đạo binh tử trận kia sau khi chết còn có chiến hồn, thì rất nhanh cũng bị biến thành một long khôi mới, mặc dù tổng số long khôi chỉ hơn bốn vạn người, nhưng dưới sự tác động và xâm nhập của oán khí long hồn, thì tổng binh lực đã lên đến gần mười vạn người.
Trong cuộc đối đầu quy mô lớn mà bi thảm này, chiến lực mạnh nhất của Nhân Đạo đến từ Ứng Nguyên Ngũ Lôi Tôn Giả dưới trướng của Đẩu Mẫu Nguyên Quân và cả mười vạn lôi binh lôi tướng của Lôi Bộ.
Trong đao binh của lôi binh phong ấn nguồn lôi lực thuần túy nhất, mỗi khi đánh vào long khôi, đều sẽ kích hoạt hiệu ứng nổ sét, hiệu quả hơn nhiều so với đòn tấn công bằng đạo pháp củ đạo binh.
Với sự giúp sức của Cửu Tự Chân Ngôn Chú của cửu đại hộ pháp thiên tôn của Nhân Đạo, ai nấy cũng hăng hái xông pha phía trước, lôi binh lôi tướng càng dũng mãnh hơn.
Còn về đạo binh tinh nhuệ của Hàm Cốc Quan, rất khó để họ phát huy đúng trình độ chiến đấu của mình, không phải họ không đủ mạnh, mà là nơi này đối với họ mà nói thì quá gò bó.
Nhân Đạo mang bọn họ tới đây không phải để khiêu chiến với long khôi, mà chủ yếu là để cùng chống lại đại quân Tiên Đạo.
Ở cấp độ thiên tôn của chúng thần, không chỉ có Ứng Nguyên Ngũ Lôi Tôn Giả thần uy cường đại, mà chiến lực của Trương Thiên Sư và Tây Nhạc Đại Đế cũng rất đỗi kinh người.
Trương Thiên Sư vạn pháp tinh thông, rải đậu thành binh, nhờ vào ấn thiên sư, mà hô mưa gọi gió, triệu sấm khiển sét, giết chết vô số long khôi.
Tây Nhạc Đại Đế triệu hồi hồn núi Hoa Sơn, trấn áp cuộc tấn công do Hắc Diệu Long Khôi phát động, ổn định tuyến phòng thủ của đại quân Nhân Đạo.
Điều đáng ngạc nhiên là, trong trận chiến này, người được tôn xưng là kiếm của Nhân Đạo, Lữ Thuần Dương, từ đầu đến cuối vẫn không tham chiến.
Tạ Lưu Vân cũng không, sau khi điều động tam quân, đã cùng với Lữ Thuần Dương ở lại hậu phương.
Không ai biết họ đang làm gì, chỉ biết rằng Lữ Thuần Dương vẫn luôn luyện kiếm ý, trong khi Tạ Lưu Vân không ngừng sử dụng kiếm Lục Nhậm Âm Dương để thăm dò huyền cơ.
Bây giờ, trận chiến long khôi đã đi đến hồi kết thúc.
Hai vạn Hắc Diệu Long Khôi, một vạn Thị Huyết Long Khôi và một vạn Thị Hồn Long Khôi đều bị xóa sổ, đại quân Nhân Đạo bắt đầu chỉnh lý trong chiến trường đầy ắp xương cốt.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, chiến trường xưa nay đã là mồ chôn thân của anh hùng bao đời.
Toàn quân yên lặng để tang, Trương Đạo Lăng đích thân chủ trì tang lễ.
Tại thời khắc im lặng trang trọng này, Tạ Lưu Vân chỉ kiếm vào bầu trời phía đông, hét lớn: "Nhất âm nhất dương vị chi đạo, âm dương bất trắc vị chi thần, sắc.
"Lời vừa nói xong, Lữ Thuần Dương cầm thanh kiếm Thanh Sách và chém về phía đông.
Kiếm khí ồ ạt trào ra từ mũi kiếm, như một đường cầu vồng rạch ngang bầu trời.
Sức hủy diệt chứa đựng trong kiếm khí này, đến vạn quân cũng khó đỡ, có thể chém mây trời, có thể trảm địa mạch.
Trương Đạo Lăng ngẩng đầu nhìn hai người họ một cái, rồi lại tiếp tục niệm chú ngữ siêu độ.
Các vị chiến tướng lãnh đạo khác của Nhân Đạo cũng nhắm mắt làm ngơ.
Chỉ có những đạo binh cấp thấp đang âm thầm suy đoán trong lòng, dòng kiếm khí này đã đi đâu, rồi người Lữ Thuần Dương muốn giết lại là ai?Bất kể là ai, khi Lữ Thuần Dương đã ra tay, người đó chắc chắn sẽ chết.
Kiếm khí của Lữ Thuần Dương đã phát triển đến mức không thể không giải phóng ra được nữa, cả Tạ Lưu Vân cũng giúp ông ta xác định khí tức, tìm ra những lỗ hổng trong số mệnh.
Ngay cả thiên tôn cũng sẽ ứng kiếm mà chết, ngay cả thiên tôn mạnh nhất cũng không thể thoát khỏi kiếp sát thân.
Trên thực tế, Lữ Thuần Dương muốn giết ai, ngay cả khi không ai nói, mọi người đều có thể đoán ra được.