Nhìn thấy sự thay đổi của Liễu Chi Nhung khiến tôi cảm thấy rất vui.
Sự mạnh mẽ của chiến tướng Ma Đạo có thể giải tỏa áp lực của tam tinh Sát Phá Lang, đặc biệt là Thùy Họa.
Sau nhiều năm, Thùy Họa không thể đảm đương nhiều vậy nữa, thế nên cô đã tự phong ấn những ký ức liên quan đến Ma Đạo trong lần niết bàn thứ bảy ở cổ địa núi Hạ Lan.
Chu kỳ niết bàn của Tử Thần rất dài, Thùy Họa có thể trong khoảng thời gian ngắn niết bàn hết lần này đến lần khác, ắt hẳn đã dùng cạn lực lượng thần hồn của cô ấy.
Không chỉ tim mệt, mà thần hồn cũng kiệt quệ đến cùng cực.
Tôi có linh cảm rằng cô ấy không cách nào tỉnh lại trong thời gian ngắn.
Lúc tạm biệt ở Đông Hải cô ấy đã nói, cô ấy làm không được.
Không ai ép cô ấy, cũng không thể ép cô ấy, cái chúng tôi có thể làm chỉ là chờ đợi, đợi vị tướng mạnh Ma Đạo của tôi tỉnh lại.
Lần niết bàn thứ bảy, cho phép Thùy Họa có được lực chiến của Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn năm đó, thậm chí vượt qua cả Yến Tháp và Hi Hòa.
Trong trận chiến phong thần đó, không có nhiều thiên tôn như vậy.
Là vì năm đó ứng kiếp nạn vùng dậy của Đạo môn, được gọi là cuộc chiến bàn cờ.
Chúng sinh trong tam giới không có tu vi cao như vậy.
Nhưng hôm nay thì khác, trong trận phong thần hôm nay, số lượng thiên tôn vượt xa năm đó.
Vì vậy, hoặc là trận chiến phong thần sẽ không nổ ra, hoặc một khi nổ ra, tất cả chúng sinh đều bị kéo vào kiếp nạn.
Chiến cục không nằm trong tầm kiểm soát của bất kỳ ai, ngay cả Thiên Đạo cũng bị cuốn vào kiếp nạn.
Trận chiến phong thần hôm nay, đã định sẽ biến thành một trận chiến hủy diệt.
Sau khi Liễu Chi Nhung hoàn thành quá trình biến đổi, tôi đẩy cánh cửa đá ở cuối hành lang và bước vào không gian tiếp theo.
Nỗi khủng hoảng nhất đã qua, sau cửa đá là sóng yên biển lặng.
Đó là một khu vườn, một khu vườn đầy hoa mạn đà la đen.
Mạn đà la đen chỉ nở rộ trong bóng tối.
Mạn đà la và bách hợp rất giống nhau, hương thơm của hoa nhẹ nhàng và thanh lịch, ngôn ngữ của hoa là một bóng tối khó lường, cái chết và một tình yêu lang bạt kỳ hồ.
Ở trung tâm của khu vườn là một cái hồ, giữa hồ là một bức tượng điêu khắc cự long.
Cự long nằm sấp trên mặt đất, giơ một bên vuốt rồng lên, giữa vuốt đang giữa một quả cầu pha lê màu đen.
Quả cầu pha lê này giữ lấy toàn bộ nguồn năng lượng của thần điện thủ hộ, chứa lượng hồn năng vô tận, nếu không có sự tồn tại của quả cầu pha lê này thì dù cự long có mạnh đến mức nào cũng không thể thức tỉnh.
Chỉ cần làm vỡ quả cầu pha lê, lực phòng thủ của thần điện thủ hộ sẽ hoàn toàn bị gỡ bỏ, sẽ không còn Phệ Hồn Cự Long nào được sản sinh ra và những ảo ảnh liên quan đến Phệ Hồn Cự Long trong thành cũng sẽ biến mất theo.
Tôi cố gắng đến gần quả cầu pha lê, chỉ đi được vài bước, đã nghe thấy tiếng khóc của hoa mạn đà la đen.
Phệ hồn, lấy hồn năng làm thức ăn, lấy hồn năng làm lực lượng.
Mạn đà la là loài hoa của linh hồn, nơi nào nó nở thì nơi đó sẽ là âm phủ.
Lòng tôi trào dâng cảm xúc vô bờ, cũng cảm thấy buồn thay cho Thùy Họa.
Nhân, Tiên hai đạo quảng thần điện thủ hộ Phệ Hồn khó đối phó nhất lại cho Ma Đạo, nhưng họ lại không biết rằng, bản thân thần điện Phệ Hồn chính là cơ duyên lớn nhất của Ma Đạo.
Nếu Thùy Họa ở đây thì tốt quá rồi, quả cầu pha lê này sẽ cho phép cô ấy phục hồi tất cả thần hồn bị tổn thương, xoa dịu nỗi đau, khiến cô ấy tạm biệt nỗi đau.
Mà bây giờ, tôi chỉ có thể đập tan nó chứ không thể mang đi được.
Một khi tôi cố gắng chiếm hữu nó, những bông mạn đà la đen trong khu vườn này sẽ ám một lời nguyền độc ác nhất lên người tôi, sức mạnh của lời nguyền này ngay cả đao tổ cũng không cách nào chịu đựng.
Thùy Họa có thể, do cô ấy là Tử Thần của Thái Cổ Minh Giới và mạn đà la đen không thể nguyền rủa Tử Thần được.
“Cô có muốn thử không?” Tôi quay lại và hỏi Tạ Uẩn.
“Không cần đâu, chỉ có Tử Thần mới có thể hấp thu lượng hồn năng trong quả cầu này, tôi không phải Tử Thần, bây giờ không phải, tương lai cũng không.
" Tạ Uẩn lắc đầu nói.
"Đáng tiếc thay, Lâm tướng quân lại không ở đây.
" Bạch Như Sương thở dài.
Đây là tính quan trọng của cơ duyên, ai có thể ngờ rằng nơi đây sẽ có cơ duyên của Tử Thần cơ chứ.
Chỉ có thể cảm thán, rằng ông trời đã cho Thùy Họa quá nhiều bi thương, nhưng cơ duyên lại quá ít.
Tôi cũng không do dự quá lâu, tay phải hợp thành một kiếm chỉ, giải phóng năng lượng kiếm khí đâm vào quả cầu pha lê nằm giữa vuốt rồng.
Sự yếu ớt của quả cầu pha lê vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi, một chiêu đánh đến đã vỡ vụn, sau đó khí đen vô tận bốc ra.
Mạn đà la màu đen điên cuồng thôn phệ hồn năng trong làn khói đen, đợi khi màn sương đen tan đi, tất cả hoa mạn đà la đều nở rộ.
Biển hoa nở rộ, tạo thành một mảng màu.
Phồn hoa chỉ trong chốc lát, sau một khắc đó, hoa bắt đầu héo úa, nhanh chóng tàn lụi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Hoa tàn và lá rụng, chất đống khắp mặt đất.
Một cơn gió thổi qua, mọi thứ biến thành tro phấn, không hồn năng, không bụi trần.
“Đi thôi.
” Nói xong, dẫn mọi người theo đường cũ trở về.
Chúng tôi đã thu hoạch rất nhiều ở thần điện thủ hộ Phệ Hồn, Tạ Uẩn đã ngưng tụ đạo thể thiên tôn, Ngạo Phong đã gia tăng lực chiến của Long Nha Chi Thương, tu vi hai đại sát thần ngày càng trở nên hoàn hảo.
Mà ba kiếm thai của tôi cũng đã trưởng thành hơn, kiếm thai Ma Kiếm chỉ còn cách thành công một bước cuối cùng.
Thu hoạch nhiều nhất là Liễu Chi Nhung, từ nửa bước thiên tôn lên nữ vương Yêu Long cảnh giới thiên tôn mạnh nhất.
Trong thời gian tới, thành tích của cô sẽ không thua kém ba đại thần thú hỗn độn là bao.
Ngũ hành tùy ngã nhậm ý du, tứ hải chúng sinh giai hữu duyên.
Mạn đạo hùng quan chân như thiết, vô danh cung nội tẫn thiện ngôn.
Đến hôm nay rốt cục tôi cũng hiểu được tại sao Ma Đạo Tổ Sư lại để lại bài thơ này, tam tinh Sát Phá Lang vẫn luôn ảnh hưởng đến khí số của Ma Đạo, nắm bắt cơ duyên chính là một trong số đó.
Nhân, Tiên hai đạo rất kiêng dè đối với Ma Đạo, bởi vì sức mạnh hủy diệt của tam tinh Sát Phá Lang quá khủng khiếp.