Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 783 - Chương 783: Anh Linh Ngày Trước (1).

Chương 783: Anh Linh Ngày Trước (1).

Ba mảng kiếm hải, đã diệt sạch phương trậm năm trăm vệ sĩ thượng cổ Phệ Hồn Long nhân cấp thiên tônĐương nhiên, những vệ sĩ Long nhân cũng không thực sự là thiên tôn, chúng là nhờ vào địa thế đặc thù cùng với oán khí long hồn mới bộc phát ra lực chiến ngang với thiên tôn, nhưng mà chiến tích của tôi cũng làm rúng động những người có mặt tại hiện trường.

Cả Lữ Thuần Dương và Câu Trần đều không bằng tôi, khúc Tiên Vũ Nghê Thường của Mộ Dung Nguyên Duệ cũng bị lu mờ.

Sau trận chiến này, tôi không còn phải ngước nhìn chúng thần nữa.

Chiến đấu vẫn chưa kết thúc, sau khi toàn bộ vệ sĩ thượng cổ Phệ Hồn Long nhân bị tiêu diệt, thì Phệ Hồn Long Vương tham gia trận chiến.

Mắt rồng kinh khủng đáng sợ đang nhìn chằm chằm vào tôi, ngọn lửa thù hận hướng cả về phía tôi.

Ngoài sự tức giận và sát khí, tôi còn nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt của Phệ Hồn Long Vương.

Màn trình diễn vừa rồi của tôi, đừng nói là nó, ngay cả Cửu Lê Ma Long cũng phải kinh ngạc một phen.

Đáng tiếc, kiếm hải cần thời gian thiết lập quá lâu, một khi quá trình bị gián đoạn, sẽ trực tiếp đả thương thần hồn của tôi, chỉ có thể sử dụng trong trường hợp có thời gian cố định, nếu không, thì chỉ cần dựa vào ba mảng kiếm hải thì tôi đã có thể đứng đầu Tam giới rồi.

Ba mảng kiếm hải đã tiêu hao quá nhiều thần niệm cùng sinh cơ của tôi, tôi đã không còn cách nào để ứng phó với Phệ Hồn Long Vương đang từng bước một tiến về chỗ tôi.

Tôi tưởng rằng Tiên Đạo sẽ phái người đến tiếp ứng cho tôi, nhưng tôi phát hiện ra rằng mình đã nhầm, nhầm to.

Tứ Hải Long Vương bất động, Đắc Kiều Công chúa cũng không mảy may nhúc nhích, chúng tướng của Tiên Đạo cũng không hề hấn gì.

Câu Trần Đại đế đứng trước mặt Mộ Dung Nguyên Duệ, nhìn đăm đăm về phía cô ấy.

“Đại Đế có ý gì?” Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.

"Ma Đạo Tổ Sư chính là kẻ địch của Tam giới, người thân là Tiên Đạo Tổ Sư, hẳn phải biết nên làm như thế nào.

" Câu Trần Đại Đế đáp.

"Tạ Lan vì Tiên Đạo chúng ta mà ứng kiếp, nếu như ta lạnh lùng bỏ mặc sự sống chết của hắn không quản, thì tôn nghiêm Tiên Đạo lại nằm ở nơi nào?""Lời của Mộ Dung Đạo Tổ như vậy là không đúng, Tạ Lan kiêu ngạo không tự lượng sức, là sống hay chết cũng là tự chuốc lấy.

Huống chi, tại cổ địa hoang mạc Long Môn, hắn đã lên tiếng nói trước, sống chết cũng không liên quan đến ai.

" Lữ Thuần Dương lớn tiếng nói.

"Đạo Tổ, tình thế trước mắt quả thực là một cơ hội tốt, Tạ Lan bị Phệ Hồn Long Vương giết chết, Ma Đạo cũng không thể trách cứ Tiên Đạo cái gì, đạo bất đồng bất tương vi mưu, Tiên Đạo không có trách nhiệm ra tay cứu lấy hắn.

Giống như Nhân Đạo đã nói, mọi chuyện đều là sự lựa chọn của bản thân hắn ta.

"Công chúa Đắc Kiều nói.

Mộ Dung Nguyên Duệ trầm mặc, tôi có thể hiểu tình hình hiện tại của cô ấy.

Cô là Tiên Đạo Tổ Sư, tôi là Ma Đạo Tổ Sư sớm muộn gì chúng tôi cũng phải gặp nhau trên chiến trường.

Nếu như bây giờ tôi chết, Ma Đạo cũng không tìm được lý do khai chiến với Tiên Đạo, bởi vì đây là lựa chọn của chính bản thân tôi.

Quân tử không đứng dưới bức tường nguy hiểm, là người khôn ngoan, thức thời, biết bảo vệ bản thân, là chính tôi đã tự đẩy mình vào ngõ cụt.

Điều quan trọng nhất là tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ đã cắt đứt quan hệ nhân duyên, về công về tư thì cô ấy cũng không có lý do để ra tay.

Huống chi, cho dù cô ấy muốn giúp tôi, thì Câu Trần Đế cũng sẽ ngăn cản lại.

Lữ Thuần Dương muốn giết tôi, Câu Trần Đại đế cũng muốn giết tôi, nếu tôi bị Phệ Hồn Long Vương kết liễu, với họ mà nói thì quả là một kết cục tốt nhất, bởi không phải lo lắng Ma Đạo sẽ trả thù.

Đối mặt với Phệ Hồn Long Vương từng bước tiến đến, bất kể nhìn thế nào, đều thấy tôi chỉ có con đường chết.

Đúng lúc này, Tạ Uẩn đi tới và đứng bên cạnh tôi.

"Sư phụ, tôi đến giúp người.

" Tạ Uẩn nói.

Cô ấy cảm thương cho tôi, thay vì gọi tôi đạo tổ, cô ấy gọi tôi là sư phụ.

“Không cần, tự ta làm được,” Tôi đáp.

“Nhưng mà, người rõ ràng đã …""Đừng quên lời ta vừa nói, huyền quan của ta rất lớn, lớn đến mức nhìn không thấy tận cùng.

"“Đạo Tổ, người là muốn?" Tạ Uẩn kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy, ta muốn đánh cược một ván, giống như lúc chúng ta ở cổ địa hoang mạc Long Môn đối phó Phệ Hồn Long Khôi, chỉ là lần này là dùng huyền quan của ta.

"Nói xong, tôi xoa mái tóc ngắn của Tạ Uẩn, ra hiệu cho cô ấy quay lại bên Mộ Dung Nguyên Duệ.

Sau khi thể hiện uy lực của ba mảng kiếm hải, tôi thu hồi kiếm thai vào lại huyền quan, mặc dù thần niệm cùng sinh cơ của tôi khá thiếu thốn, nhưng kiếm thai không những không mệt mỏi mà càng thêm lộ rõ tài năng.

Những gì tôi sắp làm là những gì mà Tạ Uẩn đã làm năm đó, mở Thần Đình, dụ Phệ Hồn Long Vương vào huyền quan của tôi, rồi dùng kiếm thai để giết nó.

Để dụ được Phệ Hồn Long Vương thì phải bỏ ra vốn liếng, một mình thần hồn của tôi sẽ không bao giờ có thể dụ được nó, vì khi nó giết tôi, thì từ bên ngoài vẫn có thể nuốt trọn thần hồn của tôi, căn bản không cần phải mạo hiểm, tôi dùng mồi nhử là Cờ Chiêu hồn của Ma Đạo.

Giờ phút này, Thần Đình của tôi mở ra, thức thần trốn vào trong huyền quan, đứng ở trước Cờ Chiêu hồn.

Cờ Chiêu hồn này ghi lại ý chí của những anh linh đã hy sinh trong trận chiến của Ma Đạo, trong Cờ Chiêu hồn còn có đảo Kim Ngao, là quê hương chân không mà ý chí anh linh tưởng tượng ra cũng là nơi an nghỉ cuối cùng của họ.

Mà những gì tôi phải làm bây giờ là triệu tập ý chí anh linh từ Cờ Chiêu hồn ra đây, dùng làm mồi nhử để Phệ Hồn Long Vương tiến vào.

Bình Luận (0)
Comment