Ma Đạo Tổ Sư căn bản vẫn chưa chết, ngài ấy vẫn còn sống.
"Ta vẫn không thể tin được Tạ Lan chính là Ma Đạo Tổ Sư trước đó" Mạnh Bà Thiên Tôn nói.
"Đương nhiên hắn không phải, cũng giống như Mộ Dung Nguyên Duệ hiện tại cũng không còn là Cửu Thiên Huyền Nữ của trước kia vậy""Ta hiểu rồi, ý của người là tuy rằng Tạ Lan có cùng một mệnh cách với Ma Đạo Tổ Sư nhưng cả hai đã không còn là một người nữa, Ma Đạo Tổ Sư đã niết bàn rồi""Đúng vậy""Đối với Cửu u Nữ Đế mà nói thì đây mới chính là chuyện đau lòng nhất"Người thì vẫn là người đó, nhưng mà đã có ký ức hoàn toàn mới, quan trọng nhất là người đó đã hoàn toàn quên mất cô"Nói như vậy thì Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn cũng không hề chết đi, mà cũng giống như Ma Đạo Tổ Sư vậy, đã biết bàn rồi?" Mạnh Bà Thiên Tôn lại hỏi.
"Không, Phá Quân và Tham Lang đều đã chết rồi.
Nếu Mệnh Bàn Sát Phá Lang đều đồng thời niết bàn trùng sinh thì căn bản không thể giấu nổi Thiên Đạo.
" Cửu u Nữ Đế nói.
"Sao hắn có thể cam lòng trơ mắt nhìn Phá Quân chết đi?" Mạnh Bà Thiên Tôn lại hỏi.
"Cũng bởi vì người không nỡ cho nên mới tự phong ấn trí nhớ niết bàn.
Chỉ có niết bàn trùng sinh mới có thể khiến người quên đi đau thương.
Người yêu Phá Quân nhưng người càng yêu Ma Đạo, càng yêu giáo lý Ma Đạo mà người để lại.
" Cửu U Nữ Đế nói.
"Loại nam nhân thế này đúng là quá vô tình rồi" Mạnh Bà Thiên Tôn thở dài nói.
"Nhưng mà loại nam nhân thế này mới xứng đáng để phụ nữ yêu sâu đậm" Cửu u Nữ Đế nói với vẻ sâu xa.
"Hai người trầm mặc một hồi, mỗi người đều có ý nghĩ riêng"Sau khi nghe Cửu u Nữ Đế nói ra bí mật về hoa Bỉ Ngạn thì rất nhiều chuyện khiến Mạnh Bà Thiên Tôn cảm thấy hoang mang đều đã có đáp án.
Những năm nay nếu nói đến việc khí số của ai mạnh nhất, cơ duyên của ai nhiều nhất, thì đương nhiên là tổ sư hiện tại của Ma Đạo Tạ Lan.
Trước kia bà ấy vẫn cảm thấy không thể tin tưởng được, cho dù Ma Đạo Tổ Sư có thủ đoạn thông thiên, tính toán hết tất cả mọi thứ cho hậu thế thì con đường kế thừa mà Tạ Lan đi tới này cũng thuận lợi quá mức rồi.
Rõ ràng là vực sâu vạn trượng nhưng khi bước chân của Tạ Lan đạp lên lại giống như đang nhàn nhã dạo chơi.
Bây giờ nghe Cửu u Nữ Đế nói mạnh bà thiên tôn mới hiểu được thì ra từ đầu đến cuối đều là hắn.
Nếu như hoa Bỉ Ngạn bên trên Cờ Chiêu Hồn của Ma Đạo không nở thì không biết đến bao giờ mới giải được cái cái bí mật động trời này.
"Hiện tại bà đã nghĩ rõ rồi?" Cửu u Nữ Đế nhìn Mạnh Bà Thiên Tôn nói.
"Đúng""Nếu như đã hiểu rõ rồi vậy thì để Cô xóa bỏ ký ức hôm nay của bà""Được.
"Nói xong Mạnh Bà Thiên Tôn nhắm hai mắt lại để Cửu u Nữ Đế tùy ý duỗi ra một ngón tay dừng lại trên huyệt thần đình của bà ấy.
Có một số chuyện liên quan đến vận mệnh, thiên cơ đến Thiên Đạo cũng không thể khống chế được, Cửu u Nữ Đế bởi vì tính toán ra đoạn thiên cơ này mà đã phải trả một cái giá khó có thể tưởng tượng.
Tuy rằng Mạnh Bà Thiên Tôn sẽ không phản bội cô, thế nhưng những thiên cơ này tốt nhất vẫn không nên biết, một khi đã biết rồi sẽ nhận lấy vô số vận rủi vào người.
Cửu u Nữ Đế dùng lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi xóa đi trí nhớ hôm nay của Mạnh Bà Thiên Tôn, từ nay về sau trong tam giới ngoại trừ cô thì không ai biết được bí mật động trời của Ma Đạo Tổ Sư.
Qua một lát sau Mạnh Bà Thiên Tôn mở mắt ra.
Ánh mắt sáng trong mang theo một chút hoang mang, nghi hoặc.
Thấy Nữ Đế đứng ở trước mặt, bà ấy liền hỏi: " Nữ Đế Bệ Hạ cần gì phải phí công phí sức vì Tạ Lan?"Những lời này bà ấy đã hỏi một lần hiện tại hỏi lại rõ ràng đã hoàn toàn quên đi những lời Cửu u Nữ Đế vừa nói.
Cửu u Nữ Đế cũng không đáp lại bà ấy nữa mà chỉ phất tay bảo bà ấy rời đi.
"Bà quay về đi, cô có chút mệt"Sau khi Mạnh Bà Thiên Tôn rời đi thì Cửu u Nữ Đế đi đến phía trước một tấm gương.
Bên ngoài gương là Cửu u Nữ Đế cao cao tại thượng, có một đôi mắt u Minh lá chúa tể của Âm ti, chiến lực mạnh nhất của tam giới.
Bên trong gương là Phật Gia của Vương gia, thanh nhã lịch sự có một đôi tuệ nhãn như thủy tinh vỡ vụn.
Vòng Tròn Cự Long, Cửu Lê Ma Long đi ra khỏi bóng tối.
Sát cơ hủy diệt từ trời giáng xuống, bao phủ tất cả mọi người.
Tất cả mọi người, bao gồm Lữ Thuần Dương và Câu Trần Đại Đế đều lộ ra vẻ mặt căng thẳng.
Chỉ có tôi và Tạ Uẩn đứng ở phía sau đám người vẫn đang tự vẽ mặt quan sát.
Tuy rằng chiến lực của tôi đã khôi phục về như ban đầu, nhưng mà tôi sẽ không tham chiến ngay từ đầu.
Dù là Lữ Thuần Dương hay là Câu Trần thì bọn họ đều muốn giết tôi, một khi Cửu Lê Ma Long bị giết thì tôi có thể gặp phải tử kiếp bất cứ lúc nào.
"Đạo Tổ, bọn họ có thể đánh thắng Cửu Lê Ma Long không?" Tạ Uẩn hỏi.
"Có thể.
" Tôi nói.
"Có phải sẽ có rất nhiều người chết hay không?""Đúng vậy.
""Ai dà, nếu như không có trận chiến phong thần thì tốt biết mấy.
"Tạ Uẩn có lòng từ bi, không nỡ nhìn thấy người của hai đạo Nhân Tiên lại bị tổn hại ở đây.
Thiên tôn khó chứng, đại đạo khó tìm, mỗi một người ở đây đều là niềm kiêu ngạo của đạo môn.
Nếu như không có trận chiến phong thần thì cũng sẽ chẳng có ai chỉ vì một lá cờ binh chủ mà bất chấp sống chết.
Đáng tiếc, nhân gian có tình đau buồn bạc tráng mái đầu nhưng Thiên Đạo lại vô tình chẳng màng muôn dân tang thương.