Ban đầu đoán ra mạng của tôi rất có khả năng là Ma đạo tổ sư, trong lòng tôi liền dậy sóng một cách kinh hãi.
Nhớ lại chuyện mẹ tôi nói tính cách tôi nham hiểm, khả năng này cũng lớn lắm.
Ma đạo hữu giáo vô loài, đệ tử trong giáo phái không chỉ sơn tinh dã quỷ, âm linh quỷ quái, phàm là các loài có lông hoặc mọc sừng hay là những loài nhầy nhụa ướt át đi chăng nữa đều có thể gia nhập vào ma đạo.
Tuy đệ tử nhiều hơn hẳn so với tiên đạo và nhân đạo, nhưng trong mắt người phàm thì danh tiếng của Ma đạo vẫn không thể sánh bằng.
Sơn tinh dã quỷ tính cách khó thuần, không tôn trọng lễ pháp, lại hành sự hỷ nộ vô thường, có một khoảng thời gian dài, người của Ma đạo được xưng là hội người hoang dã.
Nhưng người của Ma đạo cũng có một điểm tốt, chính là trọng tình trọng nghĩa, có thể vì đồng môn mà không tiếc sinh mạng của mình.
Năm xưa khi Ma đạo tổ sư tử trận tại vực trả hồn, Ma đạo hộ pháp Phá Quân thiên tôn vì hắn một mình xông vào âm ti, một đao cắt đứt sông Vong Xuyên.
Chém giết đến nỗi Ngũ Phương Quỷ Đế cũng không dám đáp trả đao phong, cuối cùng vẫn là Phong Đô Đại Đế đích thân ra mặt hủy đi pháp thân, cướp đoạt luôn thế giới huyền quan của cô.
Có như thế thì mệnh cách của Phá Quân mới trùng quy Bắc Đẩu, mà nguyên thần của cô ấy bị đánh tan nát sau cùng bị đày vào Lục Đạo luân hồi.
Cho đến giờ chuyện đã cách ba nghìn năm, mệnh cách của Phá Quân lại một lần nữa hiện thế, vậy mà nó lại hiện thân vào Hoàng Hà Nương Nương, hoặc có thể đúng thật đã ứng nghiệm lời tiên đoán của Ma đạo tổ sư, hắn sắp quay về rồi.
Chỉ là, từ giây phút tôi đoán ra chân tướng, trong lòng tôi luôn có một âm thanh nói với tôi rằng, tôi không phải là người đó!……Khi tôi nói tôi đã biết cái mạng mà Thùy Họa đang cược là của ai, sư mẫu nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc, muốn nói gì nhưng rồi lại thôi.
Tôi có thể hiểu được tâm trạng của bà hiện giờ, nếu như tôi thật sự là mạng của người đó thì bà sẽ không nhìn tôi bằng thái độ như vậy, chỉ tiếc là tôi vẫn còn một nửa xác suất chính là mạng của vị đạo sĩ năm xưa.
Cho nên, sư mẫu tôi chỉ có thể giữ im lặng ngay lúc này thôi.
“Sư mẫu, tôi đến đây không phải là muốn hỏi bà cái gì, mà tôi chỉ muốn nói với bà một chuyện, phủ Thiên Sư đã chọn ra được tân nhậm hành tẩu thiên hạ rồi.
” Tôi nói.
“Là ai?”“Lữ Thuần.
”“Lữ Thuần? Tôi có từng nghe nói đến hắn, người này đúng thật là một gã điên trong đạo môn mà, trước sau tám lần kết tụ nguyên thần thất bại, không chết là mạng lớn lắm rồi.
”“Sư mẫu, bà sai rồi, Lữ Thuần kết tụ tổng cộng chín lần, mà hắn đã thành công rồi.
”“Gì chứ?” Sư mẫu tôi kinh ngạc, vẻ mặt không tin.
“Ngày mai Huệ Tề Quán sẽ vì hắn mà đón gió tẩy trần tại thánh điện Đẩu Mẫu Nguyên Quân và cử hành đại hội luân đạo.
Bây giờ Thùy Họa đang rất nguy hiểm, Lữ Thuần có thể động thủ với cô ấy bất cứ lúc nào, chúng ta đều biết Thùy Họa chưa hề kết tụ ra nguyên thần, cô ấy có thể nhập thế làm người đều nhờ vào viên Giao Nhân Lệ ban cho.
”“Vậy thì cậu nên thông báo cho cô ấy ngay lập tức mới phải.
” Sư mẫu tôi nói.
“Tôi đợi cô ấy ở cổ tế đài cả đêm cũng không thấy cô ấy xuất hiện, tôi biết bà là người trong Ma đạo, nhất định sẽ có cách liên lạc với cô ấy đúng không?” Tôi sốt ruột hỏi.
“Hoàng Hà Nương Nương luôn ẩn náu hành tung của mình, cổ tế đài ở thôn Hạ Bá chỉ dùng để che mắt mà thôi, thực chất bản tôn của cô ấy không hề ở đó, phải làm sao bây giờ? Tạ Lan, hai người thành hôn bao lâu, bộ cô ấy không nói cho cậu biết cách liên lạc sao?” Sư mẫu tôi cũng sốt ruột hỏi lại.
“Không có.
” Tôi lắc đầu nói.
Ai mà ngờ đến sư mẫu cũng không có cách nào để liên lạc với Thùy Họa, nhưng tôi không thể cứ nán lại ở nơi này được, tôi còn phải đến Huệ Tề Quán tham gia nghi lễ đón gió của Lữ Thuần nữa.
Khương Tuyết Dương từng nói qua, Lữ Thuần có động thủ trước hay không thì phải xem vào thái độ của hắn đối với tôi là biết ngay, tôi nhất định phải đến Huệ Tề Quán để thử lòng hắn mới được.
Huệ Tề Quán hôm nay không nhận hương khách tục thế, cho nên ngoài cửa vắng hoe không có đến một bóng người, nhưng bên trong đạo quán lại không như vậy.
Các đạo thống lớn đều phái người đến cả rồi, trong đó không chỉ có những nhân vật chưởng giáo.
Phủ Thiên Sư vốn dĩ đã rất có tiếng nói, mà hành tẩu thiên hạ thuộc cảnh giới nguyên thần lại càng hấp dẫn các cặp mắt của thiên hạ hơn.
Đạo môn rất xem trọng Lữ Thuần, âm ti cũng thế, Thành Hoàng gia bản địa dẫn theo Nhật Dạ Du Thần còn có Ngưu Mã tướng quân đến để tham dự.
Thành Hoàng gia tuy là Văn chức, nhưng vì có cơ duyên vĩnh cố thần vị, quyền lực quản chế địa vực cũng không kém hơn Tuần Dương Phán Quan là bao.
Cho dù đàm Cửu Long không thuộc sự quản thúc của Thành Hoàng gia, nhưng nhất cử nhất động hay là sinh tử phúc họa của sinh linh bản địa đều sẽ được ghi lục trong sổ sinh tử của ông hết.
Hờ, chức quan không lớn, nhưng có ai dám xem nhẹ sự tồn tại của Thành Hoàng gia cơ chứ.
Đẩu Mẫu Nguyên Quân là vị thần cố hữu của đạo giáo, tương truyền rằng đó chính là ngôi sao mẹ của Bắc Đẩu Cửu Tinh, phụ trách Lôi Hải trên cõi thiên thai, thần điện của cô chỉ đứng sau Tam Thanh trong môn phái đạo gia.