Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 793 - Chương 793: Ma Long Chi Tâm (1).

Chương 793: Ma Long Chi Tâm (1).

Trận chiến lần này vô cùng khốc liệt, máu chảy thành sông, hồn bay phách tán.

Bất kể có là tu sĩ đạo môn đã thanh tu suốt mấy ngàn năm, hay là thần minh đã nổi danh từ xưa có thần vị trên người, thì cũng chỉ là một kẻ bỏ mạng đáng thương trong trận chiến này.

Lữ Thuần Dương không còn cái dáng vẻ kiêu ngạo như thường ngày, Tạ Lưu Vân cũng chẳng có chút phong thái quân tử.

Đắc Kiều công chúa như một con quỷ điên loạn, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không còn giữ được khí chất bình đạm của Cô Tạ tiên nhân.

Sự tàn khốc của trận đấu, đều đang thử thách ý chí kiên định của mỗi người.

Cửu Lê Ma Long ngoài trừ lực phòng ngự vững chắc không thể công phá và sức mạnh hủy diệt khiến trời đất quay cuồng ra, còn có thêm một thần thông công kích linh hồn giống hệt như một cơn ác mộng kinh hoàng, chính là lời nguyền sợ hãi.

Một khi phát hiện ra có người bị nỗi hoảng sợ bao trùm tâm trí, Cửu Lê Ma Long ngay lập tức sẽ hạ lời nguyền sợ hãi, thẳng tay hủy hoại thần hồn của người đó.

Lời nguyền sợ hãi là vu thuật thần thông bị cấm của tộc Cửu Lê, do Ma Quân Si Vưu sáng tạo ra, đã sớm thất truyền từ lâu.

Truyền thuyết kể rằng, lý do Si Vưu có thể trăm trận trăm thắng, xông vào đại quân như đi dạo ở chốn không người, hoàn toàn nhờ sức mạnh công kích linh hồn kỳ dị khó lường của lời nguyền sợ hãi.

Chỉ cần kẻ địch tỏ ra sợ sệt trước mặt ông ta, ngay lập tức sẽ tàn thành mây khói, cái danh Ma Quân của Si Vưu cũng bắt nguồn từ đây.

Chính vì thứ lời nguyền đáng sợ này, vì vậy nên mọi người mới bày ra tư thế liều mạng chém giết, không màng sống chết quyết tử chiến cùng Cửu Lê Ma Long.

Bởi vì một khi trong đầu nảy ra ý định muốn bỏ chạy, trong chớp mắt sẽ bị giáng lời nguyền.

Trận chiến khốc liệt kéo dài miên mang, bốn giai đoạn chiến đấu với Cửu Lê Ma Long đã tiêu hao quá nhiều nhuệ khí của hai đạo Nhân Tiên, thần niệm của nhiều người sớm đã cạn kiệt, bây giờ chỉ đành thiêu cháy thần hồn để tiếp tục chiến đấu.

Vốn dĩ Nhân đạo không đủ hai mươi vị chiến tướng cấp cao giờ đây đã giảm xuống còn mười ba người, và vẫn tiếp tục trong tình trạng sụt giảm.

Tiên đạo còn thê thảm hơn, tính luôn Mộ Dung Nguyên Duệ và Câu Trần Đại Đế thì nội bộ chỉ còn bảy người sống sót.

Trận đấu vẫn cứ tiếp tục diễn ra, hầu như người người đều đã thọ thương.

Lữ Thuần Dương toàn thân chằng chịt vết thương, kiếm Thanh Sách trong tay cũng nhuốm đầy máu tươi.

Trình độ sử dụng thần kiếm đã đạt được thành tựu viên mãn, giúp mỗi đòn tấn công của ông ta đều khiến kiếm khí bùng nổ, nhưng cho dù dồn hết sức, cũng phải mất vài đường kiếm mới có thể đánh trúng vảy rồng của Cửu Lê Ma Long.

Ma kiếm của tôi tuy rằng vẫn chưa hoàn thiện, nhưng Ma kiếm là vũ khí điên cuồng nhất, kết hợp với đạo Thất Sát, giúp kéo dài thời gian chiến đấu của Ma kiếm, kiếm khí càng lúc càng trở nên bất khả chiến bại.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao nói trong Thái Cổ Tam Kiếm, Ma kiếm thích hợp dùng trong chiến đấu nhất.

Khi chiến đấu tôi thường chỉ dùng Ma kiếm, Ma kiếm của tôi đã sớm tiếp cận đến cảnh giới hoàn hảo, chiến đấu với Cửu Lê Ma Long chính là cơ hội tốt nhất để rèn luyện kiếm thai của Ma kiếm.

Bốn đại phân thần của Mộ Dung Nguyên Duệ đã triệu hồi liên tục hai lần, sắc mặt cô ấy ngày càng tái nhợt mặt cắt không còn một giọt máu, nhưng vẫn cố nghiến răng đứng vững, cho đến khi cận kề cái chết cô ấy tuyệt đối không chịu sử dụng vong hồn của thần Thượng Cổ bên trong kiếm Tử Ấp.

Thần Thượng Cổ là con át chủ bài mạnh nhất của Tiên đạo trong trận chiến phong thần, nên tuyệt đối không thể tùy ý sử dụng nó trước khi trận chiến phong thần nổ ra.

Bởi vì vong hồn của thần Thượng Cổ chỉ có thể triệu hồi một lần duy nhất, nó được định sẵn phải sử dụng trong trận chiến quyết định thắng bại.

Áp lực mà Câu Trần Đại Đế phải hứng chịu là nặng nề nhất, vẫn luôn phụ trách kiểm soát hướng tấn công của Cửu Lê Ma Long.

Dựa vào tốc độ nhanh nhạy của yêu thân, ông ta lê lếch cơ thể mệt nhọc ra sức chạy trốn, nhưng điều khác lạ là sức mạnh chiến đấu hao hụt khá ít.

Có thể tưởng tượng được, đợi sau khi trận đấu kết thúc, ông ta sẽ là người duy trì được sức mạnh chiến đấu đến phút cuối cùng.

Tia chớp, sấm sét, kiếm khí, thuật pháp thần thông lần lượt tung ra lũ lượt như vũ bão.

Cùng với máu thịt rơi rớt và hồn năng chưa kịp tiêu tán, người có mặt ở hiện trường đều không màng sống chết dùng toàn lực tấn công Cửu Lê Ma Long.

Không một ai cố ý bảo toàn thực lực, bởi vì cái giá của việc này không kẻ nào đáp ứng được.

Trong trận đấu khốc liệt này, chỉ duy nhất Tạ Uẩn từ đầu đến cuối đứng yên không hề tham gia.

Đây là nhiệm vụ mà tôi giao lại cho cô ấy trước khi tham chiến, tuy rằng cô ấy cũng có thể miễn cưỡng phát huy được chiến lực thiên tôn, nhưng tôi vẫn không cho phép cô ấy tham dự vào trận chiến này.

Tôi không muốn giữa cô ấy và Cửu Lê Ma Long phát sinh bất kỳ xung đột nào, khiến Cửu Lê Ma Long thống hận cô ấy.

Câu Trần Đại Đế nhìn có vẻ đằng đằng sát khí, ngông cuồng hống hách, nhưng ông ta vẫn âm thầm giữ gìn thực lực.

Mộ Dung Nguyên Duệ nói ông ta vẫn còn chiêu chưa tung ra, vì thế tôi cũng phải có con át chủ bài của riêng mình.

Bình Luận (0)
Comment