Mộ Dung Nguyên Duệ đang đợi Tử Vi Đại Đế hạ quyết tâm, nếu như Tử Vi Đại Đế vẫn chần chừ không chịu phản kháng, cô ấy sẽ lập tức quay người rời đi.
Tử Vi Đại Đế nhàn nhạt ngước nhìn đám mây trôi, nhưng trong lòng như bị tảng đá ngàn cân đè nặng.
Cửu Thiên Đãng Tổ Sư cũng nhìn sang ông ấy, nhìn cột sống chống đỡ của Thiên đình.
Các vị thần còn lại cũng đồng loạt hướng ánh mắt mong chờ về phía Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
“Mở đại trận Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Chư Thiên Tinh Đẩu.
”Sau một tiếng hô hào hiệu lệnh từ Tử Vi Đại Đế, thần quang rực rỡ giáng xuống.
Quần Tinh Bắc Đẩu xuất chiêu trước, tiếp đó là Đông Đẩu, Tây Đẩu, Nam Đẩu, Tứ Đẩu Tinh phát ra ánh hào quang bao trùm cả Cửu Thiên.
Thần Tiêu Cửu Thần phát ra tia sáng chói lóa, hai mươi tám vị tinh túc chiếu rọi sáng rực rỡ khắp thiên hà, nhất thời các vị Thiên Tinh Đẩu, đều để lộ tinh tướng trên bầu trời.
Một Thiên đình nguy nga tráng lệ, bỗng chốt bị bóng tối bao trùm che lấp mọi thứ.
Dưới màn đêm buông xuống, các vị tinh tú vừa oai hùng, thần bí, và vô cùng xinh đẹp.
Chỉ là bầu trời đầy sao hôm nay cũng giống hệt vầng trăng kia, mang lại cảm giác rét lạnh tối tăm.
“Hôn lễ trọng đại của Mộ Dung, Quả Nhân muốn dùng bầu trời đầy sao này để chúc phúc cô ấy.
” Tử Vi Đại Đế nói.
Lời này vừa dứt, trái tim đang nhảy dựng của chúng thần cũng dần dần bình tĩnh trở lại.
Bởi vì trận pháp này có thể bao gồm cả khí tức thần niệm, các vị thần có mặt ở đây chỉ cần bước vô trong trận, sẽ không thể liên lạc với thế giới bên ngoài.
Đồng thời, bên ngoài cũng không thể dò xét những chuyện đang xảy ra ở đây.
Chỉ có một số ít người phát hiện ra lời nói của Tử Vi Đại Đế không thích hợp với tình hình hiện tại, Thiên đình do Hạo Thiên quản lý, địa vị chủ nhân của Thiên đình tất nhiên cao hơn Tiên Đạo Tổ Sư.
Tử Vi Đại Đế ban lời chúc, chỉ nhắc đến mình Mộ Dung Nguyên Duệ, không có một chữ nhắc đến Ngọc Đế Hạo Thiên, thật khiến người khác nghi ngờ.
Ngọc Đế Hạo Thiên cũng tự mình phát hiện ra điểm này, hướng ánh mắt nghi ngờ liếc sang Tử Vi Đại Đế, nhưng Tử Vi Đại Đế không thèm nhìn hắn lấy một cái.
Sau màn khởi động của đại trận Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Chư Thiên Tinh Đẩu, Mộ Dung Nguyên Duệ cuối cùng cũng hành động rồi.
Đầu tiên cô ấy vén tấm vải đỏ trên mặt xuống, để lộ dung mạo xinh đẹp thanh thoát không vướng bụi trần.
Tuy rằng không trang điểm, nhưng khí chất hoàn mỹ có một không hai, làm lu mờ bóng dáng của Quảng Hàn tiên tử đứng cạnh cô ấy.
Quảng Hàn tiên tử tuy rằng cũng là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, nhưng ngoài sắc đẹp hiếm có, cũng không còn nhiều thứ khác.
Mộ Dung Nguyên Duệ lại khác hoàn toàn, vẻ đẹp của cô ấy chỉ thuộc riêng về cô ấy.
Cô ấy không cần hạ thấp mình đi lấy lòng người khác, với thực lực và địa vị của cô ấy, căn bản không cần phải cầu cạnh bất cứ kẻ nào.
Chính bởi vì sự tự tin và ung dung này, giúp mỗi bước chân của cô ấy, thậm chí mỗi tà váy, mỗi một động tác, đều sở hữu sức quyến rũ mê hoặc lòng người.
Giây phút Mộ Dung Nguyên Duệ vén khăn che mặt, để lộ dung mạo thật, không biết khiến bao nhiêu thần minh, thần tướng có mặt tại đó sững sờ ngẩn ngơ.
Cái tên đã nói lên tất cả.
Cái tên Mộ Dung Nguyên Duệ sớm đã vang danh từ lâu, nay được chiêm ngưỡng dung mạo xinh đẹp của cô ấy, mới biết cô ấy không chỉ là Chiến Thần oai phong lẫm liệt, còn là một hiện thân của cái đẹp mê hoặc lòng người.
Nhìn thấy Mộ Dung Nguyên Duệ để lộ khuôn mặt thật, tất cả giác quan của Ngọc Đế Hạo Thiên đều như mọc đuôi ngựa, ánh mắt nóng rực nhìn ngắm cô ấy.
Hận không thể ngay lập tức bay đến trước mặt cô ấy, kéo tay cô ấy về hậu cung thưởng thức.
Giờ phút này, trong lòng Hạo Thiên chỉ còn lại Mộ Dung.
Cái gì mà lục cung oanh oanh yến yến đều bị mỹ nữ lu mờ, cho dù là các vị thần đã đứng che phủ cả bầu trời cũng không lọt vào tầm mắt của hắn.
Chinh phục được một vị nữ thần đức cao vọng trọng, tu vi cao thâm, đè cô ấy dưới thân thỏa sức âu yếm cầu hoan, mới là giấc mộng tuyệt vời của đàn ông.
Nhưng mà chỉ trong giây phút mơ tưởng hảo huyền, Hạo Thiên đã thất thố.
Nhờ thị nữ bên cạnh nhắc nhở, mới miễn cưỡng giữ vững được uy nghiêm của chủ nhân Thiên đình.
Mộ Dung Nguyên Duệ kéo tà váy cưới lộng lẫy, từng bước tiếng về hướng quảng trường bảo điện Lăng Tiêu.
Theo bước chân rắn rỏi của cô ấy, Ngọc Đế Hạo Thiên càng lúc càng không thể kiềm chế dục vọng chinh phục ghê tởm.
Chưa đợi Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư tuyên bố, hắn đã tự mình chạy qua chỗ Mộ Dung Nguyên Duệ.
Trên hội trường có đài Ngọc Hoàng điểm tướng, Tiên đạo xuất binh, Ngọc Hoàng đứng ở phía trên điểm binh.
Chính lúc Hạo Thiên sắp đi đến trước mặt Mộ Dung Nguyên Duệ, cô ấy bỗng nhiên thay đổi hướng đi, tiến thẳng lên đài Ngọc Hoàng điểm tướng.
Hạo Thiên đờ người đứng yên tại chỗ, đỏ mặt xấu hổ.
Bây giờ đi cũng không được, mà ở nguyên tại chỗ cũng không xong.
Thực ra hắn tiến lên đón Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không thể tính là thất lễ vô phép, theo trình tự tổ chức hôn lễ, lúc này sẽ do hắn dìu Mộ Dung Nguyên Duệ tiến vào bảo điện Lăng Tiêu.
Hắn chỉ là quá vội vã, chưa kịp đợi Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư tuyên bố đã đi trước một bước.
Bây giờ bị Mộ Dung Nguyên Duệ từ chối khiến hắn mất hết mặt mũi, đáy lòng khó tránh khỏi có chút tức giận, thầm nghĩ, đợi đại lễ kết thúc sau khi vào động phòng nhất định sẽ tính sổ một lượt.
Biết tính cách của Mộ Dung Nguyên Duệ vốn thanh cao kiêu ngạo, hắn đã sớm cho sắp xếp một số cạm bẫy ở hậu cung, cho dù là người đạt cảnh giới đạo thể thiên tôn cũng bị suy yếu đi vài phần.
Ngọc Hoàng điểm tướng chỉ có Tiên Đạo Tổ Sư mới đủ tư cách đăng quang, một khi Tiên Đạo Tổ Sư bước lên đài điểm tướng, tất cả đệ tử Tiên đạo đều bắt buộc phải toàn tâm toàn ý nghe theo hiệu lệnh của Đạo Tổ, đệ tử cấp thấp còn phải quỳ xuống bái lạy.
Mộ Dung Nguyên Duệ bước lên đài Ngọc Hoàng điểm tướng, ngay lập tức khiến cả hội trường rơi vào hoảng loạn.
Bởi vì không ai ngờ cô ấy sẽ đột nhiên diễn vở kịch này ngay tại hôn lễ, nhìn thiên binh, thiên tướng lần lượt kính cẩn quỳ xuống, tiên đồng ngọc nữ, tiên nữ rải hoa cũng chỉ đành quỳ xuống.
Thần minh có thể không quỳ, nhưng không thể không kính.
Nhìn thấy Tử Vi Đại Đế cũng đứng dậy, chư thần chỉ đành đứng ngay ngắn, chỉnh sửa lại mũ quan, dùng thái độ trang nghiêm hướng về Mộ Dung Nguyên Duệ đang đứng trên đài Ngọc Hoàng điểm tướng.
“Hôm nay, là ngày lành tháng tốt.
Chư thần đến đây chúc mừng, làm Mộ Dung ta rất vui.
Từ lúc Tiên đạo làm chủ Thiên đình đến nay tuân theo di chiếu của Ngọc Hoàng Đạo Tổ, Mộ Dung cảm kích vô cùng, nguyện sẽ dốc hết sức mình hoàn thành sứ mệnh.
”Mộ Dung Nguyên Duệ nhắc tới thời điểm Tiên đạo làm chủ Thiên đình, đến khi Ngọc Đế băng hà, giao lại chức vụ Đạo Tổ cho cô ấy, chân thành cảm tạ ân tình, khiến người ta bùi ngùi xúc động.
Sau khi cô ấy nói hết câu, mới nhắc đến buổi hôn lễ này.
“Vì báo đáp ân tình sâu như biển rộng của Ngọc Hoàng Đạo Tổ, hôm nay, Mộ Dung Nguyên Duệ xin lập lời thề tại đây, kiếp này gả cho Tiên đạo làm vợ, nguyện cùng tồn vong với Tiên đạo!”