Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 819 - Chương 819: Tinh Tú Chi Lực (1).

Chương 819: Tinh Tú Chi Lực (1).

Đông Hải, đình viện Bắc Đẩu Quần TinhHạo Thiên bị phế, trời giáng dị tượng, sao Đế Tinh ảm đạm mịt mờKhương Tuyết Dương có chút sững sờ, quăng ly thẳng lưng đứng dậy, bay lên đài quan sát tinh tượng.

Đạo bào của Khương Tuyết Dương rộng rãi, gió thổi khiến cho hai bên tay áo cuộn lên, khăn the xanh trên đầu cũng không ngừng phiêu đãng theo làn gió.

Trong ấn tượng của tôi, Khương Tuyết Dương vẫn luôn điềm tĩnh, hoặc có thể nói là ẩn nhẫn, hôm nay không biết vì lẽ gì mà đột nhiên trở nên khoáng đãng như vậy.

Có điều cô ấy như vậy càng khiến người ta thêm yêu thích, mơ hồ khiến tôi nhìn thấy phong thái trước đây, quả không hổ danh là Thiên Hạ Hành Tẩu.

“Rượu tới’Nghe cô lên tiếng, Thùy Họa cẩn thận rót một ly thật đầy, đặt lên trên bàn.

Tôi vỗ tay một cái, ly rượu được châm đầy bay lên, rượu và ly giữa không trung liền phân khai, ly rượu bạch ngọc hóa thành một chùm sáng bay về phía Khương Tuyết Dương.

Khương Tuyết Dương vươn tay đón lấy ly rượu, cổ tay không hề nhúc nhích, rượu ngọt hệt như một sợi dây bạc, nhẹ nhàng rót vào trong ly.

Cả quá trình giống như nước chảy mây trôi, một giọt rượu cũng không rớt ra ngoài.

Khương Tuyết Dương nhấc ly rượu lên, hướng lên trời, một hơi uống cạn, hét to: “Mộ Dung Nguyên Duệ quả thật là thủ đoạn tốt, mánh khóe hay!”“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tôi cười hỏi, rất hiếm khi thấy Tuyết Dương kích động sục sôi mà khen ai như thế này.

Huống hồ người được tán thưởng còn là người trong lòng tôi,”“Đế Tinh ảm đạm, là điềm báo Thiên đình vô chủ.

Nếu như tôi đoán không sai, Ngọc Đế Hạo Thiên đã bị Mộ Dung Nguyên Duệ đích thân kéo khỏi ngôi vị Thiên chủ.

” Khương Tuyết Dương đáp.

“Cô ấy vì sao phải làm như vậy?” Tôi hỏi“Một nước không thể có hai vua, quân không thể có hai chủ.

Mộ Dung Nguyên Duệ hôm nay không chỉ muốn dẹp sạch mớ hỗn loạn trên Thiên đình mà còn muốn tập trung quyền lực, đứng vững trên đôi chân của mình.

Hạo Thiên thoái vị, Mộ Dung đăng cơ!”“Quả thực là thủ đoạn hay.

” Tôi cảm khái nói.

Tôi có thể dự tính được lần này Mộ Dung Nguyên Duệ quay lại Thiên đình tất sẽ lộ ra cú đấm sấm sét, thế nhưng chẳng thể ngờ được cô ấy lại có dũng khí như thế, không chỉ muốn dẹp loạn, còn muốn tập quyền, tự lập.

Thùy Họa tuy mất đi ký ức, thế nhưng vẫn biết Mộ Dung Nguyên Duệ là Thiên Đạo Tổ Sư, là kẻ địch lớn của Ma đạo.

Lúc này nghe được tôi cùng Khương Tuyết Dương tán thưởng Mộ Dung Nguyên Duệ như vậy, nhịn không được, trong lòng nổi lên tò mò, hỏi: “Mộ Dung Nguyên Duệ rất lợi hại sao?”“Ừ.

” Tôi gật gật đầu.

“Nếu so với em trước kia thì thế nào?” Thùy Họa lại hỏi.

“Hai người các em một người là Thái Cổ Minh Giới Tử Thần, một người là Thái Cổ Thần Giới Chiến Thần, giống như Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn và Cửu Thiên Huyền Nữ khi đó, số mệnh tương tranh, khó phân thắng bại.

”Phá Quân chủ “Sát”, Huyền Nữ chủ “Chiến”.

Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Đao của Phá Quân thiên hạ không người nào có thể ngăn, Tiên Thiên Ngũ Hành Trận của Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không ai có thể phá.

Hai người cả đời lăn lộn trên lưng ngựa, sa trường giao chiến mấy trận, thắng bại giữa họ ngay cả trong Đạo Tạng hậu thế cũng khó mà bình luận.

Nghe tôi nói vậy, sắc mặt Thùy Họa liền ảm đạm, yếu ớt nói: “Đáng tiếc, hiện tại em chẳng có gì cả.

” “Em sẽ tỉnh lại, nhất định sẽ có một ngày như vậy.

” Tôi an ủi cô ấy.

“Em sợ mình sẽ không tỉnh lại nữa.

”“Không đâu, Ma Đạo không thể nào thiếu Phá Quân, thế nên em nhất định sẽ tỉnh lại!”Hàm Cốc quan, Giảng Kinh đài.

Tạ Lưu Vân quan sát Tinh Tượng Vũ KiếmKiếm vũ kết thúc, trên đầu Tạ Lưu Vân lấm tấm mồ hôi.

“Đế Tinh ảm đạm, là dấu hiệu Thiên đình vô chủ.

Sự đệ có suy đoán được là chuyện gì xảy ra không? Thiên Sư Trương Đạo Lăng hỏi.

“Hạo Thiên thoái vị rồi.

”“Chuyện này là sao?”“Đệ vốn cho rằng Tử Vi Đại Đế bố trí Trung Thiên Tử Vi Tinh Đẩu Đại Trận chỉ để đối phó với Câu Trần Đại Đế, thật không ngờ ông ta còn muốn nhân dịp Thần Quân hội tụ trong buổi hôn lễ này để đưa Mộ Dung Nguyên Duệ lên ngôi bảo tọa, trở thành chủ nhân của Thiên đình.

” Tạ Lưu Vân đáp.

“Tư lịch Mộ Dung Nguyên Duệ còn mỏng, nếu chỉ dựa vào một thanh kiếm Tử Anh chỉ e khó mà khiến thần quân khuất phục, Thiên đình xảy ra đại loạn rồi.

” Trương Đạo Lăng nói.

“Chưa hẳn, đệ hiểu Mộ Dung Nguyên Duệ, Chiến Thần Chi Đạo có thể nhìn thấu tiên cơ, nếu như trong lòng không có tính toán trước, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

”“Ý của đệ là, Mộ Dung Nguyên Duệ hãy còn một con át chủ bài?” Trương Đạo Lăng hỏi.

“Còn”“Là cái gì?”“Đệ không nhìn ra được, chỉ có thể mơ hồ phỏng đoán chuyện này có liên quan tới Tạ Lan.

”“Tạ Lan?”“Thất Sát, tên cướp đã đảo loạn cả thế gian.

”Tạ Lưu Vân nói, ván cờ ban đầu của Thiên đình vốn dĩ muốn để Mộ Dung Nguyên Duệ ứng phó với tên cướp đó.

Hiện giờ cô ấy không chỉ phá vỡ ván cờ, còn đổi khách thành chủ phế bỏ Hạo Thiên Ngọc Đế, cơ hội thay đổi vận mệnh như thế này, chỉ có sức mạnh hỗn loạn của Tất Sát mới có thể làm được.

“Cứ coi như sức mạnh hỗn loạn của Thất Sát có thể can thiệp vào bánh xe vận mệnh của Mộ Dung Nguyên Duệ.

Vậy thời cơ ở đây là gì?” Trương Đạo Lăng hỏi.

“Binh chủ chiến kỳ.

” Tạ Lưu Vân đáp.

Trương Đạo Lăng trầm mặc không nói, suy nghĩ một hồi, do dự nói: “Vẻn vẹn chỉ một lá binh chủ chiến kỳ chỉ e là không đủ, ta nghi ngờ.

Bình Luận (0)
Comment