Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 825 - Chương 825: Cuộc Chiến Chư Thần (1).

Chương 825: Cuộc Chiến Chư Thần (1).

Đối mặt với sự khiêu chiến của Mộ Dung Nguyên Duệ, Chu Tước tinh chủ và Bạch Hổ tinh chủ đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt quay về hướng của Câu Trần đại đế.

Ngay lúc này sắc mặt của ông ta đã âm trầm đến mức khó coi vô cùng.

Những thần mình khác thì không biết, nhưng Trần Câu lại biết rất rõ, chỉ cần khoác lên chiến giáp Tử Kim của chiến thần Thái Cổ, đáng sợ gấp mấy lần so với chiến giáp Hoàng Kim.

Lần này Câu Trần hối hận đến mức xanh cả ruột, ông không dám dò thám thực lực của Mộ Dung Nguyên Duệ, đáng lý phải một phát giết ngay mới đúng.

Cảnh giới bây giờ của Mộ Dung Nguyên Duệ tuy ở dưới đạo tổ, nhưng chiến lực lại tăng vọt đến cấp bậc đạo tổ, nếu như lúc này cô ấy triệu hồi tứ đại phân thần bố trận thì ngay cả Câu Trần đại đế cũng không đủ tự tin phá trận.

Nếu như Mộ Dung Nguyên Duệ cứ tiếp tục khiêu chiến, vậy thì các vị thần sẽ không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa đâu.

Binh pháp có câu: Thượng binh phạt mưu, kỳ thứ phạt giao, kỳ thứ phạt binh, kỳ hạ công thành, công thành chi pháp vi bất đắc dĩ.

Từ khi bước chân vào Nam Thiên môn thì Mộ Dung Nguyên Duệ đã bắt đầu bố trận.

Trước là một thân phượng quan hà bí, mười dặm hồng trang khiến cho chúng thần mê mẩn.

Sau lại bước lên Ngọc Hoàng Điểm Tướng Đài bày vẻ yếu đuối, tiếp đó, việc phế Hạo Thiên đã kích thích lòng mưu nghịch của chúng thần, đợi sau khi toàn bộ đối thủ của cô đều xuất hiện, nhất định sẽ thích phóng thần uy của chiến thần Thái Cổ, kế đó sẽ mượn sự giúp đỡ cùng với sự hiếu kỳ của chúng thần đối với uy năng chiến thần Thái Cổ, dùng sức lực của bản thân để khiêu chiến với Thần Tiêu Cửu Thần.

Thần Tiêu Cửu Thần ứng chiến lại trúng phải kế của Mộ Dung Nguyên Duệ, không chỉ để cô ấy thành công lập uy, còn mượn sức của Lôi Đình Tử Phủ Thần Tiêu mặc bộ chiến giáo Tử Kim.

Nhìn thấu suốt tiên cơ, tự ý sát phạt, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của chính mình.

Đương nhiên, cả một quá trình cũng không thể rời khỏi sự phối hợp toàn lực của Tử Vi đại đế.

Nếu không có đại quân tinh nhuệ của Tử Vi đại đế ra sức trấn giữ, dùng đại trận Trung Thiên Tử Vi Tinh Đấu che đậy, quả thực Mộ Dung Nguyên Duệ không thể thuận lợi đạt được mục đích như thế.

Đầu óc Câu Trần đại đế quay cuồng, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Mộ Dung Nguyên Duệ dám cả gan thẳng tay giết chết Thần Tiêu Cửu Thần, chứng minh cô ấy đã nắm rõ thế cục trong lòng bàn tay.

Quân tử một là không tham chiến, nhưng đánh thì phải giành chiến thắng, đây cũng là một trong những thế mạnh của đạo Chiến Thần.

Nghĩ đến đây, đột nhiên nhớ tới hiện giờ bên cạnh Mộ Dung Nguyên Duệ không có bất cứ người thân cận nào, chiến tướng Long tộc chỉ lát đát vài người, chiến tướng bộ binh thuộc dòng chính cũng không có mặt, một nửa trong số ba mươi sáu Thiên Cang và bảy mươi hai Địa Sát cũng mất tăm mất tích, bọn họ đã đi đâu rồi?Vừa nghĩ đến đây, Câu Trần đại đế đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng một cảm giác bất an cứ ùa về.

Sau đó, ông ta không dám tiếp tục chậm trễ, nhân lúc Chu Tước tinh chủ và Bạch Hổ tinh chủ tụ hội với ông ta, nhanh chóng triệu hồi thương Huyền Thiên ra ngoài.

“Tiên đạo bất nhân, ngang ngược bức ép chúng ta tham gia trận chiến phong thần, chư thần hãy theo ta rời khỏi Tiên đạo!”Câu Trần đại đế giơ thương thẳng lên lớn giọng tuyên bố, sẽ vì đám chư thần đang cuống cuồng chạy trốn kia mở ra một con đường sáng, hòng đánh thức lòng can đảm ẩn sâu trong lòng họ.

Vinh quang của bậc vua chúa phải trả giá bằng mạng sống của dân thường, Mộ Dung Nguyên Duệ đã giết chết Thần Tiêu Cửu Thần, chư thần tự biết khó lòng thoát khỏi Tiên đạo.

Câu Trần đại đế vừa hành động, Tử Vi đại đế ngay lập tức phi lên nghênh chiến, hai vị thần đế giao đấu kịch liệt, khiến hư không trực tiếp vỡ tan thành từng mảnh.

Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư ra hiệu lệnh, hai vị đại thiên tôn Huyễn Võ và Linh Xà dưới trướng ông ấy, nhận lệnh tham chiến cùng chư thần.

Trường Sinh đại đế cầm kiếm xông lên giết Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư, chư thần bộ pháp liên minh với chiến tướng tinh nhuệ của cung Bắc Cực Tử Vi, dốc hết toàn lực bao vây và trấn áp các vị thần minh.

Về phần Mộ Dung Nguyên Duệ, bị hai vị Chu Tước tinh chủ và Bạch Hổ tinh chủ hợp sức đối phó, hai vị tinh chủ đều đã đạt đến cảnh giới chí cường thiên tôn, có thể điều động sức mạnh của hai đại tinh túc Chu Tước và Bạch Hổ, đẩy chiến lực đạt đến cảnh giới đỉnh phong thiên tôn, tạm miễn cưỡng sánh ngang cùng Mộ Dung Nguyên Duệ.

Một trận giao tranh khốc liệt, khiến chư thần cạn kiệt thần uy.

Cho dù hội trường bảo điện Lăng Tiêu có vô số pháp trận phòng ngự, cũng bị biến thành một mớ hỗn loạn dưới sức mạnh siêu phàm của thiên tôn.

Nền cỏ bị thiêu rụi, thảm ngọc nứt vỡ, cây cầu tiên gãy làm đôi, không biết bao nhiêu tiên cung đã tan thành cát bụi, để cả bảo điện Lăng Tiêu đồ sộ nay cũng chịu hư hại nghiêm trọng.

Thụy thú linh cầm vốn được chuẩn bị cho hôn lễ gào thét thảm thiết, các cô tiên nữ rải hoa mặt mày hốt hoảng, đám đạo sĩ đầu bù tóc rối hớt hải chạy tán loạn, theo chân các thần quan cấp thấp tìm chỗ trú thân tránh nạn.

Ngoại trừ Đông Cực Thanh Hoa đế quân luôn giữ vị thế trung lập và hàng trăm thần minh vẫn đứng ngoài cuộc chơi, hai bên giao chiến vẫn đang nằm ở thế ngang tài ngang sức.

Tuy rằng nếu xét về mặt quân số thì phe Tử Vi đại đế và Mộ Dung Nguyên Duệ chiếm thế thượng phong, nhưng mà, phía Câu Trần đại đế và Trường Sinh đại đế cũng không thua kém liều mạng bán sống bán chết, quyết một trận sống còn được ăn cả ngã về không.

Giữa trận hỗn chiến, Thanh Long tinh chủ tới gần Thanh Hoa đại đế, nhỏ giọng hỏi: “Thanh Hoa đại đế, bây giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?”“Cứ đợi tiếp thôi.

” Thanh Hoa đại đế nhàn nhạt nói, lão già hồ ly mưu mẹo này từ nãy đến giờ vẫn luôn đứng bên cạnh quan sát tình hình.

“Lẽ nào với sức mạnh của Bệ Hạ cũng không thể dự đoán đến kết cục hay sao?” Thanh Long tinh chủ lại hỏi.

Bình Luận (0)
Comment