Nguyên thọ của Thái Ất Tiên Tôn đúng là không còn nhiều, vậy nên sau khi ông ấy đạt đến Thần Kiếm vên mãn đại thành thì không hề lựa chọn hóa thân vì kiếm để tiếp tục đột phá mà lựa chọn bế quan ngộ đạo, mang ý đồ có thể tìm thấy phương pháp trường sinh từ bên trong kiếm đạo.
Đời người có sinh lão bệnh tử họa phúc sớm chiều nhưng mà kiếm không có.
Vậy nên Thái Ất Tiên Tôn cho rằng kiếm có thể đem đến cho ông đạo trường sinh.
Ông ấy đổi cho thanh kiếm của mình một cái tên mới, gọi là Kiếm Trường Sinh.
Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, Thập Nhị Lâu Ngũ Thành.
Tiên Nhân Phủ Ngã Đỉnh, Kết Phát Thụ Trường Sinh.
Ông ấy có tìm ra được phương pháp trường sinh hay không thì chẳng ai biết được, nhưng mà quả thật là ông đã sống thêm rất nhiều năm.
"Oa Hoàng Bệ Hạ, hôm nay bà không nên đến đây" Thái Ất Tiên Tôn nói.
"Tại sao?""Nếu như bà không đến đây thì ta còn có thể sống thêm rất nhiều năm""Nhưng Cô đã đến rồi""Bà đến rồi thì ta nhất định phải chết""Nếu như ngươi không muốn chết cũng rất dễ, cứ giả vờ như không nhìn thấy Cô, như vậy thì người không cần phải chết nữa"Thái Ất Tiên Tôn lắc đầu, nói: "Ta dùng kiếm nhập đạo, kiếm xuất vô hối, ngôn xuất tất hành.
Nếu như ta đã đáp ứng Mộ Dung ngăn cản bà lại thì ta nhất định phải làm được""Cho dù có phải trả giá bằng sinh mạng của ngươi thì cũng không tiếc?" Nữ Oa hỏi.
"Không sai" Thái Ất Tiên Tôn kiên định, gật đầu.
"Cô rất hiếu kỳ, làm sao mà Mộ Dung Nguyên Duệ có thể thuyết phục ngươi xuất quan được vậy, theo như cô biết thì ngươi căn bản đến Trận Chiến Phong Thần cũng không định tham gia, nhân quả nợ Ngọc Hoàng cũng đã trả hết sạch từ sớm rồi""Cô ta không nói gì với tôi hết, chỉ cho tôi biết được một chuyện""Chuyện gì?" Nữ Oa hỏi.
"Ta có ba ngàn đệ tử, nhưng trong ba ngàn đệ tử này chỉ có Kiếm Vô Ngân kế thừa Đạo Thần Kiếm của ta, hắn không nên chết lại càng không nên chết trong tay Câu Trần Đại Đế.
" Thái Ất Tiên Tôn nói ra.
"Xem ra hôm nay ngươi nhất định không chịu dừng tay rồi.
""Không sai""Xuất kiếm đi""Được.
"Thái Ất Tiên Tôn chỉ nói một chữ được, nhưng thân thể lại không hề động đậy.
Người không động, kiếm không động.
Thứ động là tim của ông ta.
Chiến lực có liên quan đến cảnh giới tu vi.
Nhưng mà cảnh giới tu vi tuyệt đối không thể đại diện cho chiến lực thực sự.
Ví dụ như Câu Trần Đại Đế căn bản không phải là đạo tổ, nhưng khi cầm Thương Huyền Thiên trong tay thì có thể phát huy ra được chiến lực của chí cường đạo tổ, Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn của Ma Đạo lúc trước cũng vậy, khi cầm đao xuống Âm Ti để cắt đứt Vong Xuyên thì cô ấy cũng đã vượt xa cảnh giới của đạo tổ.
Nguyên thọ của Thái Ất Tiên Tôn không còn nhiều, cho nên ông ta không hề đặt quá nhiều tâm tư ở việc hóa thân vì đạo, vậy nên ông ta cũng không hề chứng đạo tổ.
Nhưng mà Kiếm Trường Sinh của ông ta từ rất nhiều năm trước đây đã có chiến lực đạo tổ.
Người giống như Thái Ất Tiên Tôn thì Đạo Tạng đã không thể nào cho ra được cách miêu tả chính xác nhất, giải thích duy nhất chính là người này có thể đã thoát ra khỏi hệ thống tu hành của đạo môn từ rất nhiều năm trước rồi.
Lữ Thuần Dương sinh ra vì kiếm, mà Thái Ất Tiên Tôn lại là người sáng tạo ra kiếm đạo của đạo môn.
Việc dùng kiếm nhập đạo bên trong đạo môn bắt đầu từ Thái Ất Thiên Tôn, đến cả Ma Đạo Tổ Sư cũng đã chịu sự dẫn dắt của ông ấy mà bước vào con đường kiếm tu.
Có thể Lữ Thuần Dương rất nhanh liền có thể vượt qua ông, nhưng mà chuyện này không hề ảnh hưởng đến sự vĩ đại của ông ấy.
Mà hôm nay, ông ấy sẽ dùng thanh Trường Sinh Kiếm trong tay để chứng minh sự thật này.
Cuối cùng, sau khi đã đem kiếm ý trong tim tăng đến cực hạn, thì bản thân Thái Ất Tiên Tôn cũng đã bắt đầu di chuyển.
Ông ấy biến mất ngay tại vị trí đang đứng, sau đó bên trong vũ trụ hư không xuất hiện một thanh kiếm.
Một thanh Trường Sinh Kiếm có thể uy hiếp đến tính mạng của Nữ Oa bất kỳ lúc nào.
Thần kiếm miểu miểu, như kinh lôi giữa chốn yên ắng lặng lẽ.
Với thần thông của Nữ Oa cũng không thể nào phát giác ra được thanh kiếm này sẽ bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu.
Trên trời có Mộ Dung Nguyên Duệ huyết tẩy Thiên Đình, nhân gian có Lữ Thuần Dương đại sát tứ phương.
Ngoại trừ đạo quan Tiên Đạo bên trong địa phận nhân tộc không hề bị kiếm khí của hắn tẩy phạt, thì tất cả những ẩn thế tông môn, đạo tràng hải ngoại phúc địa động tiên, bí cảnh tu hành của Tiên Đạo đều đang bị Lữ Thuần Dương huyết tẩy.
Tây Lương, Phúc Địa Lô Thủy của Tiên Đạo, Lữ Thuần Dương hiện thân.
Tất cả những đệ tử tiên đạo của Phúc Địa Lô Thủy phản kháng đều đã bị diệt sạch, An Chân Nhân cũng đã ngã xuống.
Lữ Thuần Dương hiếu chiến nhưng không hiếu sát cho nên những đệ tử cấp thấp bình thường kia vẫn còn sống sót.
Quỳ rạp xuống đất, không dám ngẩng đầu.
Ngay khi Lữ Thuần Dương chuẩn bị tiếp tục đi tìm kiếm đạo tràng của Tiên Đạo tiếp theo thì bỗng nhiên như cảm ứng được, đứng ở bên bờ sông Lô Thủy nhìn lên trời xanh.
Thần kiếm của hắn đã sớm viên mãn đại thành, chẳng qua chỉ còn thiếu vài phần cơ duyên để hóa thân vì kiếm nữa thôi.
Đông Hải, Đình Viện Quần Tinh.
Tôi và Bắc Minh Tú đứng ở Quan Tinh Đài, nhìn lên trời xanh.