Chớp mắt hai tháng đã trôi qua, tôi đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống của lính thủ thành, cũng dần dần quên đi bản thân chính là Ma Đạo Tổ Sư.
Tôi không muốn thuận theo số phận do ông ấy sắp đặt, lại không tìm ra giáo nghĩa Ma đạo của riêng mình.
Vì thế, tôi chọn từ bỏ tất cả.
Ngoài trừ thỉnh thoảng đàm đạo thuật pháp tu hành với Mạc tướng quân, tôi hầu như dành toàn bộ thời gian để nghiên cứu kiếm pháp võ đạo, bắt đầu từ từng chiêu một.
Càng nghiên cứu, càng cảm thấy sự kỳ diệu của kiếm pháp võ đạo.
Thái Cổ Tam Kiếm đều là vật có sức mạnh đáng sợ giữa vũ trụ hư vô, do trời sinh cũng do trời nuôi dưỡng.
Mà kiếm của võ đạo lại là dựa trên sức mạnh của con người, là kiếm pháp được người luyện võ đúc kết từ trí tuệ của Nhân tộc.
Chỉ xét uy lực, kiếm pháp võ đạo không thể nào sánh vằng một phần vạn Thái Cổ Tam Kiếm.
Tất nhiên lúc tôi liên kết sự tồn tại của con người giữa trời đất và kiếm đạo, kiếm pháp của võ đạo, từng chiêu thức dường như có thể cảm ứng với trời đất.
Một chiêu chinh phục thế giới, một ý nghĩ tiến tới thiên đường.
Hai tay cầm chặt chuôi kiếm, một kiếm chính là sự vĩnh hằng.
Bình mình đang lên, trời chưa sáng hẳn.
Leo lên Trấn Nam Quan mới biết, màn trời bị đám mây đen che phủ.
Đám mây từ phương nam kéo tới, mấy con quạ đen bám trên Trấn Nam Quan, tưởng chừng như muốn nghiền nát tòa thành này vậy.
Hiện tượng thời tiết bất thường gây chấn động đến cán bộ cấp cao khoa Linh Dị, đích thân Từ Phúc đến Trấn Nam Quan, sau đó cũng bắt đầu điều động đội quân chủ lực được trang bị kỹ thuật công nghệ cao của khoa Linh Dị đến hỗ trợ.
Lần này khoa Linh Dị tiêu tốn hết một khoảng tiền lớn, không chỉ chuẩn bị vũ khí bức xạ điện từ phân khối lớn, còn có gần hai trăm vạn binh sĩ được trang bị đầy đủ công nghệ điện từ chất lượng cao.
Bố trí các trạm phát sóng bức xạ điện từ và ma trận bức xạ điện từ dọc theo tiền tuyến Trường Thành ở Trấn Nam Quan.
Đợi đại quân huy động đã vào vị trí sẵn sàng, binh thủ thành nhận được mệnh lệnh, nơi này đã được xếp vào khu vực nguy hiểm, do đại quân khoa Linh Dị tiếp quản, tất cả những binh thủ thành đều phải di tản ra khỏi Trấn Nam Quan.
Mộ Vân Phàm thông báo tin tức, để mọi người bắt đầu thu dọn hành lí chuẩn bị rời khỏi chỗ này.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
“Cổ địa Miêu Cương sắp xuất thế rồi.
” Mộ Vân Phàm nói.
“Cổ địa Miêu Cương thì có liên quan gì đến Nhân tộc? Lẽ nào Nhân tộc cũng muốn tham chiến hay sao?”“Nơi xuất thế nằm tại Thập Vạn Đại Sơn, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Nhân tộc hết, nhưng việc cổ địa Miêu Cương xuất thế mang đến nguy hiểm cho Cổ Thần, theo suy đoán của Từ Phúc, Cổ Thần có khả năng sẽ kéo đến tấn công nhân gian.
”Xem ra lần này cổ địa Miêu Cương xuất thế, không chỉ đạo môn phải ứng kiếp, mà Nhân tộc cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Cổ Thần ít nhiều cũng đạt đến cảnh giới thiên tôn, có lẽ đã vượt qua thiên tôn từ lâu, một khi bọn chúng kéo bầy kéo đàn nhập thế, cổ trùng nọc độc sẽ khiến Nhân tộc phải đối mặt với thảm họa sinh tử.
Khó trách Nhân tộc lại có động thái lớn đến vậy, đến Từ Phúc cũng phải đích thân chỉ huy chiến đấu.
Mộ Vân Phàm nói, khoa Linh Dị lần này không chỉ có đại quân trang bị kỹ thuật cao, còn có các cao thủ được tuyển chọn từ các học viện khắp nơi tề tựu về nữa, kết hợp cùng nhóm tình nguyện viên người âm để thành lập một liên quân Cửu Lê gần hai vạn người, đang vội vã tiến về Trấn Nam Quan.
“Liên quân Cửu Lê sẽ do ai lãnh đạo?” Tôi hỏi.
“Ma đao Tạ Uẩn.
” Mộ Vân Phàm nói.
Cổ Thần xuất thế, Từ Phúc đã có mặt ở đây, tất nhiên Tạ Uẩn cũng sẽ đến.
Tuy rằng Từ Phúc có tu vi đạt cảnh giới đạo tổ, nhưng nếu xét về chiến đấu thực tiễn, ông ấy không thể sánh bằng Tạ Uẩn, đặc biệt sau khi ông ấy đã giao toàn quyền quản lý khí số Nhân tộc cho Tạ Uẩn.
Từ Phúc giỏi về bói toán và phán đoán tình hình, cùng sức mạnh tinh thần giao tiếp với trời đất của đại vu.
Mà Tạ Uẩn, từ khi cô ấy bắt đầu tu luyện Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết của Phá Quân, đã định sẵn đời này sinh ra vì chiến loạn, huống hồ cô ấy đã giành được ma đao của Si Vưu.
Hai mươi vạn liên quân Cửu Lê, gần như đã rút hết toàn bộ tài nguyên của học viên tu hành ưu tú hàng đầu mà Nhân tộc đang có.
Tuy rằng vẫn không thể sánh ngang với đại quân đạo môn, nhưng mà có Tạ Uẩn lãnh đạo, cũng đã là một lực lượng hùng hậu không thể xem nhẹ rồi.
Binh thủ thành rời khỏi Trấn Nam Quan, nơi này quá nguy hiểm, mà binh thủ thành không có nhiệm vụ phải ở lại tham gia chiến đấu.
Tôi và Mộ Vân Phàm không sơ tán cùng bọn họ, mà lựa chọn ở lại quan sát tình hình trận chiến.
Bảy ngày sau trận chiến chính thức nổ ra, mà cũng nhờ trận chiến này tôi mới có dịp chứng kiến uy lực của vũ khí công nghệ cao mà Nhân tộc chế tạo ra.
Trong cuộc tấn công mở màn, vô số cổ trùng nọc độc ùn ùn kéo đến tấn công biên thành Nhân tộc.
Cổ trùng nọc độc đều có thần niệm thao túng, bản chất thần niệm là một loại sóng điện từ, dưới uy lực hủy diệt đáng gờm của ma trận sóng điện từ, cổ trùng nọc độc dần dần bị tiêu diệt.