Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 879 - Chương 879: Thỉnh Ngươi Vào Bình (1).

Chương 879: Thỉnh Ngươi Vào Bình (1).

Thuần Quân vẫn luôn ẩn giấu kiếm khí của Quỷ Kiếm chính là để ngưng tụ ra mảng Quỷ Kiếm này.

Ngạo Phong kinh ngạc ra tiếng, muốn phi thân đến cứu nhưng lại bị Phong Chủ kéo lại.

Nhưng lúc này lại nghe thấy một tiếng hét to của a Lê.

" Nguyệt Dẫn, Triều Tịch Lưu.

"Nói xong, a Lê bắt đầu giương cung.

Theo sao từng lần cô ấy kéo Thượng Cổ Cốt Cung thì phía trước người cô ấy dần dần sinh ra một vòng xoáy hư không màu đen.

Vòng xoáy vừa xuất hiện, Quỷ Kiếm kiếm hải của Thuần Quân liền lập tức bị cắn nuốt.

Mặt trăng có lực lượng do thủy triều dẫn phát, khoa học giải thích rằng đó là một loại từ trường đặc biệt của sinh vật.

Kiếm khí không nằm trong ngũ hành, bởi vì bản thân kiếm khí là loại sóng điện từ có từ trường cực mạnh.

Đối mặt với ba kiếm đạo mà Thuần Quân sử dụng, a Lê quyết đoán dùng Triều Tịch Lưu.

Kiếm hải của Quỷ Kiếm biến mất, kiếm khí hồng lưu do Ma Kiếm phát ra cũng bị nuốt trọn, bao gồm cả kiếm khí của Thần Kiếm.

Sau đó, vòng xoáy hư không màu đen bắt đầu thu lại, duỗi ra, biến thành một mũi tên màu đen, bị a Lê đưa lên Thượng Cổ Cốt Cung kéo bắn.

Dùng đạo của người trả lại người, Triều Tịch Lưu bản thân nó vốn không hề có lực công kích, cắn nuốt được bao nhiêu lực hủy diệt thì mũi tên sinh ra sẽ có bấy nhiêu uy lực hủy diệt.

Thuần Quân sững sờ, đứng yên tại chỗ.

Tiên thiên kiếm thể của cô có mạnh hơn nữa không thể nào chịu nổi uy lực của một mũi tên này.

"Ta thua rồi" Thuần Quân nói.

" Cô không thua"Nói xong câu này, a Lê giơ cung hướng lên trời.

Mũi tên đen này xuyên vạn dặm tầng mây, đâm rách trời xanh, bắn thẳng đến vũ trụ hư không.

Ngưng tụ lực lượng hủy diệt của ba kiếm đạo thành một mũi tên, một mũi tên này ẩn chứa uy năng vô cùng khủng bố, đủ để xuyên thủng thân thể đạo tổ.

Sau khi bắn ra mũi tên này, thân thể a Lê choáng một cái, hai mắt nhắm lại liền hôn mê.

Sử dụng Triều Tịch Lưu cần một lượng thần niệm khổng lồ, cho dù là Nguyệt Thần lúc tràn đầy thần niệm cũng chịu không nổi.

Quan trọng nhất chính là, triều tịch lưu là thủ đoạn thần của cấp bậc đạo tổ, a lê là vượt cấp miễn cưỡng sử dụng, đương nhiên thần hồn sẽ bị tổn thương.

Cuối cùng trận quyết đấu này được phán là hòa nhau, thuần quân nhất chiến thành danh.

Ba đạo kiếm thái cổ, bức ép nguyệt thần sử dụng triều tịch lưu, đủ thấy thuần quân có thể làm tướng tiên phong cho ma đạo.

Thương thế của a lê không cần phải cố hết sức khôi phục, chẳng bao lâu sau thì cô ấy đã tỉnh lại rồi.

Sau khi tỉnh lại, a Lê chuyển hóa lại hình thái nguyệt Thần, thần hồn bị tổn thương cũng đã hoàn toàn khôi phục sau khi đại quân Ma Đạo đi vào Cổ Địa Miêu Cương.

Sau khi trận quyết chiến này chấm dứt, Khương Tuyết Dương hạ lệnh xuất chinh đến Miêu Cương.

Ma Đạo muốn đi Miêu Cương thì phải từ Đông Hải lượn qua Nam Hải, rồi đi lên đất liền ở Nam Cương, cố gắng tránh đi địa phận của nhân tộc.

Phần lớn hai đạo Nhân Tiên đều tu hành thuật pháp thần thông, có thể ngự không hành quân, một ngày ngàn dặm, phần lớn đệ tử Ma Đạo lại không nằm trong hệ thống tu hành của đạo môn, chỉ có thể hành quân trên mặt đất.

Tính toán hành trình, Ma Đạo muốn từ Đông Hải đi đến Miêu Cương, cho dù hành quân thâu đêm thì ít nhất cũng mất năm ngày.

Trên biển thì hành quân nhanh vì có Phong Chủ giúp đỡ, nhưng lên lục địa trèo đèo vượt núi thì tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều.

"Đạo tổ đang ở đâu, ngài đã xảy ra chuyện gì?" Trên đường hành quân, Khương Tuyết Dương hỏi Thuần Quân về tung tích của tôi.

" Chuyện liên quan đến bí mật thân thế của đạo tổ, Thuần Quân không dám nói bừa, mọi việc đợi sau khi gặp được đạo tổ để ngài ấy tự mình nói đi" Thuần Quân nói.

Vừa nghe nói là liên quan đến bí mật thân thế của đạo tổ, đầu tiên là thần hồn của Khương Tuyết Dương bị kinh hãi, tiếp đó liền trầm mặc.

Cô ấy nhớ đến chuyện ở Đàm Cửu Long năm đó, nhớ đến truyền thuyết thiên tặc trộm mạng, nhớ đến Từ Phúc suy chữ đoán mệnh.

Cuối cùng, trong lòng sinh ra một suy đoán mà cô ấy không thể nào tin tưởng cũng không thể nào tiếp nhận được.

Cho dù trước giờ cô vẫn giỏi khống chế thì vẻ mặt cũng không nhịn được mà biến hóa lớn.

Sau khi tôi xuyên qua thế giới của Nữ Đế, quay lại nhân gian một lần nữa, lập tức ngự kiếm bay về Đông Hải.

Trái Tim Thất Xảo Linh Lung giúp thần niệm của tôi có được năng lực cảm giác càng mạnh hơn trước, chỉ vừa mới đến gần Đông Hải tôi đột nhiên phát giác được một cỗ uy áp thần niệm mạnh mẽ đến tột cùng, không phải chỉ có một.

Rất hiển nhiên, có người đã ở phía trước giăng bẫy đợi tôi, cả ba đạo thần niệm đều là cấp bậc đạo tổ.

Hiện tại ba kiếm của tôi đã đại thành viên mãn, có trái Tim Thất Xảo Linh Lung lại thêm thân thể của đạo tổ, chiến lực tổng hợp đã vượt xa đạo tổ bình thường, ba kiếm thành biển thì dù là chí cường đạo tổ tôi cũng có đủ lực để chiến đấu một trận.

Cho dù là vậy thì đối mặt với cái bẫy trước mặt trong lòng tôi vẫn có cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

Đáng tiếc, dù biết chắc phía trước có bẫy thì tôi vẫn phải xông vào, bởi vì bọn họ vì tôi mà đến.

Người xuất hiện đầu tiên là Lữ Thuần Dương, hắn đã hóa thân vì kiếm, chiến lực tăng đến cảnh giới đạo tổ.

Tôi không hề cảm thấy bất ngờ nếu hắn có thể vượt cấp bạo phát ra uy lực của chí cường đạo tổ.

Người thứ hai xuất hiện chính là Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, trận chiến ở thiên Đình, thực lực của Tử Vi Đại Đế bị tổn hại, bất quá lạc đà có đói chết vẫn lớn hơn ngựa, Tử Vi Đại Đế vẫn là cường giả đỉnh phong trong cảnh giới đạo tổ.

Người thứ ba là Đạo Đức Thiên Tôn, cưỡi Thanh Ngưu, vẻ mặt đạm mạc, thực lực sâu không lường được.

Bình Luận (0)
Comment