Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 903 - Chương 903: Tam Kiếm Của Đạo Tổ (1).

Chương 903: Tam Kiếm Của Đạo Tổ (1).

Sau khi bảy mươi vạn đệ tử Nhân Đạo trở thành đôi cánh của Tử Thần, mặc dù không còn có thể thi triển pháp thuật thần thông nữa, nhưng bản năng tấn công của họ vẫn còn đó, hầu hết các đệ tử Nhân Đạo đều mang theo bùa cùng pháp khí, ngàn vạn ánh đao đã cung về phía Lữ Thuần Dương.

Lữ Thuần Dương nhìn những đệ tử Nhân Đạo điên cuồng chém loạn này, mặc dù trong lòng ông ta không muốn, nhưng cũng không thể làm gì khác hơn là giết họ.

Kiếm khí dâng trào, tung hoành khắp không gian.

Rất nhanh sau đó, bên cạnh Lữ Thuần Dương đã lên một núi xác chết, trăm chi cùng xác thịt và máu tươi chảy khắp mặt đất.

Trong lúc nhẫn tâm chém giết thì sự tức giận trong lòng Lữ Thuần Dương cũng tăng lên đến cực điểm.

Bảy mươi vạn vây cánh của Tử Thần, dù cho đã mặc sống chết, muốn làm thương tổn đến kiếm thể đạo tổ của Lữ Thuần Dương thì cũng rất khó, nhưng khi thi thể của bọn họ tan nát, mồi hỏa linh hồn sẽ khơi dậy tất cả oán niệm trước khi bọn họ chết đi, biến tất cả thành chú nguyền oán hận.

Năm đó trên Đông Hải, một đao Sát Na Phương Hoa của Thùy Họa, trong tích tắc đã khiến Đồ Sơn công tử mất đi vô số năm tuổi.

Sự phẫn uất trong lời nguyền của Tử Thần cũng có tác dụng làm thời gian của tuổi thị trôi qua trong tích tắc.

Khi hàng trăm ngàn lời nguyền rủa oán hận đồng thời nổ ra, sắc mặt của Lữ Thuần Dương biến đổi kinh hoàng, không thể không phát huy toàn bộ sức mạnh thần niệm, phóng ra toàn bộ thần uy của Thần Kiếm để chặn cuộc tấn công của những lời chú nguyền oán niệm.

Con người sẽ già đi, kiếm thì khống, kiếm chỉ rỉ sét.

Ngay cả khi thần niệm của Lữ Thuần Dương cạn kiệt, thì ông ta cũng không thể không chịu sự tấn công của chú nguyền oán niệm.

Một Lữ Thuần Dương hóa thân thành kiếm động tác di chuyển ngày càng chậm, thần uy Kiếm Thần của ông ta bắt đầu suy yếu đi rất nhiều, ngay cả thanh kiếm Thanh Sách trong tay ông ta cũng trở nên mờ mịt dần.

Dù sao cũng là Kiếm Thần Thái Cổ, cho dù kiếm tâm bị che mờ, cũng không gì không thể chém, bảy mươi vạn vây cánh của Tử Thần đã bị Lữ Thuần Dương chém gọn, toàn bộ chú nguyên oán niệm cũng bị Lữ Thuần Dương quét sạch bởi thần uy Thần Kiếm.

Lúc này đây, Linh Hồn Chi Hỏa của Thùy Họa cũng diệt sạch đã ba mươi vạn đệ tử Nhân Đạo còn sót lại, đồng thời hấp thụ hồn năng của họ để khôi phục phần lớn sinh cơ cùng thần niệm bị tổn hại.

Lần này, Thùy Họa không để lại Linh Hồn Chi Hỏa, vì cô ấy muốn giữ sức cho trận quyết chiến cuối cùng với Lữ Thuần Dương.

Lúc ban đầu cô cố ý để lại ba mươi vạn đệ tử Nhân đạo không giết chết, chính là dành cho bố cục ngày hôm nay.

Hết lần này đến lần khác, lực chiến của Thùy Họa và Lữ Thuần Dương một lần nữa ngang ngửa nhau.

Tử Thần bị thương đối đầu với Kiếm Thần bị che mờ kiếm tâm.

Cả hai bên nếu ở thời kỳ toàn thịnh, thì Thùy Họa hoàn toàn không phải là đối thủ của Lữ Thuần Dương, nhưng bây giờ cô ấy có thêm một chút cơ hội chiến thắng.

Sự mất đi trăm vạn đệ tử tinh anh củ Nhân đạo đã làm tổn hại đến nền tảng của Nhân Đạo, thậm chí còn ảnh hưởng đến cuộc chiến phong thần của Nhân Đạo.

Loạn cục nơi Thiên Đình đã gây tổn hại đến nguyên khí của Tiên đạo, Nhân Đạo âm thầm vui mừng, vốn tưởng rằng có thể ăn chắc Tiên Đạo, lại không nghĩ tới, cổ địa Miêu Cương đã khiến cho Nhân Đạo trả một cái giá nặng nề không kém.

Trong trận chiến phong thần của tương lại, Nhân đạo sẽ không thể duy trì vị trí thống trị của mình được nữa.

Với việc viên mãn ba kiếm thái cổ của Ma Đạo Tổ Sư cùng tám lần niết bàn của Tử Thần, trận tranh đấu trên bàn cờ bắt đầu trở nên phức tạp và gay cấn hơn.

Cùng lúc, khi cảnh tượng thảm thương trước mắt khiến Lữ Thuần Dương tức giận, thì trong lòng ông ta cũng sinh ra cảm giác hối hận, bởi vì có thể nói, tất cả những điều này đều do một tay ông ta gây ra.

Nếu không phải ông ta dùng kiếm của nghiền nát thể xác và thần hồn của Tử Thần, thì lần niết bàn thứ tám của Thùy Họa không biết khi nào mới hoàn thành.

Lượng hồn năng cần thiết cho niết bàn thứ tám là rất lớn, đến nỗi ngoại trừ cổ địa Miêu Cương ra thì không thể tìm được nơi thứ hai.

Vốn dĩ, cổ địa Miêu Cương không có cơ duyên của Thùy Họa, chính Lữ Thuần Dương đã cho cô ấy một cơ hội tuyệt vời.

Nhưng đáng tiếc, Lữ Thuần Dương có hối hận thì cũng đã quá muộn, mối thù của trăm vạn đệ tử Nhân đạo không thể nào báo, bây giờ họ chỉ có thể một mạch đi vào bóng tối, giết Tử Thần, rồi giết tất cả đệ tử Ma Đạo trên đỉnh Tăng Ô.

Trước khi Lữ Thuần Dương chưa giết Tử Thần, thiên tôn Nhân đạo ở trên đỉnh núi sẽ không tấn công các đệ tử Ma Đạo nữa.

Tử Thần Lâm Thùy Họa sẵn sàng chiến đấu đến chết với Lữ Thuần Dương mặc dù biết rằng ông ta là kẻ bất khả chiến bại, chính là vì còn nhớ mong đệ tử Ma Đạo trên đỉnh núi Tăng Ô.

Nếu như bây giờ giết hết tất cả họ, thì Tử Thần sau tám lần niết bàn thoát khỏi cổ địa Miêu Cương, thì ám ảnh về Tử Thần nhất định sẽ vĩnh viễn lưu lại trong lòng của đám thiên tôn Nhân đạo.

Năm đó, Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn dám một mình một đao xuống Âm Ty, với sức lực hiện tại của Tử Thần sau khi ổn định, thì cô ấy cũng dám làm như vậy.

Tử Thần tám niết bàn, có thể sánh với đạo tổ mạnh nhất, quan trọng nhất là cô ấy còn có cơ thể bất tử cùng khả năng công kích phạm vi biến thái của Linh Hồn Chi Hỏa, một Tử thần như vậy thì ai dám lưu lại ý nghĩ phục thù cho cô ấy?Điều đáng mừng cho Nhân đạo bây giờ là Tử Thần không muốn bỏ rơi các đệ tử Ma Đạo để chạy trốn một mình.

Nếu không, thì Nhân đạo của ngày hôm nay quả thực không biết sẽ có kết cục như thế nào nữa.

Tình cảnh thê thảm dưới chân núi đã lọt vào mắt thiên tôn Nhân đạo, bọn họ không đành lòng nhìn thẳng vào cảnh tượng thê thảm đại quân trăm vạn.

“Tôi đi giúp Thuần Dương sư huynh.

" Tạ Lưu Vân nói.

"Ài dà, tính tình của hắn không phải ngươi không biết, hắn làm sao có thể có người thứ ba xen vào quyết chiến sinh tử giữa hắn cùng Tử Thần?" Trương Đạo Lăng nói"Trương Thiên sư nói không sai.

Thuần Dương Kiếm Tiên tính cách cao ngạo, trận chiến này đúng là không ai có thể nhúng tay, nhưng mà, mệnh lệnh sư phụ thì khó làm trái, Hỏa Long Chân Nhân xuất trận, ta tin Thuần Dương Kiếm Tiên nhất định sẽ không cự tuyệt.

" Đông Nhạc Thái Sơn Đại Đế nói.

“Thuần Dương tôn sư trọng đạo, ta lập tức xuống núi đi trợ giúp hắn!"Nói xong, Hỏa Long Chân Nhân cả người cùng kiếm, hóa thành một con hỏa long, nhanh chóng xuống núi.

Bình Luận (0)
Comment