Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 945 - Chương 945: Hiện Thân Ở Âm Ty (1).

Chương 945: Hiện Thân Ở Âm Ty (1).

Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không phải vô duyên vô cớ mà nói chuyện này với Đắc Kiều công chúa.

Cô giải thích nhiều như vậy, kỳ thực là vì muốn bản thân tự mình đưa ra quyết định.

“Long tộc chỉnh quân, chuẩn bị tấn công Tây Thiên Thần Tiêu Ngọc Phủ.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

“Hiện giờ tấn công Thần Tiêu Ngọc Phủ liệu có hơi vội vàng không?” Đắc Kiều công chúa kinh ngạc hỏi.

“Thiên Đạo đã mất kiên nhẫn rồi, Ma đạo đã nhập thế, Nhân Tiên hai đạo cũng chẳng thế nào cứ mãi khoanh tay đứng nhìn.

Một khi Ma đạo và Âm Ty khai chiến toàn diện, Nhân đạo khẳng định sẽ tiến đánh Côn Lôn.

Côn Lôn dễ thủ khó công, lại được bảo vệ bởi Tiên Thiên Canh Kim Đại Trận, nhất định có thể cầm chân quân địch tại Hàm Cốc Quan một thời gian, vì thế, chúng ta phải tận dụng cơ hội này để hạ thủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân.

”Đạo Tàng ghi lại, Cửu Thiên Lôi Chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân ngụ tại Thần Tiêu Ngọc Phủ, trái có viện Ngọc Khu Ngũ Lôi, phải có viện Ngọc Phủ Ngũ Lôi.

Thần Tiêu Ngọc Phủ cai quản ba mươi sáu tòa Lôi thành, mỗi một tòa đều có một vị Lôi soái trấn thủ, quản thúc mười vạn Lôi binh.

Kể từ khi Thiên Đạo quay lại cho tới nay, cơ duyên phủ đầy Tam giới.

Mỗi vị chủ soái trấn thủ Lôi thành chiến lực đều đang ở cảnh giới Đỉnh Phong Thiên Tôn.

Ba mươi sáu tòa Lôi thành có tổng cộng 3,6 triệu Lôi binh, là lực lượng sức mạnh trù bị khổng lồ của Cửu Tiêu Lôi Chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân.

Ngoại trừ ba mươi sáu Lôi thành, Thần Tiêu Ngọc Phủ của Đẩu Mẫu Nguyên Quân hãy còn hai mươi tư vị Lôi thần, chiến lực đều thuộc cảnh giới Đỉnh Phong Thiên Tôn.

Còn có Ngọc Khu, Ngọc Phủ hai vị Tổng đốc, cảnh giới mặc dù là Đỉnh Phong Thiên Tôn nhưng chiến lực kỳ thực có thể sánh với Đạo Tổ.

Thủ hạ dưới tay Đẩu Mẫu Nguyên Quân vốn dĩ còn có năm vị Ngũ Lôi Tôn giả, sau khi cuộc chiến tại Long Môn Hoang Mạc Tây Vực kết thúc, ba trong số năm vị Tôn Giả đã ngã xuống, chỉ còn lại Canh Kim và Mậu Thổ.

Mà hai vị Tôn giả này trải qua rèn luyện trong cuộc chiến tại Long Môn Hoang Mạc Cổ Địa đã tấn thăng tới cảnh giới Đỉnh Phong Thiên Tôn.

Tam giới ngày nay, Nhân đạo cường thế chẳng kém gì Âm Ty, binh nhiều tướng mạnh.

Chỉ vẻn vẹn một tòa Thần Tiêu Ngọc Phủ của Đẩu Mẫu Nguyên Quân cũng có thể bất phân thắng bại với toàn bộ Thiên Đình.

Tiên đạo nếu muốn thảo phạt Thần Tiêu Ngọc Phủ của Đẩu Mẫu Nguyên Quân, trừ khi dốc sạch tinh nhuệ mới mong có được cơ may chiến thắng.

Mộ Dung Nguyên Duệ lựa chọn tấn công Thần Tiêu Ngọc Phủ của Đẩu Mẫu Nguyên Quân lúc này là bởi cô biết rằng, dù có làm thế nào đi nữa cũng chẳng thể bảo vệ nổi Tổ đình Côn Lôn.

Tiên đạo mặc dù đã ngụ tại Thiên Đình nhiều năm, thế nhưng Côn Lôn mới thực sự là gốc rễ chân chính của Tiên đạo.

Nếu đã chẳng thể bảo vệ Côn Lôn, vậy chỉ có cách buông bỏ tất cả, nhân lúc quân địch bị Tiên Thiên Canh Kim Đại Trận của Côn Lôn cầm chân tại cửa quan Hàm Cốc mà vây Ngụy cứu Triệu, liều mình dốc sức tấn công Thần Tiêu Ngọc Phủ.

Bằng cách này, nếu như Nhân đạo mãnh liệt tấn công Côn Lôn, vậy thì Tiên đạo nhất định có thể chiếm được Thần Tiêu Cửu Phủ.

“Côn Lôn nguy ngập, ai sẽ chỉ huy đại quân kháng địch đây?” Đắc Kiều công chúa hỏi.

“Ta.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nói“Nếu như bên kia quyết tâm sắt thép nhất định tấn công Côn Lôn tại cửa quan Hàm Cốc, Lữ Thuần Dương chắc chắn sẽ tiên phong.

Trận này của Đạo Tổ hung hiểm vạn phần.

” Đắc Kiều công chúa lo lắng nói.

“Có thể ngăn được Thái Cổ Kiếm Thần cũng chỉ có Thái Cổ Chiến Thần là ta đây.

Ngoài ta ra, trong Tiên đạo nào có ai là đối thủ của hắn.

Ta tới kiềm chân Lữ Thuần Dương, em và Tử Vi Đại Đế chỉ huy đại quân dốc sức tấn công Thần Tiêu Ngọc Phủ.

” “Đạo Tổ, chúng ta sắp phải đánh một trận quyết chiến sao?”Trước khi rời đi, Đắc Kiều công chúa vẫn có chút hoảng hốt, lo lắng hỏi.

Lòng cô hoài nghi cũng không thể trách, bởi vì giống như khí số Nhân tộc đột nhiên tiêu vong, trước nay cô chưa từng nghĩ tới cuộc chiến giữa Nhân, Tiên hai đạo sẽ nổ ra nhanh chóng như thế, đã vậy lại còn là một cuộc chiến tranh toàn diện.

Thế nhưng, Thiên Đạo đã muốn kết thúc bàn cờ, từ trong nhân quả thoát thân, hai đạo Nhân, Tiên muốn mãi khoanh tay đứng nhìn kẻ khác sống chết mặc bay là chuyện không thể nào.

So với ba nghìn năm trước, cuộc chiến Phong Thần lần này có rất nhiều điểm không giống, bởi vì Ma đạo không còn là kẻ thù chung của Nhân, Tiên hai đạo.

Mặc cho Tam đạo chỉ có thể có một đạo tồn tại, từ phương diện này mà nói Ma đạo cũng là đối thủ của bọn họ, thế nhưng bất luận trong mắt Tiên đạo hay Nhân đạo, Ma đạo cũng chẳng tồn tại được mấy hơi trong cuộc chiến Phong Thần.

Có lẽ trong lúc hai đạo Nhân Tiên còn chưa phân thắng bại, Ma đạo đã bị Âm Ty và cung Oa Hoàng tiêu diệt rồi.

Nếu đúng như thế, vậy thì nói trận chiến giữa Nhân đạo và Tiên đạo là một trận quyết chiến cũng không quá lời.

Nhưng lần này, mặc dù Mộ Dung Nguyên Duệ đã chuẩn bị tư thái quyết chiến sinh tử, kỳ thực trong thâm tâm cô vẫn không muốn đấu một trận ngươi chết ta sống với Nhân đạo.

Giống như những lời cô đã nói với Đắc Kiều công chúa khi nãy, cuộc chiến Phong Thần thật sự vô nghĩa, nó diễn ra chỉ bởi vì có thể giúp Thiên Đạo tránh khỏi nhân quả mà thôi.

Nói trắng như thế này, giờ đây Mộ Dung Nguyên Duệ đã nhận ra ý nghĩa thật sự của câu nói: "Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu", cũng nhìn thấu dã tâm muốn trở thành chủ nhân vũ trụ tối thượng của Thiên Đạo, thế nhưng cô lại chẳng có dũng khí đứng dậy vạch ra cái sai của Thiên Đạo.

Bình Luận (0)
Comment