Tôi, thật sự nghiêm túc muốn tu đạo!Cho nên khi nghe Thùy Họa nói nếu như cô cứ chờ đợi như vậy thì sẽ đến lúc tôi già đi, ngay lập tức tôi liền trầm mặc.
Nếu như tôi già rồi, cho dù tôi có trộm được mạng của Ma đạo tổ sư, thì cả đời cũng không có duyên với đại đạo nữa.
“Vì anh mà mọi người đã chờ đợi ba nghìn năm rồi, hiếm lắm Cửu Tinh mới có thể tề tựu, Phá Quân Tham Lang trước sau hiện thế, nếu như Thất Sát không mượn cớ này thức tỉnh, Ma đạo sẽ triệt để tan thành mây khói, vĩnh viễn không được thế nhân nhắc đến nữa đâu anh.
”“Nói đến cùng em vẫn luôn nhận định rằng anh chính là Thất Sát.
” Tôi nói.
“Không lẽ anh không phải?” Thùy Họa hỏi.
“Nhưng trực giác nói cho anh biết, cho dù anh có gánh vác mệnh cách Thất Sát thì tuyệt đối cũng không phải là Ma đạo tổ sư chuyển thế được.
” Tôi nói ra những lời chôn giấu trong đáy lòng.
“Làm sao lại không phải, mỗi người chỉ có một cái mạng, nếu như anh có mệnh cách của Thất Sát thì chắc chắn sẽ không liên quan một chút gì đến Tạ Lưu Vân, trừ khi…”“Trừ khi cái gì?” Tôi vội vàng hỏi tiếp.
“Anh đừng hỏi nữa, đó là chuyện không thể nào, và đó cũng là chuyện Thiên Đạo không cho phép xảy ra đâu.
” Thùy Họa đáp.
“Được thôi.
Vậy thì nói chuyện năm xưa đi, rốt cuộc đàm Cửu Long đã xảy ra chuyện gì, đã ẩn giấu chuyện gì.
Ngày mai là tiết Hạ Nguyên rồi, em không cần phải giấu anh nữa!” Tôi liền nói tiếp.
“Ừm.
”Tiếp theo đó, Thùy Họa bắt đầu trần thuật lại sự việc xảy ra năm xưa.
Một trăm hai mươi năm về trước, chính là thời đại Hoa Hạ loạn thế cường quốc xâm nhập, dân tộc Hoa Hạ đã đến ngưỡng cửa diệt vong.
Dưới Đông Hải thâm sâu, có chín con rồng lợi dụng thiên cơ thất thủ, đã âm thầm mon men theo đường thủy sông Hoàng Hà để tiến về Côn Lôn.
Chín con rồng cứ tưởng có thể lừa trên dối dưới quỷ thần không hay, nhưng lại không biết tại nhân gian cũng có người đang rình rập thiên cơ, mà người này chính là hành tẩu thiên hạ núi Long Hổ - Tạ Lưu Vân.
Tạ Lưu Vân từ bờ Đông Hải đuổi theo đến thủy vực đàm Cửu Long, đến nơi đó hắn mới khám phá ra huyền cơ bên trong, sau đó phát giác được sự tồn tại của đàm Cửu Long.
Ban đầu Tạ Lưu Vân cứ nghĩ chín con rồng đi đường thủy sông Hoàng Hà là muốn từ Côn Lôn trở về Thiên Đình, thậm chí còn lầm tưởng chín con rồng này là sứ giả của tiên đạo đến nhân gian để trích ra linh lực của long mạch, nhưng không biết rằng chín con rồng đến Côn Lôn là bởi vì đang mang sứ mệnh trọng đại trong người.
Nghe Thùy Họa kể đến khúc chín con rồng đang gánh vác sứ mệnh trọng đại, tôi lại nhớ về giấc mơ tôi từng mơ thấy lúc trước, trong mơ tôi thấy chín con ác long khắp người đều là xích sắt, hợp sức kéo theo một thứ mà tôi nhìn không rõ là vật gì.
Tôi cảm thấy sứ mệnh mà chín con rồng đó đang gánh vác, cùng với thứ tôi mơ thấy được có liên quan đến nhau.
Nghĩ đến đây tôi liền hỏi: “Chín con rồng đó đang kéo theo thứ gì vậy em?”“Làm sao anh biết chín con rồng đó đang kéo đồ chứ?” Thùy Họa kinh ngạc hỏi tôi.
“Trước đó anh từng mơ một giấc mơ, trong mơ thấy chúng nó đang kéo thứ gì đó, nhưng anh lại nhìn không rõ đó là vật gì.
” Tôi nói.
“Xem ra, em đã cược đúng rồi, anh chính là người đó, nếu không thì sao anh có thể mơ thấy giấc mơ đó được!” Khóe miệng của Thùy Họa lộ ra ý cười, ánh mắt nhìn tôi cũng dịu dàng hơn hẳn.
Nhưng cô ấy càng như vậy thì tim tôi càng quặn thắt hơn.
Bởi vì đây có nghĩa là người cô ấy muốn gả thật sự không phải tôi, mà chính là Ma đạo tổ sư chuyển thế trong cơ thể này.
Hoặc có thể ngay từ đầu cô ấy không hề có một chút tình cảm gì đối với tôi, tình nghĩa vợ chồng như thế thì quả là một chuyện rất bi ai.
Tôi đã tỉnh hồn sau một thoáng bàng hoàng, tiếp tục hỏi cô ấy chín con rồng rốt cuộc là đang kéo những gì.
“Đó là một cỗ quan tài.
” Thùy Họa đáp.
“Người trong cỗ quan tài chính là Ma đạo tổ sư?” Tôi hỏi.
“Vâng.
”“Nhưng không phải Ma đạo tổ sư đã tử trận tại vực Trả Hồn rồi sao? Tại sao lại xuất hiện trong cỗ quan tài tận Đông Hải thâm sâu cơ chứ?”“Chuyện này có liên quan đến vị Phá Quân năm xưa, hộ pháp đầu tiên dám đơn thân chiếc mã xông vào âm ti, chém đứt sông Vong Xuyên.
”Ban đầu Ma đạo tổ sư tử trận tại vực trả hồn, ba hồn thất lạc, bảy hồn tiêu tán, chỉ còn một chiếc thi thể không ai dám động đến, bên trong sót lại một sợi tàn hồn, cái mà gọi là mệnh cách Thất Sát, thiên tặc náo loạn thế giới vẫn còn sót lại trong sợi tàn hồn đó.
Do mệnh cách Thất Sát chỉ có thể phong ấn chứ không thể giết được, mà bất luận là đạo môn hay là âm ti đều không muốn để cho Thất Sát trùng sinh nhập thế, cho nên họ liền đem thi thể của Ma đạo tổ sư đặt vào cỗ quan trấn hồn rồi đưa vào đáy sông Vong Xuyên.
Âm ti có ba sông lớn, Hoàng Tuyền, Vong Xuyên và Tam Đồ.
Nước sông Hoàng Tuyền dùng để bồi bổ cho sinh linh vạn vật, sông Vong Xuyên dùng để trừng phạt ác quỷ hung hồn, sông Tam Đồ là lá chắn của hai giới âm dương.
Trong sông Vong Xuyên chứa đựng biết bao nhiêu hung hồn ác quỷ không được phép đầu thai, lạnh đến thấu xương, rắn rết khắp nơi, gió tanh hất vào mặt.
Mặc cho các linh hồn quỷ dữ kêu gào thảm thiết, họ vĩnh viễn bị dìm dưới sông không thể siêu thoát.
Bởi vì âm ti và đạo môn nghĩ rằng, nếu đem thi thể của Ma đạo tổ sư đặt dưới đáy sông Vong Xuyên, chỉ cần nước sông không cạn, người đó vĩnh viễn không có cơ hội để trùng sinh.
Nhưng đâu ai ngờ đến, khi tin tức về cái chết của Ma đạo tổ sư được lan truyền ra ngoài, đệ nhất hộ pháp Phá Quân thiên tôn của Ma đạo đã một mình xông vào âm ti, chỉ dựa vào cây đao Lưỡng Đoạn trong tay, đã rút cạn hết sức lực huyền quan trong tòa thành, một đao chém đứt sông Vong Xuyên.
Sau khi nước sông Vong Xuyên cạn kiệt, oan hồn trong đó liền hoảng hốt trốn ra ngoài quấy nhiễu đến âm ti.
Các cao nhân trong Ma đạo nhân lúc loạn lạc liền nhanh chóng trộm đi cỗ quan trấn hồn chứa đựng thi thể của Ma đạo tổ sư, sai khiến chín con rồng trong tổ đình Ma đạo hộ pháp kéo cỗ quan đến Đông Hải.
Đông Hải mênh mông vô tận, trải qua ba nghìn năm, cho dù âm ti cùng với đạo môn thi triển thủ đoạn thông thiên cũng không tìm được vị trí giấu xác của Ma đạo tổ sư…