Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 964 - Chương 964: Quyết Biệt Ngô Ái (2).

Chương 964: Quyết Biệt Ngô Ái (2).

Sau khi Thùy Họa bị ép nhập niết bàn, Châu Khất dẫn theo các chiến tướng Ma đạo dồn dập tấn công cơn lốc hồn năng đen sậm kia, hòng muốn tiêu diệt thần hồn của Thùy Họa.

Lúc chúng tôi chạy tới chính là lúc chứng kiến, cơn lốc hồn năng màu đen sắp bị phá, mà giờ đây thần hồn của Thùy Họa đã như miếng giẻ rách tươm, lúc ẩn lúc hiện khó lòng tiếp tục chống đỡ.

Sau đó tôi mới biết, lúc Thùy Họa bị ép phải nhập niết bàn, liền có thể về thẳng Thái Cổ Minh Giới, nhưng mà cô ấy vẫn cố chấp không muốn từ bỏ.

Chưa kịp đợi tôi ra tay trợ giúp, Nữ Đế đã phi thẳng đến phía trên Quỷ Môn Quan, phóng ra uy áp thần niệm vô cùng mạnh mẽ thuộc riêng của cô ấy, lớn giọng hét: “Mau dừng tay.

”Nhìn thấy Nữ Đế hiện thân, các chiến tướng Âm Ti giật mình vội vàng ngừng tay nhìn sang Nữ Đế.

“Nữ Đế bệ hạ, tại sao lại ngăn cản chúng tôi tiêu diệt kẻ thù không đội trời chung của Âm Ti chứ?” Châu Khuất hỏi.

“Hãy để cô ấy rời khỏi đây.

”“Nữ Đế bệ hạ, Lâm Thùy Họa giết chết hàng ngàn chiến tướng của Âm Ti, mối thù sâu như biển này, lý nào lại để ả rời khỏi đây dễ dàng như thế được.

” Châu Khất không phục đứng lên hỏi.

“Ha ha, cô ấy nếu muốn đi bất kỳ lúc nào cũng đi được, ngươi có thể ngăn cản sao? Còn nguyên nhân vì sao không chịu đi, chẳng qua muốn gặp Tạ Lan một lần cuối thôi.

Châu Khất, Tử Thần quay về Thái Cổ Minh Giới là kết cục đã được định sẵn từ trước, các người có thể lui ra được rồi.

”“Giết không được Tử Thần, vậy thì giết Ma Đạo Tổ Sư.

” Nhân Gian Đạo Giám Sát Sứ nhìn về phía tôi nói.

“Tạ Lan giúp ta tiêu diệt Vạn Quỷ Chi Mẫu của Huyết Hải Phù Đồ, hôm nay, Cô đã nhận phần tình nghĩa tương trợ này của cậu ấy, nếu kẻ nào dám to gan giết cậu ấy, Cô sẽ dùng kiếm Lục Đạo Luân Hồi chém kẻ đó!” Nữ Đế hét lớn, âm thanh rung chuyển cả đất trời.

Nữ Đế đã buông lời đe dọa, đám âm binh quỷ tướng của Âm Ti không dám tiếp tục làm càn.

Huyết Hải Phù Đồ là nơi chứa kiếp nạn nguy hiểm nhất của Âm Ti, trong suốt mấy ngàn năm nay, không biết được mang lại cho Âm Ti biết bao tai họa.

Hôm nay nghe nói Vạn Quỷ Chi Mẫu đã bị giết chết, âm binh quỷ tướng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn về phía tôi cũng trở nên phức tạp.

Trong lòng Châu Khất tuy vẫn bùng bùng lửa giận, nhưng cũng biết nếu không có sự hỗ trợ của Thiên đạo, thì ở Âm Ti này không ai có thể lay động Nữ Đế.

Cuối cùng nuối tiếc trong lòng khó mà buông xuôi, tức giận lườm Nữ Đế một cái, quay đầu trở về thành Phong Đô.

Châu Khất vừa xoay người, thì những kẻ khách cũng lần lượt rời đi.

Sau trận chiến ở Quỷ Môn Quan, Châu Khất tuân theo ý trời, chính thức trở mặt với Nữ Đế.

Sau đó Nữ Đế tự mình phong bế bản thân trong thần điện U Minh, không tiếp tục hỏi han đến chuyện của Âm Ti.

Đợi sau khi người của Âm Ti đã rời đi hết, tôi mới phi thẳng về hướng cơn lốc màu đen ngòm kia.

Lúc này, thần hồn của Thùy Họa đang cố liều mạng chống lại lực hút về phía cơn lốc, cho dù thần hồn của cô ấy đã nát vụn như mảnh vải rách.

“Tạ Lan, cuối cùng em cũng đợi được anh rồi.

” Thùy Họa nhìn về phía tôi nói.

“Xin lỗi, anh đến trễ rồi.

” Tôi nghẹn ngào nói.

“Không trễ chút nào, dù sao quay về Thái Cổ Minh Giới là số phận đã được an bài sẵn rồi, em không thể trốn thoát khỏi nó chỉ không nỡ rời đi khi chưa nói lời tạm biệt anh thôi.

Bây giờ, em đã mãn nguyện, cũng đến lúc phải đi rồi.

”Mỗi chữ mà Thùy Họa nói ra, đều bòn rút sức mạnh của thần hồn cô ấy.

Tôi muốn níu kéo cô ấy, không nỡ để cô ấy rời đi, nhưng tôi biết mỗi một giây cô ấy ở lại đây, đều khiến cô ấy chịu đựng nỗi đau xâu xé thần hồn.

Lúc này trong lòng tôi mâu thuẫn tột độ.

Nước mắt rơi lã chã, tôi muốn giơ tay chạm vào mặt cô ấy, nhưng mà, cơn lốc hồn năng đã cắt đứt sự liên kết giữa tôi và cô ấy.

Cuối cùng tôi chỉ đành nói: “Hãy nhớ kỹ, em đã hứa với anh sẽ quay trở về.

”“Ừ, anh cũng đã hứa với em, sẽ mãi mãi ở nhân gian đợi em.

”“Sinh tử hay xa cách, đã cùng người tạo nên lời thề ước nguyện.

”“Nắm lấy bàn tay người, hai ta cùng nhau đi đến cuối cuộc đời”Đây chính là lời thề hẹn mà chúng tôi đã trao nhau lúc làm lễ kết hôn, thần hồn của Thùy Họa đã không thể chống chịu được lực hút của cơn lốc nữa, cô ấy cứ thể mà bị cơn lốc nuốt chửng rồi từ từ biến mất trong tầm mắt tôiCuối cùng cơn lốc đã đóng lại, cũng tan biến thành khói bụi bay trong gió.

Dù cô ấy đã rời đi khá lâu, nhưng tay tôi vẫn duy trì tuy thế giơ về phía trước, nước mắt vẫn không thể ngừng rơi.

Lời hứa chỉ là lời hứa, nhưng tôi biết rõ, lần niết bàn lần thứ chín của Tử Thần gọi là lãng quên.

Cho dù tôi có thế sống đến khi Thái Cổ Thần Ma quay về đánh nhau với Thiên đạo, nhưng lúc gặp lại cô ấy, Thùy Họa cũng không nhận ra tôi nữa.

Thậm chí, cô ấy cũng sẽ không nhớ tên cô ấy là gì.

Cô ấy sẽ có một thân phận hoàn toàn mới, chính là quân vương của Thái Cổ Minh Giới.

Bình Luận (0)
Comment