Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 971 - Chương 971: Lĩnh Chủ Hư Không (1).

Chương 971: Lĩnh Chủ Hư Không (1).

Lần nữa đến Côn Lôn, phong cảnh đã không còn như xưa nữa.

Trước đây, nơi tuyết vực Côn Lôn vốn bồng bềnh trong sương khói, giờ đây đã bị vô vàn cuộc đối quyết đầy sát khí làm tan vỡ rất nhiều đỉnh băng và nóng chảy các cột băng nơi này.

Vùng băng nguyên nổ tung đã dẫn đến việc các trận bão tuyết bắt đầu bao phủ bầu trời.

Đối đầu với băng tuyết là sức mạnh quân uy của đại quân Nhân đạo và Tiên đạo.

Hãn hải lan can bách trượng băng, Sầu vân ảm đạm vạn lý ngưng.

Phân phân mộ tuyết hạ viên môn, Phong chế hồng kỳ đống bất phiên.

Nghĩa là: Trên biển cát, mênh mông làn băng trăm trượng, Mây buồn ảm đạm ngưng tụ ngoài vạn dặm.

Tuyết chiều tối rơi bời bời ngoài cửa trại, Gió làm cho lá cờ hồng đóng băng không lay động.

Trước khi đến gần Côn Lôn thì đã có người đã nhận ra sự hiện diện của tôi, ngay lập tức người của tôi bị một luồng kiếm khí xác định khí tức.

Ở ngoại ô Côn Lôn, vạn vật trên trời dưới đất đều bị đại quân Nhân đạo phong tỏa, không một con chim nào có thể bay lọt qua được.

Tôi ngự kiếm bay lên, chờ đợi một người đến.

Một lúc sau, Lữ Thuần Dương với vẻ mặt u ám đã đến nơi trước cả.

Ngay sau đó, Ngũ Nhạc Đại Đế từ bốn phía xuất hiện, Thiên Sư Trương Đạo Lăng xuất hiện rồi là Tạ Lưu Vân xuất hiện.

"Tạ Lan, ngươi không ở Quy Khư chờ chết, đến đây làm quái gì?" Lữ Thuần Dương nhìn thấy tôi hiển nhiên không có lời tốt đẹp để nói.

“Đi thăm bạn cũ, liên quan gì tới ngươi?” Tôi đáp.

Lữ Thuần Dương tức giận, kiếm khí càng ngày càng hung hãn.

Trên thực tế, lực chiến của ông ta không hề thua kém tôi, đặc biệt là sau khi trải qua sự sỉ nhục ở cổ địa Miêu Cương, thanh lọc lại kiếm tâm của mình, đạo Thần Kiếm còn nhỉnh hơn trước kia, nắm lấy danh phận Thái Cổ Thần Kiếm mà ngồi chắc bảo tọa đệ nhất kiếm của Nhân đạo trong tam giới.

Trước khi tôi hợp nhất ba thanh kiếm thành một, một mình tôi không thể đơn đả độc đấu được với Lữ Thuần Dương.

Tuy nhiên, vì bây giờ tôi đã lĩnh ngộ được kiếm đạo, bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng Quỷ Kiếm, nên là nếu ông ta muốn giết tôi là điều không thể.

Khi đó, trận với Vạn Quỷ Chi Mẫu tôi còn có thể chống đỡ đến khi Nữ Đế ra tay, bây giờ Nhân đạo đột nhiên ngăn cản giữa chừng, kế hoạch giết người được bày ra này cũng không thể ngăn cản được tôi.

Tuy nhiên, Lữ Thuần Dương không hiểu rõ hành kiếm chi đạo hiện tại của tôi đã viên mãn đại thành, rất hiển nhiên là ông ta muốn giữ chân tôi lại để xem thử.

"Thuần Dương sư huynh, không thể giết Tạ Lan.

" Tạ Lưu Vân khuyên nhủ.

“Lâm Thùy Họa đã trở lại thế giới Thái Cổ Minh Giới, Ma Đạo hiện đang bị Âm Ty nhắm tới.

Khương Tuyết Dương lại sử dụng lực lượng chính của Ma Đạo để bố trí trận pháp Vạn Tiên, vào lúc ta giết đi Tạ Lan thì có làm sao? Cho dù Ma Đạo có nguyện ý giúp Tiên Đạo chiến đấu, Mộ Dung Nguyên Duệ liệu có dám gánh cái giá thành lập liên minh với Ma đạo không?” Lữ Thuần Dương lạnh lùng nói.

"Tuy nói như vậy, chỉ cần chúng ta đợi thêm ít ngày nữa, ắt sẽ có người đến chỉnh đốn Ma Đạo, chúng ta sao phải để đệ tử Nhân đạo vì Ma đạo mà hứng chịu kiếp nạn chứ?" Trương Đạo Lăng nói.

Lữ Thuần Dương im lặng, nhìn chằm chằm tôi một lúc, cay đắng nói: "Tạ Lan, hôm nay ta vẫn sẽ không giết ngươi.

Khi Quy Khư bị tiêu diệt, ta sẽ đích thân đi lấy mạng ngươi.

"“Chỉ sợ là ngươi không thể đợi được đến ngày đó.

” Tôi đáp.

Lữ Thuần Dương không buồn phí thêm lời với tôi, quay người bay đi.

Hành động này của Nhân đạo là phản ứng bản năng, có thể hiểu được, ngoại trừ Lữ Thuần Dương căm ghét tôi, những người khác thực sự không có ý định làm gì tôi.

Lữ Thuần Dương vừa rời đi, Ngũ Nhạc Đại Đế cũng dỡ bỏ trận pháp phong tỏa, theo sau Trương Đạo Lăng cùng nhau rời đi, chẳng bao lâu sau chỉ còn lại tôi và Tạ Lưu Vân ở trên không trung.

"Tạ Lan, ngươi đi gặp Mộ Dung là vì chuyện gì?" Tạ Lưu Vân ngữ khí ôn hòa hỏi tôi.

“Ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra,” Tôi đáp.

"Có ý gì?" Tạ Lưu Vân hỏi.

“Âm Ty không ra tay với Ma đạo, Nữ Oa cũng không có động tĩnh gì, hai nhà các ngươi giống như đang diễn vở kịch hơn là quyết chiến.

"“Thiên Đạo lần này có ý định diệt thế, bọn ta tất nhiên phải cẩn thận.

Về phần Âm Ty bất động, là đang đợi ngày Oa Hoàng chuẩn bị xong xuôi rồi liên thủ để tiêu diệt Quy Khư Ma đạo.

"“Chỉ vậy thôi sao?” Tôi không tin một lời nào của Tạ Lưu Vân.

"Còn có thể có cái gì nữa?""Chà, uổng một chặng tình cảm quen biết, nếu ngươi nói thật cho ta biết, ta liền rời đi, bây giờ xem ra, ta chỉ có thể đi gặp Mộ Dung Nguyên Duệ tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra.

" Tôi thở dài nói.

“Ha ha, Tạ Lan, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Ma đạo nhất định phải bị tiêu diệt trước.

" Tạ Lưu Vân có chút ngại ngùng nói.

“Vậy ông cũng nên biết rằng Âm Ty không thể diệt Ma đạo, ngay cả khi Thùy Họa không ở Âm Ty thì cũng không thể.

Về phần đại quân Nữ Oa, Ma đạo ta có trận Vạn Tiên, chỉ dựa vào Tinh Không Cự Thú và Vực Ngoại Thiên Ma thì Quy Khư cũng đã không dễ bị công phá rồi.

”Trong trận tay đôi thì Ma đạo không thắng được Âm Ty, nhưng ngay cả khi Âm Ty có sự giúp đỡ của Oa Hoàng cung, muốn diệt được Ma đạo thì cũng không phải chuyện ngày một ngày hai có thể làm được.

Có một loại dũng khí gọi là sống đến khi chết, Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên đã dùng Thất Thải Minh Quang chứng minh điều này một lần.

Nếu bắt linh hồn đệ tử Ma đạo nhập vào Cờ Chiêu hồn, thì bất kể bên nào sẽ phải trả cái giá nặng nề nhất.

Bình Luận (0)
Comment