Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 982 - Chương 982: Nghịch Chuyển Thời Không (2).

Chương 982: Nghịch Chuyển Thời Không (2).

Nhưng mà, suy nghĩ một chút cũng có thể hiểu, Tử Thần Thái Cổ Minh Giới là thần minh cao nhất của cả Thái Cổ Minh Giới, không phải một Hư Không Lãnh Chủ nhỏ nhoi có thể so bì được.

“Ma đạo có phản công không?”“Ám Ảnh Dạ Ma đã ngăn chặn hết mấy thần niệm truyền tới do thám, ta chỉ có thể nói với cậu, trận Vạn Tiên của núi Bất Chu vẫn chưa có động thái nghiêm trọng gì hết, ngoài ra, Nguyên Phượng tổ sư của các người cũng không sử dụng bảy tia sáng để xé rách màn đêm tối tăm kia.

” Cửu Thiên Đãng Ma tổ sư nói.

“Xem ra, Tiên đạo các người cũng biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của Ma đạo bọn tôi đấy.

”“Ha ha, những chuyện lớn nhỏ của Quy Khư, dù qua mặt được suy đoán của Tử Vi đại đến, cũng làm sao giấu được năng lực dò xét tam giới của Mộ Dung đạo tổ.

”Thật ra Ma đạo không sợ phải chiến đấu vào ban đêm, bởi vì đơn vị chiến đấu vào ban đêm của Ma đạo mạnh hơn đơn vị bình thường.

Cự Long Hắc Ám Liễu Chi Nhung có thể phát huy sức mạnh chiến đấu cao hơn gấp mấy lần so với lúc bình thường, mà một khi Liệt Diệm Chi Hải của Nguyên Phương bạo phát, sẽ tặng cho đám quân đoàn tà ác thích bóng tối kia một món quà bất ngờ.

Cửu Thiên Đãng Ma tổ sư nói trận Vạn Tiên ở núi Bất Chu vẫn chưa có động tĩnh lớn gì, tôi liền biết Khương Tuyết Dương đã tạm thời ổn định tình hình trận chiến.

Tôi tạm thời có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng tôi vẫn phải nhanh chóng chạy về Quy Khư.

Bởi vì cho dù Khương Tuyết Dương có thể ngăn cản được quân đoàn tà ác Thâm Uyên của Hư Không Lãnh Chủ Ám Ảnh Dạ Ma, thì Ma đạo làm sao đủ sức đối phó với bổn tôn của ông ta?Ám Ảnh Dạ Ma có thể tạo ra lĩnh vực màn đêm bóng tối, càng nói ra sức mạnh chiến đấu của ông ta tuyệt đối cao hơn cảnh giới chí cường đạo tổ, đạt đến cảnh giới Thái Cổ Thần Ma.

Mà Ma đạo tôi, sau khi Thùy Họa rời đi đã không còn vị chí cường đạo tổ nào nữa.

Thủy Kỳ Lân Yến Tháp đang mai phục ở Âm Ti, Bắc Minh Tú và Âm Ti đang quyết chiến ở đông hải, Ngạo Phong đã dung hợp với Vạn Lý Trường Thành.

Nếu tính như vậy, chiến lực đạo tổ của Ma đạo chỉ còn lại mỗi kiếm linh Thuần Quân, Cự Long Hắc Ám Liễu Chi Nhung, Nguyên Phượng tổ sư Hy Hòa.

Mà ba người bọn họ, có lẽ dù dùng toàn lực hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của Hư Không Lãnh Chủ Ám Ảnh Dạ Ma.

Đúng rồi, vẫn còn Tạ Uẩn nữa.

Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Đao của Tạ Uẩn có thể trảm chí cường đạo tổ, nhưng mà, Hư Không Lãnh Chủ Ám Ảnh Dạ Ma đã vượt qua cảnh giới chí cường đạo tổ, chưa rõ Tạ Uẩn có thể phát huy ra bao nhiêu sức mạnh hủy diệt.

Điều mấu chốt là, đao cuối cùng Quy Nguyên Tịch Tà của Tạ Uẩn không thể dễ dàng sử dụng được, đồng thời cô ấy vẫn phải luôn chăm chú quan sát tình hình chiến sự của đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, để có thể lựa chọn thời điểm thích hợp dùng một đòn tiêu diệt đại quân âm hồn.

Nhớ đến điều này, lòng tôi càng lúc càng thấp thỏm không yên.

Trận chiến đấu với Hư Không Lãnh Chủ Ám Ảnh Dạ Ma là trận mở màn cho cuộc chiến chống quân tà ác Thâm Uyên đang có mưu đồ xâm lược Ma đạo, trận đầu tiên có giành được chiến thắng hay không, giành được bao nhiêu chiến tích, đều ảnh hưởng rất lớn đối với tình hình cuộc chiến trong tương lai.

Lỡ như không thể hù dọa được bọn hèn nhát kia, có lẽ sẽ khiến Ma đạo chịu tổn thất và thương vong nặng nề, sau đó còn phải nghênh đón hàng ngàn trận thảo phạt tàn sát của quân đoàn Thâm Uyên.

Với lại cốt lõi của Quy Khư còn nhiều hạn chế, không cách nào chịu đựng được tổn thất trong trận chiến ở mức độ này.

Tuy rằng đệ tử Ma đạo có thể gia tăng sức mạnh chiến đấu qua cuộc chiến, nhưng nếu như tình hình trận chiến quá căng thẳng, thì đến thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức của Ma đạo cũng khan hiếm nữa, làm gì còn cơ hội lĩnh ngộ để gia tăng thực lực.

Huống chi Âm Ti vẫn như con hổ đói rình mồi đang lượn lờ ở đông hải, một khi Ma đạo rơi vào thế yếu, Châu Khất nhất định sẽ không tiếp tục chần chừ nữa mà dẫn quân thẳng tiến đến Quy Khư.

Lúc tôi đang ngồi trên đóng lửa, bồn chồn lo lắng, thì Mộ Dung Nguyên Duệ đã hoàn thành xong việc bố trí trận pháp.

Ngay lập tức tôi phóng người lên núi Côn Lôn, Mộ Dung Nguyên Duệ và bốn phân thân khổng lồ không ngừng xoay quanh tôi, tất cả khí tức Tiên Thiên Canh Kim đều dồn hết sức hóa thành một vòng xoay năng lượng Tiên Thiên Canh Kim bên cạnh tôi.

Kim Thần ở núi Côn Lôn, tôi đứng trong vòng xoáy Tiên Thiên Canh Kim, cảm thấy bản thân tựa như Kim Thần vậy.

Trên dưới toàn thân đều như bộc thêm một lớp ánh kim sáng rực rỡ, thanh kiếm Côn Lôn Tuyết trong tay càng điên cuồng hấp thụ khí tức Tiên Thiên Canh Kim vào thân kiếm.

Mộ Dung Nguyên Duệ tất nhiên không thấy tiếc của, nhưng khóe miệng của Cửu Thiên Đãng Ma tổ sư lại giật giật không ngớt.

Những khí tức Tiên Thiên Canh Kim này, là căn nguyên sức mạnh của pháp trận bảo vệ Côn Lôn, giờ đây bị kiếm của tôi tham lam hút trọn hết, làm sao không khiến ông ta tiếc xót ruột chứ.

Một khi uy lực pháp trận bị suy yếu, thì sau này lúc quân Nhân đạo đánh tới sẽ càng không kiêng dè gì mà tiến công ồ ạt như vũ bão.

“Kim Thần ở núi Côn Lôn, Thủy Thần ở Quy Khư.

Ngũ hành tương khắc, nghịch chuyển thời không, phụng mệnh Thái Cổ Chiến Thần, tiễn Ma Đạo Tổ Sư quay về Quy Khư, lập tức tuân lệnh, Sắc Sắc Sắc!”

Bình Luận (0)
Comment