Cửu Thiên Hồng Đồ

Chương 239 - Hải Sa Bang

Đàm Phi và Hồ Thanh Hà cùng rời Mẫu Đơn Đảo, dùng thủ đoạn cải trang rồi bí mật phản hồi Cù Lao Chàm. Đại kế đã vạch ra từ cuộc họp kín tại Thổ Chu, gã còn một phần việc quan trọng nữa tại cù lao, trước khi quay trở lại Thiên Bích Đảo để xử lý mớ rắc rối mang tên Bạch Long.

Lúc này đang là cuối canh một, từng đụn mây che lấp đi vầng nguyệt lượng khiến bầu trời trở nên tối tăm hôn ám. Chờ đón hai người tại một khu rừng ngập mặn hoang vu chính là Trần đại vương, hắn cũng cải trang thành một tên thổ phỉ rất hung dữ, chưa cần Đàm Phi mở miệng, Trần Gia Toản lập tức truyền âm:

“Chờ hai người lâu muốn chết… Lão bang chủ Hải Sa rất có hứng thú với đồ vật kia, mời đại nhân khởi hành luôn cho…!”

Còn chẳng để Đàm cùng Thanh Hà kịp mở lời, Trần Gia Toản hóa thành vệt kinh hồng bay ra phía biển Vô Biên, hai người thấy vậy cùng nhìn nhau rồi phi hành rời khỏi Cù Lao Chàm.

Di chuyển trên biển được tầm một canh giờ, ba người liền chuyển sang sử dụng linh chu để phục hồi thể lực. Tiếp tục di chuyển bằng linh chu thêm ba ngàn dặm nữa, đến một vùng biển lặng, bầu trời bắt đầu chuyển sang buổi bình minh, quang cảnh mở ra cũng thật hùng vĩ. Trước mặt Đàm Phi là một hòn đảo lớn, uốn theo hình vòng cung giống như một con rồng đang cuộn mình ôm lấy bờ vịnh đầy thơ mộng. Nơi bờ vịnh lít nhít cầu cảng cùng vô số linh chu vận tải cũng như chiến đấu, tất thảy đều trương cờ phướn cá mập trắng trên nền đen. Chính giữa vịnh lơ lửng một tòa linh chu khổng lồ, từ ngày nhập đạo, trừ chiếc linh chu siêu khổng lồ tại Bắc Cực Đảo, thuyền này có lẽ là cái lớn nhất mà Đàm Phi đã từng gặp.

Gia Toản tán đi thuật dịch dung, trở lại với hình dạng tên thiếu niên tóc trắng mang phong cách nổi loạn, hắn thì thầm đủ để cho hai người nghe thấy:

- Đại bản doanh Hải Sa Bang, Tiềm Long Đảo!

Đàm Phi chỉ ậm ừ gật đầu, phóng tầm mắt bao quát toàn bộ hoạt động nhộn nhịp của tu sĩ trên đảo.

Linh chu đã dừng lại, cách đó tầm hai chục trượng xuất hiện một nữ nhân chân trần điểm trên mặt biển. Nàng này môi đỏ răng trắng, ngũ quan mười phần tinh xảo, đẹp một cách kiều mị. Nàng vận yếm đỏ, hai cánh tay để trần trắng như mỡ đông, đặc biệt là ánh mắt sắc lạnh hướng đến Gia Toản không hề che đậy, mặc dù tên ‘đại vương’ kia đang trong hình dạng thổ phỉ râu ria xồm xoàm.

Gia Toản có chút gượng gạo, tuy nhiên hắn vẫn mở lời trước:

- Kỳ Tuyết! Lão bang chủ phái muội…

Còn không để Gia Toản nói hết câu, nữ nhân cất giọng trong trẻo nhưng lạnh như băng cắt ngang:

- Đúng thế… tên chết dẫm nhà ngươi vẫn còn liêm sỉ quay trở lại đây?

Trần đại vương thoáng cau mày, có lẽ hắn không hài lòng với cách hành xử của nữ nhân kia khi bên cạnh là thượng cấp Thông Thiên.

- Bớt nói nhảm, nên nhớ đây còn có thượng khách của lão bang chủ, đừng vì một chút kích động mà nhỡ việc đại sự. - Gia Toản lạnh lùng gỗ đá.

Kỳ Tuyết có vẻ như muốn phát tiết lên gã bạch phát thiếu niên lắm rồi, tuy nhiên nhiệm vụ lão bang chủ giao phó là việc quan trọng, lỡ có bề gì thì mạng nhỏ khó giữ, nàng ta cố dằn cảm xúc xuống, chuyển ánh mắt sang hai người khách lạ cất giọng nhỏ nhẹ:

- Nhị vị! Lão bang chủ đang đợi trong kia, mời...!

Nói rồi xoay gót ngọc phi hành về phía bờ vịnh. Chẳng cần tinh ý cũng thấy được mối quan hệ 'mập mờ' giữa Trần đại vương và nữ nhân này, Đàm không có phản ứng, Hồ Tiên Tử chỉ cười nụ, đội hình Thiên Bích lập tức thả ra pháp khí, phi hành sâu vào trung tâm Tiềm Long đảo theo Kỳ Tuyết.

Đại linh chu lơ lửng giữa Tiềm Long Vịnh thực sự lớn, nó choán đến non nửa không gian vịnh, linh chu phổ thông bu chung quanh chỉ như những con ruồi nhặng trước một con bò trưởng thành. Đây chính là trung tâm hành chính của Hải Sa Bang, với tầng tầng lớp lớp cấm chế và tu sĩ qua lại cảnh giới.

Nói đến Hải Sa, bang này khởi nguyên chính là một toán cướp biển lâu đời, dựa vào việc cướp bóc của tu sĩ qua lại giữa Thái Bình Hải Vực và Loạn Hải Vực để phát triển. Lâu dần, khi đã có căn cơ vững chắc, họ dần chuyển sang bảo tiêu, bảo kê cho những bang phái nhỏ yếu hơn, hoặc giả đi sâu vào lòng hải để, tổ chức cướp của và bắt đám hải tộc mọi rợ làm nô lệ. Bang chúng thôi thì tạp nham hỗn loạn đến đáng sợ, hải tộc có, nhân tộc có, yêu tộc thì nhan nhản ra, tất nhiên chúng đều là dạng yêu nhân đồng dạng với Trần Gia Toản và Đàm Phi.

Có vẻ như Trần Gia Toản rất có danh khí ở trong Hải Sa Bang, đám bang chúng dù nhởn nhơ hay đang làm nhiệm vụ khi thấy hắn liền gật đầu chào hỏi thập phần khách khí ân cần.

Kỳ Tuyết dẫn đường, đi lại quanh co bên trong đại linh chu một hồi tựa như đi trong mê cung, xuyên qua mấy cái cấm chế với đầy rẫy tu sĩ ẩn thân cảnh giới. Cuối cùng, đoàn người dừng lại tại một bình đài hình vuông rộng chừng một trượng, là một tòa truyền tống cự li ngắn. Kỳ Tuyết thành thạo khảm lên bốn góc bình đài những khối Tinh Thạch, đưa mắt làm hiệu cho ba người kia:

- Chư vị khách nhân! Mời lên cả đi!

Pháp trận truyền tống được kích phát, tòa bình đài rung nhẹ phát ra những tiếng “ông ông”, thân ảnh bốn người mờ đi rồi tiêu thất. Hai tên thượng linh sư canh gác thì thầm với nhau:

- Trần tiền bối đã li khai bản bang, sao lại trở về gặp bang chủ vậy? Ngươi có thông tin gì không?

- Ngươi không biết làm sao ta biết? Hẳn là có chuyện cơ mật rồi, lại còn dẫn theo người lạ… chuyện của các bậc tiền bối chẳng đến lượt chúng ta xen vào, cứ làm tốt chức trách của mình đi…

Tên kia có vẻ là kẻ lắm chuyện:

- Vị Trần tiền bối kia vì hôn sự với Kỳ Tuyết tiên tử mà rời bỏ Hải Sa Bang, giờ bỗng quay trở lại, phải chăng là đã nhượng bộ lão bang chủ mà chấp nhận kết thành đạo lữ với nàng?

- Ai mà biết được tính toán của mấy lão hồ ly đó… ngươi cũng bớt chuyện kẻo lại vạ miệng tự đi tìm chết…

Bốn người truyền tống đến một mật động lớn, chính xác nó là một cái động thiên với đầy thạch nhũ và hồ nước nhỏ. Tại phiến bạch ngọc giữa động đả tọa một lão nhân già nua có tu vi tiểu thiên sư, lão già hóa ra không phải nhân tộc, thì ra bang chủ Hải Sa lại là một tên thủy tộc hóa hình kỳ. Theo nhận định của Đàm Phi, yêu này thuộc giao tộc hoặc xà tộc, bởi trên trán lão mọc ra cặp sừng nhỏ giống sừng hươu, lại là lân phiến vẫn còn xếp lớp nơi cổ để bảo vệ huyệt Nhân Nghênh (1).

- Vãn bối Huyền Tử, đại trưởng lão Thiên Bích Đảo vấn an lão tiền bối! - Đàm Phi tán đi Vô Diện Vô Nhân Đại Pháp, đặt tay lên ngực trái nghiêng đầu chào xã giao vị tiểu thiên sư đương kim bang chủ Hải Sa.

Hồ Thanh Hà cũng làm điều tương tự gã, duy chỉ có Trần đại vương là đứng qua một bên, đầu hơi cúi:

- Lão bang chủ!

Bang chủ Hải Sa có nguồn gốc thực đúng như nhận định của Đàm, đích thị là một con giao long tu đến Nguyên Anh hay còn gọi là hóa hình kỳ. Tên cúng cơm là Trương Tiểu Thuần, đến từ Nam Định Hải Vực, một vùng hẻo lánh quê mùa chẳng kém so với Hoàng Sa Hải Vực. Lão đưa ánh mắt đầy ôn hòa cho Trần Gia Toản, xong quay ra Đàm Phi cất tiếng mệt mỏi vô lực:

- Để khỏi mất thời gian của nhị vị tiểu hữu đây, lão phu liền đi thẳng vào vấn đề chính. Gia Toản đã thông chi cho lão phu về đại kế của Thiên Bích Đảo, cũng như thứ ‘đồ vật’ kia, vậy ngươi có thể mang nó ra trước mặt bản nhân hay không?

Đàm Phi chẳng chút lưỡng lự, ngay lập tức xòe hữu thủ ra trước mặt, trên tay gã bỗng nhiều ra một chiếc mộc hạp. Gã mở nắp, từ bên trong bay ra ba khỏa linh đan Trường Sinh, trong đó có một khỏa lung linh hai vòng xuyến, gã từ tốn:

- Trường Sinh Đan, giúp tu sĩ kéo dài sáu mươi năm thọ nguyên, riêng khỏa thượng phẩm hai vòng xuyến có thể là một trăm năm… Nếu tiền bối đồng ý hợp tác, đại sự thành… tất cả đều thuộc về ngài!

- Hắc, Trường Sinh Đan đã từ lâu không còn lưu truyền tại Vân Lam giới, vài ngày trước bên Đường Hào Viên có mở bán đấu giá vài khỏa, tất cả đều rơi vào tay các thế lực khủng bố tại Loạn Hải này, Thiên Bích Bang của đạo hữu dựa vào cái gì mà có được những ba khỏa đây? - Trương lão bang chủ đưa ra hồ nghi.

Đàm Phi vẫn điềm nhiên:

- Tiền bối thứ lỗi… vậy ngài đã tận mắt nhìn thấy Trường Sinh Đan?

- Chưa thấy… trừ ba viên kẹo bọc đường ngươi vừa đem ra!

Đàm cười cười đầy ẩn ý:

- Có một sự thật rất ít người biết, lô Trường Sinh Đan do Hải Thượng chân nhân bán ra là cùng một mẻ chế luyện với ba khỏa này… nếu lão tiền bối không tin, có thể tự thân đi Đường Hào điều tra!

Nói rồi gã phất tay, đẩy viên linh đan hai vòng xuyến về phía lão yêu:

- Lời nói không bằng hành động, khỏa thượng phẩm Trường Sinh này tiền bối có thể phục dụng ngay lập tức. Nếu như may mắn, thọ nguyên của ngài sẽ kéo dài thêm trăm năm, đủ để thực hiện rất nhiều việc!

Trương Tiểu Thuần làm ra vẻ mặt đầy hồ nghi, chưa có động chạm đến khỏa đan dược:

- Nhảm nhí, giả sử đây đúng là đan Trường Sinh, nó tương đương với một khối tài sản rất lớn, chẳng thằng ngu nào lại đem đi biếu không… Hoặc giả tiểu tử ngươi đã ‘động chân động tay’, có ý đồ xấu với lão phu… định ám sát lão phu chăng?

Trần Gia Toản có vẻ đã bất mãn rồi, mặc dù không dám làm càn nhưng cũng trầm giọng:

- Lão bang chủ! Đây là thành ý của đại trưởng lão Thiên Bích Đảo, có tiểu nhân đứng ra đảm bảo, người phải chăng đã quá đa nghi…

- Chưa đến lượt ngươi nói… - Trương bang chủ gằn giọng.

Đàm Phi vẫn điềm tĩnh, nét mặt trở nên nghiêm túc:

- Thứ nhất, Trường Sinh Đan là do tiểu nhân luyện ra, bao gồm cả lô linh đan mà Đường Hào Viên đem đi đấu giá, vậy đừng nhắc đến giá trị nữa. Thứ hai, đây là thời cơ tốt nhất để thanh lý Bạch Long Bang, bản thân Như Quỳnh hội trưởng cũng thừa nhận cơ hội hiếm có này, đồng ý hợp tác cùng Thiên Bích và Hải Sa Bang. Thứ ba, vãn bối đã tự thân chạy đến Tiềm Long đảo này, cũng coi như phó mặc mạng sống vào tay tiền bối rồi, lẽ đâu còn dám làm ra những điều ngu ngốc. Bang chủ ngài cứ tùy tiện phục dụng nó ngay lúc này, sau một ngày sẽ thấy ngay hiệu quả. Nếu như có gì đó sai biệt, ngài có thể hành quyết vãn bối…

- Được rồi, chỉ là thử lòng các ngươi thôi… Vậy một ngày sau lão phu sẽ có câu trả lời thỏa đáng… Kỳ Tuyết! sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho thượng khách.

Trương bang chủ lập tức ra lệnh, đồng thời thu lấy khỏa thượng phẩm linh đan vào tay áo, thân thể mờ đi rồi tiêu thất ngay tại chỗ.

* Hết Chương 239 *

(1) Huyệt nhân nghênh: Còn có tên gọi khác là nhân nghinh, huyệt ngũ hội hay thiên ngũ hội.

Đặc tính: Huyệt vị này là huyệt thứ 9 của kinh Vị, thuộc trong nhóm huyệt Thiên Dũ (Thiên Dũ Ngũ Bộ bao gồm: Nhân nghênh, phù đột, thiên dũ, thiên phủ, thiên trụ). Đây là điểm giao hội của túc dương minh và túc thiếu dương, dùng để theo dõi tình trạng dương khí.

Bình Luận (0)
Comment