Cửu Thiên Kiếm - Ss Hà Thần

Chương 889

Hắn đến tột cùng xem như Tinh Thần Vương hay là Tinh Thần Hoàng?



Chu Hằng sờ sờ đầu, vấn đề này thật đúng là khó trả lời.



Từ số lượng sao mà nói, hắn quả thật chỉ có một ngôi, như vậy hẳn chính là Tinh Thần Vương 1 sao. Nhưng cũng có một thiết luật khác, đó chính là một đạo thần tướng đối ứng một ngôi sao, như vậy hắn lại hẳn là Tinh Thần Hoàng 100 sao!



Cái này đến tột cùng là nên tính như thế nào đây?



Thôi, chỉ cần chiến lực đủ mạnh là được!



Chu Hằng cảm ứng lực lượng khủng bố trong cơ thể một chút, lực lượng tinh thần bắt đầu khởi động, cường đại hơn lúc trước ít nhất mấy triệu lần!



Uy lực của phù văn Ngũ Hành thì sao?



Hắn đưa tay phải ra, một luồng thần mang màu vàng hiện lên, lóe lên trong lòng bàn tay hắn, có thể diễn hóa ra hình thái vô cùng!



Không hề tốn sức!



Chu Hằng âm thầm gật đầu. Sau khi tiến vào Tinh Thần Cảnh, hắn rốt cuộc có thể không hề cố kỵ sử dụng phù văn Ngũ Hành mà không cần lo lắng sẽ kiệt sức. Nhưng điều này cũng nghĩa là, uy lực của phù văn Ngũ Hành ở Tinh Thần Cảnh thật sự không tính là quá mạnh.



Dù sao phù văn Ngũ Hành là dựa vào dẫn động đại đạo thiên địa để tăng cường uy lực, bản thân chỉ là tạo nên tác dụng thôi hóa mà không phải là lực lượng có tính quyết định. Điều này liền hạn chế tính trưởng thành của phù văn Ngũ Hành.



Uy lực tăng lên là tăng lên một chút, nhưng xa xa không thể đánh đồng với lực lượng tăng vọt của hắn.



Nhưng trên thực tế vậy cũng đủ rồi. Lúc trước khi hắn vẫn là Minh Tiên, phù văn Ngũ Hành có thể miễn cưỡng ngăn cản oanh kích của Tinh Thần Cảnh, hiện tại cho dù chỉ là tăng lên 100 lần uy lực đều đủ để miểu sát Tinh Thần Hoàng bình thường.



Hắn vừa là Tinh Thần Vương 1 sao lại là Tinh Thần Hoàng 100 sao!



Đương nhiên, là Tinh Thần Hoàng hắn chỉ có thể nói là cấp bậc dưới chót, lực lượng trình tự vừa mới bước vào đại quan 100 sao. Nhưng nếu coi hắn là Tinh Thần Vương 1 sao, đó tuyệt đối là Tinh Thần Vương mạnh nhất trong lịch sử, không có một trong!



Hơn nữa yêu cầu thấp nhất tiến vào Tinh Thần Vương đều là 19 đạo thần tướng, trong lịch sử nhưng chưa từng xuất hiện qua Tinh Thần Vương 18 sao, 17 sao, càng đừng nói là một sao kỳ ba nữa!



Không biết khi hắn tế ra một ngôi sao lớn lẻ loi, người khác nhìn thấy lại sẽ là biểu tình như thế nào?



Trên mặt Chu Hằng lộ ra một tia cười lạnh, hiện tại nên là lúc hắn phản kích!



Hai kẻ kia tìm mình hẳn là tương đương vất vả nhỉ!



Hắn rảo bước mà đi, sơn động phía trước sớm đã vỡ nát lập tức tự động tan rã, hiện ra một đường hầm có thể cho một người đi ra. Dường như có một bàn tay vô hình đang thao túng.







Trời vẫn là trời vốn có, xanh lam trong vắt. Đất vẫn là đất lúc trước, một mảnh xanh um tươi tốt. Nhưng tâm tình của Chu Hằng lại là hoàn toàn bất đồng, sau khi tiến vào Tinh Thần Cảnh, hắn rốt cuộc đứng ở khởi điểm của con đường cường giả ở Minh giới.



Hắn hít thở không khí tươi mát, cảm ứng linh khí lưu động trong không khí, thân thể chậm rãi nâng lên, đằng không mà bay!



Phi hành, dấu hiệu của Tinh Thần Cảnh!



Hắn lại có thể bay!



Thói quen phi hành tự do tự tại, sau khi đột nhiên mất đi năng lực này phi thường khó chịu. Nhưng hiện tại tốt rồi, hắn lại lần nữa đạt được năng lực này, có thể lại bay lượn trên trời.



Nhưng chỉ phi hành một đoạn hắn lại hạ xuống.



Không thể để cho Kim Hoán Nhật hoặc là Dương Thần biết hắn tiến vào Tinh Thần Cảnh, bằng không bọn họ nhưng là rõ ràng Chu Hằng nguyên bản chính là có được hơn 90 đạo thần tướng, vừa đột phá không phải trực tiếp là Tinh Thần Vương chín mươi mấy sao?



Vậy bọn họ còn đánh cái rắm, trực tiếp chạy mất!



Chu Hằng hiện tại cũng không có nắm giữ thân pháp cao thâm, tốc độ đã không phải là mặt mạnh của hắn. Mà khí thế áp bách của hắn cũng không có khả năng ảnh hưởng đến người quá xa xôi, bởi vậy phải sau khi gần người mới có thể hoàn toàn phát huy chiến lực của hắn.



Hơn nữa, cho hai người Kim Hoán Nhật một cái ngạc nhiên vui mừng không phải là càng thú vị?



Hắn quang minh chính đại đi lại.



Nhưng sự tình thật đúng là thú vị. Lúc trước hắn tránh không kịp lại khăng khăng trước sau gặp phải hai người Kim Hoán Nhật. Nhưng hiện tại hắn vênh vang như vậy, không hề kiêng dè như vậy đi lại ngược lại không gặp phải hai người này!



Nếu đã như vậy, hắn liền đi tìm kiếm lông Xích Nguyệt Điểu trước, hoàn thành nhiệm vụ đã nhận.



Điểm cống hiến vẫn là rất hữu dụng.



Một ngày sau, hắn gặp phải một đội ngũ hái thuốc, khéo chính là địa phương bọn họ muốn đi chính là Hồng Hà Cốc chỗ Xích Nguyệt Điểu. Bởi vậy Chu Hằng liền gia nhập đội ngũ của bọn họ, bởi vì hắn căn bản không biết đường.



Đội ngũ hái thuốc này đến từ một gia tộc, năm người đều là họ Triệu, trong đó có hai người trẻ tuổi, hai người trung niên, người cuối cùng là một lão già, phụ trách dẫn đội.



Tìm kiếm thảo dược là một công việc kỹ thuật, trừ phi linh thảo đặc biệt quý báu có yêu thú bảo vệ ra, thảo dược bình thường cũng không có đặc trưng rõ ràng như vậy, cần người hái thuốc dựa vào kinh nghiệm để tìm kiếm.



Triệu gia là một gia tộc nhỏ, đời đời dựa vào hái thuốc mà sống, tổ tiên cũng chưa từng ra cường giả gì. Hiện tại lão già dẫn đội kia cũng chỉ là Tinh Thần Vương 27 sao, bốn người khác thì đều là Minh Tiên.



Hai người trẻ tuổi vừa vặn một nam một nữ. Nam kháu khỉnh khỏe mạnh, có vẻ tiểu tử ngốc. Nữ thì khá có tư sắc, tuy rằng không đạt tới tiêu chuẩn mỹ nhân tuyệt sắc nhưng dáng người thướt tha, cũng là có một phen phong tình khác.



Nam này gọi là Triệu Tùng Nguyên, nữ tên Triệu Nhã Huyên, là chị em ruột, nhưng diện mạo kém khá xa.



Hai người trẻ tuổi cùng Chu Hằng nói chuyện rất thân thiết, nhất là Triệu Nhã Huyên, hai mắt thật to thi thoảng lại nhìn chằm chằm Chu Hằng, dường như phải lòng “Người cùng tuổi” tuấn lãng lại nói cũng không nhiều này.



Bởi vì có phù văn Ngũ Hành che giấu hơi thở, theo bọn họ thấy Chu Hằng cũng chỉ là một Minh Tiên, nếu không trưởng bối của bọn họ cũng không dám cho một vị Tinh Thần Vương ở lại trong đội ngũ của bọn họ.



Nên biết đây nhưng là núi rừng, không có vương pháp, không nói đạo đức, chuyện gì đều có khả năng phát sinh.



Có Tinh Thần Vương mở đường, dọc theo đường đi rất thái bình. Dù sao bọn họ chỉ là đi lại ở khu vực vòng ngoài Kỳ Vân Sơn, còn xa chưa tiến vào sâu trong núi rừng. Nơi này nhiều nhất cũng chỉ là yêu thú cấp bậc Tinh Thần Vương, hơn nữa số lượng ít đến đáng thương.



Lúc không cần thiết, giữa võ giả và yêu thú cùng cảnh giới là tuyệt đối sẽ không phát sinh tử chiến.



Bình bình yên yên đi hai ngày sau bọn họ tới Hồng Hà Cốc.



Nơi này có một dòng sông màu đỏ cuồn cuộn, bởi vậy liền có tên Hồng Hà Cốc. Về phần tại sao dòng sông này là màu đỏ, chính là bởi vì nơi này sinh sống một loại Hồng Lân Ngư, mỗi ngày đều sẽ rơi xuống vảy màu đỏ. Lâu ngày chày tháng, liền khiến nơi này biến thành sông đỏ.



Nếu không phải là xảy ra chuyện Kim Hoán Nhật, Dương Thần, hắn và bảy người Lưu Hổ hẳn là sớm tới nơi này, thu thập đủ lông Xích Nguyệt Điểu rồi.



– Ha ha ha, rốt cuộc chờ được ngươi rồi, Chu sư đệ! Tiếng cười của Kim Hoán Nhật từ sau một tảng đá núi vang lên. Vút thân hình của hắn cũng nhảy ra. Tuy rằng cười rất vui vẻ, gọi cũng thân thiết, nhưng bất cứ người nào đều có thể từ trong giọng nói của hắn nghe ra ý oán giận vô cùng.



Có thể không giận sao? Bị một Minh Tiên lừa một vố, bị ép cùng một Tinh Thần Vương khác khai chiến, đây là vô cùng nhục nhã!



– Chu đại ca, người này là sư huynh của ngươi? Sao thanh âm nói chuyện quái như vậy? Triệu Nhã Huyên nhỏ giọng hỏi Chu Hằng.



Chu Hằng không khỏi toát mồ hôi. Luận tuổi thật sự hắn kém đối phương không biết bao nhiêu. Hắn mỉm cười nói:



– Người này đầu óc có vấn đề!



– Khốn kiếp! Kim Hoán Nhật giận quát một tiếng, trong ánh mắt sát khí lưu chuyển: – Lần này ai cũng không cứu được ngươi!



– Gia gia… Triệu Nhã Huyên thì nhìn Tinh Thần Vương bên mình, làm nũng nói: – Người giúp Chu đại ca một tay, đuổi tên chán ghét này đi!



Lão nhân kia cưng chiều vỗ vỗ đầu Triệu Nhã Huyên. Hắn không biết vì sao cháu gái lại coi trọng Chu Hằng trong mắt hắn bình thường không có gì lạ này, nhưng nếu cháu gái thích hắn tự nhiên phải bênh người mình!



Hắn nhướng mày, hướng về phía Kim Hoán Nhật nói: – Các hạ. Người này hiện tại là một thành viên trong đoàn lão phu, ngươi vẫn là rời đi đi!



Giữa Tinh Thần Vương tuy rằng không thể nhìn thấu lẫn nhau xem đối phương cụ thể có bao nhiêu ngôi sao, nhưng khí thế mạnh yếu lại là có thể cảm ứng được. Bởi vậy hắn có đủ lòng tin kêu Kim Hoán Nhật cút đi.



– Lão già, ta khuyên ngươi vẫn là không nên xen vào chuyện người khác là hơn! Đúng lúc này, lại một giọng nói vang lên, hơi thở Tinh Thần Cảnh không hề cố kỵ nổi lên, so với Kim Hoán Nhật mạnh hơn một khoảng lớn!



Là Dương Thần!



Chu Hằng không khỏi sửng sốt. Hai người này làm sao ở cùng một chỗ rồi?



Chẳng lẽ hiểu lầm cởi bỏ, kết thành chân ái?



Tinh Thần Vương của Triệu gia không khỏi biến sắc. Tinh Thần Vương thứ hai của đối phương thực lực không hề kém hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút! Lấy một địch hai, hắn tuyệt đối không thể chiếm được ưu đãi!



Nếu tử chiến, hắn có lẽ có thể kéo một người đệm lưng, nhưng vì một người hoàn toàn xa lạ hắn cần phải trả giá lớn như vậy sao?



Đáp án hiển nhiên là không đáng!



– Gia gia…



Triệu Nhã Huyên nhìn thấy hắn do dự, không khỏi hơi biến sắc mặt, vội vàng kêu lên.



– Không nên lắm miệng! Tinh Thần Vương của Triệu gia lạnh lùng quát, chủ ý đã định: – Đi!



– Kẻ thức thời là tuấn kiệt. Lão già, ngươi làm ra một lựa chọn chính xác! Dương Thần cười lạnh.



Triệu Nhã Huyên còn muốn cố gắng, lại bị lão già một chưởng đánh ngất. Sau khi nhấc lên, bốn người của Triệu gia rảo bước đi tới, thẳng đến hơn dặm mới dừng lại, tỏ vẻ vạch rõ giới hạn với Chu Hằng.



Bọn họ không quan tâm giữa Chu Hằng và hai người Kim Hoán Nhật có ân oán gì. Thế giới này chính là như thế, mỗi ngày đều có vô số ân oán xung đột diễn ra, ai quản được nhiều như vậy?



– Hai người các ngươi hiện tại thành bạn tốt rồi? Chu Hằng chỉ chỉ Kim Hoán Nhật lại chỉ Dương Thần, trên mặt có ý cười không nén được.



Bị hắn nói như vậy, Kim Hoán Nhật và Dương Thần đều lộ ra vẻ xấu hổ.



Đặc biệt là Dương Thần, hắn và Kim Hoán Nhật kịch chiến hồi lâu, trải qua đối phương giải thích hết nhẽ mới quay đầu lại tỉnh táo suy tư một lần, phát hiện quả thật trúng kế châm ngòi của Chu Hằng!



Đường đường Tinh Thần Vương không ngờ bị coi là chó đùa bỡn, điều này khiến hắn làm sao có thể không thẹn quá thành giận?



Hắn nhất định phải giết Chu Hằng!



Bởi vậy, hắn lựa chọn hợp tác với Kim Hoán Nhật. Hai đại Tinh Thần Vương liên thủ, tìm người cũng càng có hiệu suất một chút. Kết quả vẫn là bởi vì Kim Hoán Nhật nói có manh mối Chu Hằng tới đây hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ mới tới thử một phen. Kết quả không nghĩ tới thật sự gặp được Chu Hằng.



Như vậy lần này, Chu Hằng tuyệt đối không có cơ hội thoát thân nữa!



– Chu sư đệ, không nên múa mép khua môi nữa, vẫn là ngẫm lại thống khổ ngươi sắp phải chịu đi! Tiểu huynh có thể cam đoan với ngươi, tất cả thống khổ ngươi đã chịu trước kia cộng lại cũng không bằng được lần này! Kim Hoán Nhật âm u nói, hắn chính là không đổi được tật xấu này, lúc nào cũng thích giả ra tư thái trên cao hết thảy đều nắm giữ trong tay.



Chu Hằng nhe răng cười nói: – Vậy phóng ngựa tới đi, ta cũng ngứa tay lắm rồi, vừa vặn muốn tìm mấy người đập một trận!



Bình Luận (0)
Comment