Chu Hằng không lay không chuyển, bắt đầu thử đột phá.
Từ Tụ Linh nhị trọng thiên đến Tụ Linh tam trọng thiên, đây là đột phá tiểu cảnh giới, không liên quan đến biến hóa về chất, xét đến cùng chỉ là làm không gian đan điền tiếp tục mở rộng, có thể chứa đựng thêm linh lực.
Hắn vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết một lần lại một lần, thúc đẩy thế giới đan điền giãn nở.
Đã có kinh nghiệm một lần, lần này tự nhiên thuận buồm xuôi gió. Đương nhiên, cũng chỉ có loại người mà thần thức vượt xa cảnh giới như hắn mới làm được nhẹ nhàng như thế, bằng không chỉ một chút sơ sẩy là sẽ bóp vỡ thế giới đan điền, khổ tu cả đời hóa thành hư vô!
Con đường võ đạo như trèo lên núi cao, không cẩn thận lỏng tay, chẳng những kiếm củi ba năm thiêu một giờ, còn rơi vào cảnh không thể ngóc đầu lên nổi!
Mà đối với Chu Hằng, ít nhất con đường hiện tại vẫn là tươi sáng mênh mang, chỉ vẻn vẹn hai ngày sau, hắn đã mở rộng thế giới đan điền gấp ba lần, sau đó củng cố toàn bộ không gian, không thể rung chuyển chút nào.
Hắn hỏi qua Cổ Tư cùng An Ngọc Mị, mỗi người lúc đột phá tiểu cảnh giới thì không gian đan điền đều mở rộng cố định gấp ba, còn đột phá cảnh giới thì không gian đan điền sẽ nâng cao gấp mười lần!
Cụ thể là bao nhiêu, mỗi người mỗi khác, mỗi một cái thiên tài, yêu nghiệt, đều sẽ được tăng lên không gian đan điền bằng người bình thường đột phá đại cảnh giới, mới sẽ càng tích lũy càng mánh
Nếu đạt đến tận cùng, cùng cảnh giới mà xuất hiện chênh lệch lực lượng mười mấy lần cũng không có gì ngạc nhiên!
Đương nhiên, cảnh giới càng cao, số lượng võ giả càng ít, chất lượng cũng càng cao! Giống như có thể đạt tới Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, làm sao có thể là người bình thường, bọn họ ai mà có kích thước không gian đan điền chỉ như người thường?
Chu Hằng cũng không dừng lại, mà tiếp tục luyện hóa lực lượng hắc kiếm cung cấp, đồng thời linh khí thiên địa cọ rửa, hắn vừa củng cố cảnh giới cũng không ngừng tăng lên.
Luyện hóa lực lượng thì nhanh hơn xung phá cảnh giới, chỉ một ngày sau Chu Hằng đã đem hoàn toàn luyện hóa lực lượng của hắc kiếm thả ra, tu vi cũng đạt đến Tụ Linh tam trọng thiên hậu kỳ.
— Lực lượng vốn thuộc về Tả Hồng Trần bị hắc kiếm hấp thu hơn phân nửa, không có truyền cho Chu Hằng, mà biến hóa kèm theo là màu của hắc kiếm càng thêm sâu đậm hơn, phảng phất như có ma lực, khiến người ta nhìn vào sẽ chìm đắm trong đó, không thể thu hồi ánh mắt được nữa.Chu Hằng cũng không có gì luyến tiếc, năng lực hấp thu lực lượng vốn là thuộc về hắc kiếm.
Khi hắn xuất quan, An Nhược Trần tự nhiên đã sớm củng cố cảnh giới, khí tức trầm ổn, nếu hắn không chủ động thả ra, người có cảnh giới thấp hơn hắn căn bản không tra xét được.
Ích Địa Cảnh có thọ nguyên khoảng 700 năm, An Nhược Trần cách đại nạn đã không còn bao nhiêu, nếu không đã sao lại sinh ra An Ngọc Mị để kéo dài huyết mạch. Nhưng theo đột phá Khai Thiên Cảnh, hắn lại có thêm 400 năm thọ nguyên dồi dào, nhìn bề ngoài đúng là trẻ hơn nhiều!
Nếu như hắn có thể thu được dược vật như Hồi Xuân Đan, hoàn toàn có thể biến dung mạo trở về thời trung niên, thậm chí là thời thanh niên, thẳng đến 30 năm sinh mệnh cuối cùng mới lại già đi lần nữa.
Tuy nhiên, chỉ có nữ nhân mới đi để ý dung mạo như thế, An Nhược Trần tự nhiên không thể như vậy.
Chuyện đầu tiên An Nhược Trần muốn làm, đó là quyết định hôn kỳ giữa Chu Hằng và An Ngọc Mị, hai người đã ngủ suốt trên một giường, lão làm sao có thể để con gái đi theo Chu Hằng mà không danh không phận?Người trong võ đạo sẽ không để ý tới ngày lành gì, mà An Nhược Trần đã sống 700 năm, người thân bạn tốt cũng đã sớm chết sạch, cũng chỉ còn lại mỗi một con gái, cho nên chỉ cần mời người phía Chu gia đến là có thể cử hành hôn lễ.
Từ Nguyên Thạch Trấn đến bên này phải cần rất nhiều thời gian, tuy nhiên vừa lúc dành để chuẩn bị, làm hôn lễ càng lớn thêm.
Không vội xác định ngày, bởi vì cũng không biết khi nào mấy người Chu Định Hải mới có thể chạy đến, nếu xác định sớm mà người còn chưa đến, vậy không phải sẽ thành trò cười.
Chu Hằng vốn muốn tự mình chạy một chuyến, nhưng An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương bám hắn rất chặt, làm hắn không dành ra thời gian trống được, đành phải nói Hắc Thủy Điện thay mặt thông báo Cửu Linh Tông, lại báo cho Chu Định Hải biết.
Hắc Thủy Điện đang lo không thể quan hệ tốt đẹp với hắn, đương nhiên vui vẻ đồng ý. Để tỏ lòng tận tâm còn phái ra hai cường giả Sơ Phân tam trọng thiên, tốc độ còn nhanh hơn Chu Hằng tự mình lên đường.
Chu Hằng về đến chỗ ở Tinh Hà Viện, mỗi ngày ở An gia không phải bị An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương quấn lấy, thì là cùng An Ngọc Mị lăn qua lăn lại trên giường, không thể tập trung ngâm mình trong võ đạo.
Hắc Thủy Điện mặc dù không có cường giả Khai Thiên Cảnh, nhưng cũng có nội tình mấy ngàn năm, các loại võ kỹ nhiều không đếm hết!
Chu Hằng muốn đạt đến lĩnh vực kiếm, trước tiên phải luyện trăm kiếm, dung hợp các loại Kiếm Thế, đạt được cơ hội đột phá Kiếm Vực!
Có bảng hiểu con rể cường giả Khai Thiên Cảnh, hắn qua lại tự nhiên trong phòng chứa công pháp Hắc Thủy Điện, Hắc Thủy Điện cũng muốn lung lạc thiên tài yêu nghiệt như hắn, hai bên liền ăn nhịp với nhau.
Phi Hỏa Kiếm, Diệt Vân Thập Tam Kiếm, Hàn Quang Kiếm Pháp… Chu Hằng đắm chìm trong thế giới kiếm pháp, dựa vào trí nhớ kinh người, hắn nhanh chóng nhớ kỹ từng môn kiếm pháp, cũng lập tức đạt đến Ý Cảnh.
Sau đó tốc độ liền chậm lại, từ Ý Cảnh đến Thế Cảnh lại không phải chạm là đến ngay, tuy nhiên Chu Hằng đã suy diễn Phi Bộc Kiếm Pháp đến được Thế Cảnh, có kinh nghiệm, tiếp theo liền đơn giản.
Chưa quá 10 ngày, hắn đã đẩy mạnh bảy tám môn kiếm pháp đến được cảnh giới Thế, nhưng cảnh giới Vực vẫn hư vô xa xăm, căn bản không có một chút manh mối. An Nhược Trần nói muốn đi vào cảnh giới Vực, cần phải nắm giữ vạn loại Thế, mới có khả năng tụ tập đại thành, hắn còn kém xa lắm!
So với theo đuổi Vực Cảnh xa xôi, còn không bằng đẩy mạnh quyền pháp đến cảnh giới Thế, một kiếm một quyền, chính là phong cách chiến đấu của hắn hiện tại.
Man Ngưu Quyền, Hỏa Long Quyền, Phách Thiên Quyền, Chu Hằng lại chui đầu vào trong biển rộng quyền pháp.