Tần gia chưa chắc đã tin tưởng hết thảy những chuyện này là do tiểu Lý Nhi tự làm, càng có khả năng xem đó như là tính toán của Thái Bạch Tông.
Cho nên ngoài miệng bọn hắn còn nói khách khí, nhưng trên thực tế lại thật sự có khả năng đã xem Thái Bạch Tông là địch nhân rồi.
Chỉ là, trước đây Mạc Cửu Ca dùng một kiếm chém Quỷ Thần Hung Binh do Vụ Đảo Nam Phượng luyện chế, cũng đã thực sự khiến cho bọn hắn sinh ra lòng kiêng kỵ, cho nên vào sau khi hiện thân, mới không có trực tiếp động thủ, mà là muốn dẫn tiểu Lý Nhi trở về, thẳng đến khi bị Phương Quý ngăn cản, mới nói ra lời này.
Nghĩ như thế, Mạc Cửu Ca cố ý để cho Nam Phượng luyện thành Quỷ Thần Hung Binh sau đó mới chém, nói không chừng cũng ẩn giấu ý tứ uy hiếp!
Nghĩ đến đây, Phương Quý bỗng nhiên có một chút hiểu được Mạc Cửu Ca vì sao nhất định phải chém Quỷ Thần Hung Binh.
Có lẽ, Mạc Cửu Ca cũng là bởi vì biết được, sau khi chính mình lĩnh ngộ một kiếm kia, liền phải rời đi, cho nên hắn mới cố ý để cho uy lực của một kiếm này triệt để hiện ra ở trước mắt người đời, kể từ đó, cho dù hắn tạm thời bỏ chạy, một kiếm này cũng đã uy hiếp thế nhân, lại có người muốn âm thầm tính toán, lại có người ôm tâm tư quỷ quyệt gì, trước tiên cũng đều cần phải ngẫm lại một kiếm này!
Đây cũng là chỗ khác nhau giữa hắn cùng với tông chủ Triệu Chân Hồ.
Tông chủ làm việc, là mưu tính từng bước, tá lực đả lực, chuẩn bị kỹ càng.
Mà Mạc Cửu Ca lại không phải, hắn chỉ là tận khả năng phát huy tác dụng của một kiếm này đến trình độ lớn nhất.
"Mạc tiên sinh một kiếm quy tiên, là phúc hay là họa, còn rất khó nói!" Gia chủ Tần gia Tần Chiêu nghe Mạc Cửu Ca nói, trong đáy mắt cũng toát ra một tia lạnh lùng, thật lâu sau mới chậm rãi mở miệng nói: "Bất quá Tần gia chúng ta đối với một kiếm này của ngươi, cũng không quá cảm thấy hứng thú, mà sự tình nữ nhi của ta truyền công pháp chính điển ra ngoài, lại lãng phí bảo huyết của bản thân, đến tột cùng là do nàng không hiểu chuyện, hay là do có người âm thầm tính toán, Tần gia chúng ta cũng sẽ tra ra rõ ràng, lúc này cũng không cần nói lời vô ích..."
Tần Chiêu dừng lại, hơi chắp tay, chậm rãi nói: "Bây giờ nói cho đúng ra, nếu Mạc tiên sinh cũng đã nói không có thù mới, cũng không có hận cũ với Tần gia Đông Thổ chúng ta, càng không muốn là địch với chúng ta, vậy thì ta muốn mang nữ nhi của ta về..."
Hắn lạnh lùng ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Cửu Ca, hỏi: "Hẳn là không có vấn đề gì chứ?"
Nghe lời này, tiểu Lý Nhi đã là mặt tràn đầy kinh hãi, có một chút như khẩn cầu nhìn Mạc Cửu Ca.
Mạc Cửu Ca khẽ nhíu mày, giống như cũng có một chút khó mà trả lời.
Ngược lại là Phương Quý, đến lúc này làm sao còn có thể không nhìn ra tâm tư của tiểu Lý Nhi, bỗng nhiên nói: "Có vấn đề!"
Lại là ngươi!
Ngươi lại có thể có vấn đề gì?
Vào lúc đám tu sĩ chung quanh đều im lặng không dám lên tiếng, mà người Tần gia Đông Thổ trên mai rùa thì từng bước ép sát, chờ đợi Mạc Cửu Ca trả lời, Phương Quý lại đột nhiên xen ngang, trong nháy mắt liền khiến cho không biết bao nhiêu người nhíu mày!
Khinh thường tu vi cùng với thân phận của hắn cũng được, cảm thấy lúc này hắn đứng chung một chỗ cùng với tiểu Lý Nhi khiến cho trong lòng không thoải mái, nhưng lại kiêng kỵ Mạc Cửu Ca không tiện trừng phạt hắn cho nên dứt khoát làm như không thấy đối với hắn cũng được, đám tu sĩ Đông Thổ lúc này, đúng là thật sự không muốn để ý tới Phương Quý, coi hắn giống như là không khí, nhưng làm sao hắn lại luôn luôn hung hăng nhảy ra ngoài ngắt lời mình, khiến cho người ta cảm thấy phiền lòng.
Thế là, liền ngay cả gia chủ Tần gia Tần Chiêu, lúc này cũng không khỏi nhíu mày nhìn Phương Quý.
Qua nửa ngày, hắn mới cau mày hỏi: "Các hạ có gì chỉ giáo?"
Bằng vào thân phận của hắn, vốn là không có khả năng nói ra hai chữ "chỉ giáo" đối với một tu sĩ Bắc Vực giống như Phương Quý, càng không khả năng nói như vậy đối với một tu sĩ Kim Đan, nhất là tu sĩ Kim Đan này, còn là một người khiến cho hắn cảm thấy rất không hài lòng...
Bất quá vào lúc này, hắn lại tình nguyện nói ra câu nói này, dường như là để biểu thị khoảng cách và lạnh lùng.
"Có gì chỉ giáo..." Phương Quý nghe lời này, cũng không khỏi chột dạ một trận.
Lúc này hắn tự nhiên có thể thấy rõ ràng thế cục hôm nay, người Tần gia vừa xuất hiện, liền mang theo sắc mặt không tốt, rõ ràng chính là bởi vì sự tình tiểu Lý Nhi dùng máu của chính mình cứu người trước đó chọc bọn hắn tức giận, chuyện này cũng không sao, càng mấu chốt hơn chính là, Phương Quý từ trong thần sắc của bọn hắn, rõ ràng nhìn ra một loại thái độ, những người này coi tiểu Lý Nhi giống như là một kiện đồ vật...
Bọn hắn tức giận, là bởi vì tiểu Lý Nhi tự tác chủ trương, dùng máu của nàng cứu người.
Mà máu của tiểu Lý Nhi, theo bọn hắn nghĩ là của nhà mình, là do lão thần tiên tốn hao tâm huyết chế tạo.
Cho nên tiểu Lý Nhi cứu người, chính là lãng phí nội tình của gia tộc...
Lại quay đầu nhìn tiểu Lý Nhi, từ dáng vẻ nhụt chí của nàng liền có thể nhìn ra, nàng đã bị dọa sợ.
Theo lý thuyết những gì gia chủ Tần gia nói là không hề có một chút vấn đề nào, cho dù trong lòng hắn bây giờ đã nhận định sự tình tiểu Lý Nhi truyền công pháp cho Phương Quý, còn có tiêu hao một thân bảo huyết của chính mình cứu người, chỉ sợ là có quan hệ cùng với Thái Bạch Tông, nhưng lúc này hắn vẫn rất khách khí đối với Mạc Cửu Ca, hỏi trước là có thù cũ hận mới hay không, kỳ thật là đang nói rõ, chuyện này kỳ thật không có quan hệ với Thái Bạch Tông.
Người Tần gia tới mang con cháu nhà mình về, một chút vấn đề cũng không có!
Trên thực tế ngay cả Phương Quý cũng cảm thấy bọn hắn mang con cháu nhà mình về, một chút vấn đề cũng không có.
Nếu nói chỉ có một vấn đề, đó chính là hắn nhìn ra tiểu Lý Nhi không vui.
Bất quá, bây giờ đối mặt với sự chất vất của người Tần gia, Phương Quý cũng biết chính mình khẳng định là không thể nói như vậy, hắn có thể nhìn ra tiểu Lý Nhi đối với chuyện trở về này ôm mâu thuẫn cực lớn, nhưng lại không có khả năng trực tiếp hỏi nàng, lá gan của nàng nhỏ như vậy, coi như hỏi nàng có muốn trở về hay không, đoán chừng nàng cũng không dám nói thật ở ngay trước mặt phụ thân nàng, hơn nữa nếu như nói không muốn trở về, nàng có thể làm người như thế nào ở gia tộc?
Cho nên trong lòng nghĩ như vậy, Phương Quý bỗng nhiên quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Cửu Ca.
Mạc Cửu Ca cười nhạt, biểu thị sự khẳng định đối với ý nghĩ của hắn.
Thế là lòng tin của Phương Quý lập tức phóng đại, chống nạnh nói: "Các ngươi còn chưa hỏi ý kiến của ta!"
"Xoạt!" Hắn vừa thốt ra lời kia, đám tu sĩ chung quanh liền sửng sốt.
Có không biết bao nhiêu người lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc, nghĩ thầm lời này là có ý gì?
Mà người Tần gia Đông Thổ trên mai rùa, thì đều đã là mặt tràn đầy hoang đường, trên mặt của người trẻ tuổi kia đã lộ ra nụ cười lạnh, nhìn Phương Quý một chút, khinh thường nói: "Tần gia chúng ta muốn dẫn Lý Nhi trở về, ngươi thì được tính toán là thứ gì, lại muốn vung tay múa chân?"