"Vị Kiếm Tiên kia, vào trước khi rời đi, nguyên bản có thể dùng một kiếm giết ta, nhưng hắn lại thu kiếm!" Nhìn Phương Quý lúc này đang rơi vào trong mê mang, Bạch Quan Tử không nhanh không chậm, trong đầu lóe lên rất nhiều suy nghĩ: "Là bởi vì phát hiện ra con đường của Kỳ C chúng ta khác biệt cùng với những người khác, hay là đoán được trên người của vị đệ tử này có đồ đạc của chúng ta?"
Lúc này nàng dùng thần sắc bình tĩnh nhìn Phương Quý, ánh mắt lại hơi có một chút ngưng trọng.
Nàng giống như là nhẹ nhàng và mờ nhạt đứng ở nơi đó, nhưng một loại khí tức nào đó, cũng đã bắt đầu trở nên quỷ dị.
Nếu như phản ứng của Phương Quý có nửa điểm không đúng, như vậy nàng cũng chỉ có thể hủy con cờ này.
"Cái gì cơ?" Lúc này Phương Quý ở trong đại điện thức hải nghe tiểu Ma Sư nói, cả người cũng đều đã có một chút quay vòng vòng.
Nhìn dáng vẻ nó lúc thì quyết tâm, lúc thì cười ngây ngô, Phương Quý cũng đều cảm thấy có một chút sợ hãi.
Tên gia hỏa này rõ ràng không bình thường.
"Đây chính là thủ đoạn của Kỳ Cung..." Tiểu Ma Sư ngược lại là dần dần hiêu rõ, ngạc nhiên nói với Phương Quý: "Lúc ta vừa mới gặp ngươi, đã nói cái gì?"
Phương Quý nghĩ nghĩ, nói: "Đừng đánh nữa?"
Khuôn mặt của tiểu Ma Sư lập tức biến thành màu đen: "Không phải câu này!"
Phương Quý lại nói: "Tha mạng?"
Tiểu Ma Sư thở dài thật sâu, nói: "Đừng nói những chuyện không vui này, ngươi chẳng lẽ đã quên, lúc ấy ta đã từng nói, ta đến đây là để đoạt xá ngươi, mà sau khi đoạt xá ngươi, ta liền sẽ biến thành ngươi, kế thừa trí nhớ của ngươi, thậm chí còn quên đi ta là ai, ta sẽ lấy thân phận của ngươi tiếp tục tu hành, tiếp tục trưởng thành, thẳng đến một ngày nào đó, lúc Kỳ Cung cần ta, mới có thể khiến cho ta tỉnh lại?"
Phương Quý gật đầu nhẹ, hắn vẫn còn nhớ những lời này.
Bất quá hắn vẫn một mực không có quá coi ra gì, chỉ bằng vào bản sự của tiểu Ma Sư mà muốn đoạt xá mình?
Tiểu Ma Sư tiếp tục nói: "Lúc trước nếu như ta đoạt xá ngươi, liền sẽ tạm thời vứt bỏ tất cả ký ức, chỉ coi chính mình là ngươi, thẳng đến khi Kỳ Cung đánh thức, ta mới có thể hiểu rõ thân phận của mình, nhưng về sau, bởi vì ta không thể đoạt xá ngươi, cho nên mặc dù thiếu thốn phần lớn ký ức, ta vẫn còn giữ lại một chút ký ức, mà mới vừa rồi, ta cảm nhận được Kỳ Cung vừa mới đánh thức ta..."
"Nữ nhân kia chính là người Kỳ Cung!" Phương Quý lập tức hiểu rõ ra: "Ta nói dáng người của nàng làm sao lại giống như bàn cờ..."
Đối với nữ nhân tự cho là bản thân rất đẹp kia, cảm thấy nói ra một câu liền sẽ khiến cho người ta bái lạy kia, hắn rốt cuộc cũng đã hiểu được sự tự tin của nàng tới từ đâu, đối với ba quân cờ Kỳ Cung, Phương Quý cũng không phải là chỉ nghe nói một lần ~ hai lần, từ lúc ở Thái Bạch Tông, liền suýt nữa trúng chiêu của bọn hắn, bị tiểu Ma Sư đoạt xá, bất quá tiểu Ma Sư cuối cùng cũng không thể đoạt xá thành công, ngược lại là đã mang đến cho mình không ít chỗ tốt, đương nhiên, đối với điểm này, người Kỳ Cung tự nhiên không biết, còn tưởng rằng mình là đệ tử của bọn hắn...
"Ta nói muốn làm thịt nàng, ngươi thế mà không cho?" Phương Quý bỗng nhiên dùng ánh mắt hoài nghi nhìn tiểu Ma Sư, bàn tay vẫn một mực nâng ở trên không trung, không chịu buông xuống.
Lúc này cũng không thể quá tin tưởng con hàng tiểu Ma Sư này, đừng để ý thấy biểu hiện của nó bây giờ rất ngoan ngoãn, những vẫn có tật xấu.
"Ngươi không hiểu rõ cảm giác của ta..." Tiểu Ma Sư có một chút nóng nảy, lại có một chút bực bội, vội vàng giải thích cho Phương Quý: "Lai lịch cùng với thân thế của ta, đều có quan hệ cùng với Kỳ Cung, ta thậm chí còn cảm thấy Kỳ Cung còn ẩn giấu ta không ít thứ, lúc nãy, ta liền có một loại xúc động mãnh liệt muốn tuân theo hết thảy mệnh lệnh của nàng, cảm thấy nàng chính là thánh chỉ, cảm thấy nàng muốn giết ta, ta liền nhất định cam tâm đi chết, nàng muốn ta làm chuyện gì, ta cũng sẽ không để ý hết thảy mà làm, ta đơn giản chính là nguyện sống chết vì nàng, ngươi suy nghĩ kỹ thử xem, cảm thấy đây là gì?"
Phương Quý nghe thế sắc mặt càng ngày càng đen: "Tình yêu?"
Lúc hắn nói ra lời này đã muốn động thủ, vừa mới đuổi Mạc lão cửu, kết quả ngươi cũng tới tham gia náo nhiệt?
"Yêu cái đầu ngươi, đây là thủ đoạn khống chế chúng ta của Kỳ Cung!" Tiểu Ma Sư mặt tràn đầy bất đắc dĩ, nói: "Nếu ta muốn đạt được giải thoát chân chính, liền nhất định phải thoát khỏi thủ đoạn của bọn hắn!"
"Giải thoát?" Phương Quý nghe lời này, cảm thấy nao nao, hơi trầm tư.
"Đúng thế, chẳng lẽ ngươi ngay cả chuyện này cũng đều không muốn giúp ta?" Tiểu Ma Sư có một chút nóng nảy nói: "Coi như không giúp ta, ngươi cũng không muốn biết Kỳ Cung đang âm thầm tính toán ngươi vì cái gì?"
Nhìn ánh mắt lo lắng của tiểu Ma Sư, một lát sau Phương Quý mới nói: "Làm sao ta biết được bây giờ ngươi không nói chuyện thay cho nàng?"
"Ta đã nói rồi, ta không giống với lúc trước!" Tiểu Ma Sư bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói: "Hiện tại ta vẫn cảm nhận được sự khống chế của nàng đối với ta, bị ảnh hưởng bởi một số bí pháp thúc đẩy của nàng, thế nhưng ta bây giờ cũng không phải là ta lúc vừa mới đoạt xá ngươi, sau khi thôn phệ hai đại Quỷ Thần Tôn Phủ, ta đã tăng lên một cảnh giới, nàng vẫn dùng bí pháp trước kia để khống chế ta, liền có sơ hở, đây cũng chính là cơ hội của chúng ta bây giờ..."
"Ồ..." Phương Quý nghe xong liền suy nghĩ, nói: "Vậy ta sẽ trực tiếp giúp ngươi xử lý nàng, ép buộc nàng giải thoát cho ngươi chẳng phải là được?"
Phương Quý cảm thấy nên giúp đỡ tiểu Ma Sư, dù sao thì nó cũng xác thực đã giúp hắn không ít việc, cho nên trong lòng hắn muốn đền đáp.
Nhưng chuyện mà tiểu Ma Sư nói ra lúc này quá mông lung, cũng làm cho Phương Quý cảm thấy có một chút không chắc.
Nếu thật sự muốn giúp tiểu Ma Sư, chẳng bằng trực tiếp xử lý vị đệ tử Kỳ Cung này...
"Tuyệt đối không nên!" Ngược lại là tiểu Ma Sư nghe lời nói của Phương Quý, lập tức kinh hãi, lộ ra sắc mặt nghiêm túc nói: "Ta cũng không biết vị đệ tử Kỳ Cung ngươi nhìn thấy có bộ dáng như thế nào, nhưng ở sâu trong tiềm thức của ta, liền có cảm giác Kỳ Cung dị thường đáng sợ, bọn hắn có rất nhiều thủ đoạn quỷ bí mà thế nhân khó có thể lý giải được, tuyệt đối không thể trực tiếp động thủ, thay vào đó là tương kế tựu kế, trước tiên làm theo lời nàng nói, sau đó..."
Phương Quý nghe được liền có một chút phát mộng: "Vậy ta nên làm gì?"
"Ngươi cứ làm như vậy..." Trên mặt của tiểu Ma Sư tràn đầy nụ cười xấu xa, xích lại gần bên tai Phương Quý nói vài câu, cuối cùng còn phát ra vài tiếng cười "hắc hắc" quái dị.
"Ngươi thật vô sỉ!" Phương Quý dùng ánh mắt cổ quái nhìn tiểu Ma Sư một chút, nghiêm túc nói: "Ta nói cho ngươi biết, ta đã là người có hôn ước!"
Tiểu Ma Sư nghe thế liền sửng sốt, chân thành nói: "Bước cuối cùng sẽ do ta làm!"
"Làm sao còn chưa có phản ứng?" Mà vào lúc này, đệ tử Kỳ Cung Bạch Quan Tử cũng đang kinh ngạc nhìn Phương Quý.