Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1029 - Chương 1029: Biện Pháp Phá Cục

Chương 1029: Biện pháp phá cục Chương 1029: Biện pháp phá cục

"Thanh danh này, vốn là một loại lực lượng vô hình, nhất là ở trong loạn thế Bắc Vực đối kháng với Tôn Phủ!"

"Vì sao Thương Long nhất mạch phương bắc có thể vào lúc quật khởi, liền làm loạn ba châu?"

"Vì sao Cổ Thông lão quái không sở trường đấu pháp, lại có thể làm ra bực sinh ý lớn này, Tôn Phủ cũng không dám quá mức bức bách?"

"Vì sao Thái Bạch Tông các ngươi vừa trỗi dậy, liền khiến cho Bắc Vực đại loạn, quần hùng đứng lên đối kháng Tôn Phủ?"

Tiểu Ma Sư cố ý bắt chước ngữ khí nói chuyện của Bạch Quan Tử, hẳn là truyền đạt nguyên xi thần niệm của Bạch Quan Tử cho Phương Quý: "Nguyên nhân chính là bởi vì bọn hắn là Thất Thánh Bắc Vực, là tu sĩ có thanh danh lớn nhất Bắc Vực!"

"Chỉ bất quá, thanh danh của bảy người bọn hắn còn chưa đủ, còn chưa đủ đối kháng với Tôn Phủ!"

"Cho nên, ở dưới tình huống bọn hắn giằng co cùng với Tôn Phủ, liền cần Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực xuất thế, các ngươi sẽ trở thành người dẫn đầu của thế hệ tu sĩ trẻ tuổi Bắc Vực bây giờ, nếu như Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực đều lựa chọn đối kháng với Tôn Phủ, như vậy thế hệ tu sĩ trẻ tuổi Bắc Vực, liền cũng sẽ có không biết bao nhiêu người chịu ảnh hưởng của các ngươi, đối kháng với Tôn Phủ, nếu như Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực chỉ biết thấy lợi quên nghĩa, ngồi xem người khác tranh đấu, vậy những người khác cũng sẽ có hơn phân nửa học theo, vì thế, danh hào Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực, lúc đầu liền có thể ảnh hưởng đến cục diện chung!"

Phương Quý nghe tiểu Ma Sư nói nhiều như vậy, trong lòng cái hiểu cái không, gấp giọng hỏi: "Vậy tại sao Long Cung lại đưa thiệp mời cho ta?"

"Ngươi hãy chờ một chút, ta sẽ truyền lời này cho nàng..." Thanh âm của tiểu Ma Sư biến mất một hồi, lại vang lên một lần nữa, có vẻ hơi nghi hoặc: "Nàng nói, nguyên nhân rất đơn giản, Long Cung đưa thiệp mời cho ngươi, là bởi vì Thái Bạch Tông các ngươi bây giờ có thanh danh lớn nhất, thiệp mời ở trên tay ngươi, đám người tự nhiên sẽ đi tới tìm ngươi, nếu như ngươi không giữ được thiệp mời, thanh danh của Thái Bạch Tông tự nhiên sẽ bị hao tổn, danh hào Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực, cũng liền thuộc về người khác..."

Phương Quý nghe thế, giận dữ nói: "Ta sẽ ném nó đi!"

Tiểu Ma Sư nói: "Ngươi chờ một chút, để ta bắt chước cảm xúc của ngươi lúc này..."

Một lát sau, lại nói: "Nàng nói, ngươi ném thiệp mời đi, người khác sẽ nhặt lên, danh hào Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực vẫn sẽ thuộc về người khác!"

Phương Quý cả giận nói: "Vậy ta sẽ xé nó!"

"Nếu như ngươi xé nó, trận chiến tranh thanh danh sẽ càng mãnh liệt hơn, người khác cũng sẽ đánh đến mức đầu rơi máu chảy, nhưng danh hào Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực này cuối cùng thuộc về ai, lại là do Long tộc định đoạt, giống như là Bắc Vực tổn hao nhiều gân cốt, cuối cùng ngay cả chỗ tốt cũng đều không có!"

"Vậy thì hiện tại ta cái gì cũng đều không làm được rồi?" Phương Quý nghe lời này, đã có một chút nghẹn họng nhìn trân trối, tức giận đến không mức không biết phát tiết như thế nào.

Tiểu Ma Sư cũng đều có một chút bị thanh âm của hắn hù dọa, cũng không biết phải làm như thế nào để truyền lời này cho Bạch Quan Tử.

Ngược lại là sau một lát, tiểu Ma Sư bỗng nhiên có một chút vui sướng, nói: "Nàng đã trả lời ta..."

"Trả lời cái gì?" Phương Quý vội hỏi, trong lòng suy nghĩ, nếu câu trả lời lại khiến cho chính mình không hài lòng, mình liền mặc kệ, xé tấm thiệp mời này, ai muốn làm sao thì làm.

Thanh âm của tiểu Ma Sư cũng hơi run rẩy, nói: "Nàng trước tiên khoác lác một hồi, nói Long Cung ưa thích tọa sơn quan hổ đấu, cũng có không ít người đa mưu túc trí, chỉ bất quá, bọn hắn vẫn kém hơn một chút so với Kỳ Cung, Long Cung ném ra lời mời này, chính là vì quấy đục vũng nước, mà đệ tử Kỳ Cung, am hiểu nhất là từ trong vũng nước đục này, chọn lựa ra một con đường phá cục có lợi đối với bản thân..."

Phương Quý sốt ruột hỏi: "Vậy biện pháp phá cục là gì?"

"Ta cũng đã hỏi rồi, nhưng nàng cứ lải nhải mãi không chịu nói...ngươi nói xem nàng có phải là bình thường không có ai để tán gẫu hay không?"

Tiểu Ma Sư cũng sốt ruột giống vậy, một lát sau mới hít vào một hơi thật sâu, nói: "Nàng nói, chỉ có một cái biện pháp..."

Nói xong liền truyền cái biện pháp kia cho Phương Quý.

Phương Quý nghe xong, lập tức kinh hãi, run giọng nói: "Đây con mẹ nó được tính là biện pháp gì, đây không phải là để cho ta chịu chết hay sao?"

Tiểu Ma Sư trầm mặc một hồi, nói: "Nàng nói, con đường trộm thiên mà nàng đưa cho ngươi, chính là dùng vào lúc này..."

"Ha ha, các ngươi vì một chút hư danh ấy, không tiếc mất mạng ở nơi này sao?"

Vào lúc Phương Quý đang buồn rầu ở trong thuyền pháp, ở bên ngoài thuyền pháp, tình hình chiến đấu cũng đã trở nên càng kịch liệt.

Bây giờ Mạnh Đà Tử đã đánh nhau thành một đoàn với nam tử mặc áo bào vàng nhạt, đỉnh đầu đội kim quan kia.

Vị Mạnh Đà Tử này vốn là xuất thân từ tán tu, đụng vận khí mới thành tựu Kim Đan, đan phẩm cũng chỉ là phổ thông.

Thế nhưng tính tình của người này lại thà bị gãy chứ không chịu cong, bởi vì hắn bị tàn tật từ nhỏ, bộ dáng lại rất xấu xí, nhận hết sự khinh miệt và chế giễu của người khác, mà hắn cũng không phải là loại người bị khinh thường có thể nhẫn nhịn kia, vô luận là ai dám cười chính mình, liền dùng một đao chặt tới, từ nhỏ đến lớn, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến, ác chiến với bao nhiêu người, cho nên kinh nghiệm đấu pháp phong phú đến mức đáng sợ.

Nghe nói, vào thời điểm cảnh giới của hắn chỉ là Dưỡng Tức, liền có người nói với hắn, bằng vào bực tính tình này của ngươi, hoặc là không sống tới trăm tuổi, liền sẽ bị người ta đánh chết, ngay lúc đó Mạnh Đà Tử không nói hai lời liền đánh cho đối phương một trận, mới hỏi đối phương còn không thì sao?

Người kia phun máu trong miệng ra, nói hoặc là không có ai đánh thắng được ngươi!

Mà bây giờ hắn đã sống hơn 120 tuổi, thành tựu Kim Đan, mấu chốt nhất là còn chưa có chết.

Cho nên có thể tưởng tượng được một thân thực lực của hắn lúc này!

Bình thường người này trông khá không đáng chú ý, ai nói chuyện với hắn, hắn cũng chỉ là cười ngây ngô, nhưng người chết ở dưới tay hắn lại quả thực không ít.

Bất cứ ai biết hắn, cũng sẽ không đối đãi với hắn như là tu sĩ Địa Bảo Kim Đan phổ thông.

Dù sao, ai cũng biết rằng những người từng coi thường gã lưng gù này, mộ đã xanh cỏ.

Mà bây giờ đối thủ của hắn, lại là người ăn mặc giống như đế vương, có người nhận biết người này, vốn là quốc quân của Dạ Phong Quốc Vĩnh Châu, tu vi cũng rất là không tệ, chỉ bất quá sau khi Vĩnh Châu xảy ra ma loạn, hắn thấy đại thế đã mất, liền rời khỏi Vĩnh Châu một mình, bây giờ đã là người cô độc, lúc này đến đoạt danh hào Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực, cũng không biết có phải hay không là muốn nhờ vào thanh danh của Tiểu Thánh, từ đó đông sơn tái khởi!

Bình Luận (0)
Comment