Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1061 - Chương 1061: Thắng Thảm Hơn Thua

Chương 1061: Thắng thảm hơn thua Chương 1061: Thắng thảm hơn thua

"Vọng tưởng!" Ở dưới một tiếng quát chói tai, tay trái của hắn liền vỗ về phía đỉnh đầu của Mạnh Đà Tử.

"Kẻ này chẳng lẽ không hiểu tu hành hay sao?" Tâm niệm nhất thời quay ngược trở lại: "Vì tạo ra một chút thương thế cho ta, mà không tiếc để mạng lại?"

Vô luận nhìn từ góc độ nào, Mạnh Đà Tử lúc này cũng đều giống như tên hề.

Đơn giản là giống như một thằng hề bởi vì biết rõ không địch lại đối phương, cho nên liều mạng cũng muốn tạo thành một chút thương thế cho đối phương.

Người tu hành, nhược điểm quanh người đã sớm không giống như người bình thường.

Mạnh Đà Tử đâm một kiếm về phía phần bụng của Hạ Diên, vốn là một chuyện tiếu lâm.

Thân là tu sĩ Kim Đan, nhược điểm có thể lập tức giết địch, chỉ có mi tâm, đánh vào các phương vị khác, coi như đánh trúng, cũng không tính là trọng thương, giống như vị trí phần bụng này, đối với người thường mà nói là một nhược điểm trọng thương, nhưng đối với người tu hành mà nói, coi như bị ngươi đâm trúng thì đã có sao, coi như ngươi đâm rách nơi này thì như thế nào, thậm chí nói, coi như xé mở ra thì có sao...

Cũng không có nguy hiểm đến tính mạng...

Ngược lại là ngươi, bị một chưởng vỗ trúng đầu, đó chính là phải chết không thể nghi ngờ!

Đương nhiên, Hạ Diên cũng không có khả năng thật sự trao đổi thương thế với đối phương, hắn muốn đập nát đầu của đối phương, lại không muốn để cho phần bụng bị thương.

Bởi vậy hắn vừa hơi thu thân hình, tránh một kiếm này, vừa thuận thế vỗ một chưởng vào đầu của đối phương.

Thế nhưng Mạnh Đà Tử dường như đã dự liệu được hắn sẽ tránh né một kiếm này, thân hình thế mà cũng có một chút xê dịch, một chút xê dịch này, lại thêm thân hình biến hóa của Hạ Diên, vị trí của một chưởng này, lập tức lệch qua, không có rơi vào trên đầu của Mạnh Đà Tử, mà là rơi vào trên cái lưng còng còn bắt mắt hơn mấy phần so với đầu của Mạnh Đà Tử kia, bộp một tiếng, cơ hồ đã đập vỡ lưng còng của Mạnh Đà Tử...

Mà Mạnh Đà Tử cũng mượn nhờ lực lượng một chưởng này, thân hình bỗng nhiên vọt về phía trước, sau đó đâm trượng tới.

Một trượng này vừa nhanh vừa mạnh, vô tận pháp lực quấn quanh ở phía trên.

Không có cách nào hình dung sự hung mãnh tàn nhẫn của một trượng này, cơ hồ là ngưng tụ toàn thân pháp lực của Mạnh Đà Tử, giống như thiêu đốt khí huyết bản mệnh.

Hư không cũng đều giống như bị đâm xuyên ra một cái hố, đâm thẳng tới giữa trán của Hạ Diên.

Một trượng này, chỉ sợ là đã vượt ra khỏi cực hạn của Mạnh Đà Tử, là điển hình của muốn đả thương mình trước khi đả thương người.

Đoán chừng hắn ở trong trận chiến này, cũng chỉ có thể đánh ra một trượng như thế, sau đó liền không còn sức lực.

"Cút ngay..." Nhưng lúc này, Hạ Diên tự nhiên không nghĩ ra nhiều như vậy, bị một trượng này làm cho kinh hãi, ở dưới sự hãi hùng khiếp vía, hắn buồn bực rống to, hai tay đều xuất hiện, pháp lực quanh người huyễn hóa, cũng không biết tạo thành lực lượng cỡ nào, giống như mấy thanh trường mâu, hung hăng đâm ra phía ngoài, giống như là vạn tiễn đồng thời bắn ra...

Lực lượng của mỗi một đạo pháp lực, đều có thể vượt qua một trượng kia của Mạnh Đà Tử.

Từ một điểm này có thể nhìn ra, vô luận là thủ đoạn thần thông, hay là tu vi, Hạ Diên đều mạnh hơn so với Mạnh Đà Tử, mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng Mạnh Đà Tử cũng không có tránh, mặc cho những pháp lực này đánh lên trên người mình.

"Xùy..." Thân hình của Mạnh Đà Tử bỗng nhiên bay ngược ra ngoài, ở giữa phần ngực và bụng, đã là một mảnh máu thịt be bét, xuất hiện vô số lỗ lớn.

Thê thảm giống như là vừa mới bị lăng trì.

Toàn bộ thân thể, đều cơ hồ muốn tách ra làm hai, chỉ còn lại mấy sợi máu thịt dính với nhau.

Nhưng vào lúc này, Mạnh Đà Tử tốt xấu là vẫn còn sống.

Bởi vì người tu hành khác biệt cùng với người thường, vết thương ở phần bụng và ngực chỉ được tính là vết thương nhẹ...

Dù vết thương của Mạnh Đà Tử nhìn như thế nào cũng không được tính là nhẹ này, nhưng kỳ thật cũng không nguy hiểm đến tính mạng...

Mà Hạ Diên, cũng đã cứng đờ ở tại chỗ, hai con ngươi ảm đạm, linh quang đang chậm rãi tán đi.

Ở giữa trán của hắn, có một thanh thiết trượng cắm vào.

Vô cùng chính xác, vừa vặn đâm vào giữa trán của hắn, lại xông ra từ sau đầu.

Trên mặt vẫn còn đọng lại vẻ kinh ngạc cùng với không hiểu, dường như không nghĩ tới, làm sao lại biến thành kết quả như vậy...

"Vừa rồi ta đã nói cho ngươi!" Mạnh Đà Tử lúc này đã thuần thục bò ra bên ngoài mấy bước, nhặt túi càn khôn về, sau đó ném một đống đan dược trị thương vào trong miệng, sau đó lại bôi lên bụng và ngực của mình, thậm chí còn lấy mấy tấm sắt cố định lại thân thể của mình, để tránh hai đoạn thân thể tách ra, vừa làm những việc này, hắn vừa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hạ Diên, cười hắc hắc nói: "Ta giết ngươi chỉ cần ba chiêu!"

"Sau ba chiêu nếu không giết được ngươi..." Một ngụm máu dâng lên tới cổ họng, hắn lại dùng sức nuốt trở vào, thấp giọng nhe răng cười nói: "Vậy ngươi liền giết ta!"

"Chuyện này..." Nhìn thấy một màn Mạnh Đà Tử cùng với Hạ Diên phân ra kết quả trong chốc lát, tất cả mọi người đều tràn đầy kinh ngạc.

Thậm chí có người hấp háy mắt theo bản năng, không thể tin được cái kết quả này.

Mà cảm giác sau khi kinh ngạc, thì chính là cảm thấy khủng bố.

Thậm chí ở trong lòng cũng đang có hơi lạnh bốc lên...

Đấu pháp, thế mà còn có thể đấu đến loại trình độ này?

Cũng có không biết bao nhiêu người, bỗng nhiên liền hiểu một người đã sớm bị đánh chết như Mạnh Đà Tử, vì sao cho tới hôm nay cũng đều không có chết, thậm chí còn lăn lộn đến trình độ đạt được danh hào Tiểu Thánh Bắc Vực, bởi vì người này thật sự là...

Chưa thấy một trận chiến nào, kết quả là người chiến thắng còn thảm hại hơn người thua gấp 10 lần...

Mạnh Đà Tử chính là một thân thê thảm, mặc dù vẫn còn sống, nhưng cơ hồ có thể dùng bốn chữ "chết không toàn thây" để hình dung.

Ngược lại là Hạ Diên, tuy đã chết rồi, nhưng chỉ có trên trán có vết thương, máu tươi cũng đều không có chảy ra mấy giọt.

Chết rất sạch sẽ!

Mà sau khi ở phía Mạnh Đà Tử đột nhiên phân ra thắng bại, những người khác trong đại chiến, thần sắc cũng đều đại biến.

Tu sĩ Nam Thập Châu, người người hoảng sợ, khó có thể tin, mà tu sĩ Bắc Vực, thì sĩ khí đột nhiên đại chấn.

"Sư tôn ta vào 300 năm trước có thể được lão thần tiên Đông Thổ phong danh hào Tiểu Thánh, liền có thể thấy được thiên tư của hắn không tệ..."

Mà vào thời điểm Mạnh Đà Tử đột nhiên liều mạng chém giết Hạ Diên, đệ tử Tiêu Kiếm Uyên 49 kiếm - Việt Thanh một mực bị người mắng sư tôn của chính mình, từ đầu đến cuối không có tức giận, rốt cục vào lúc này cũng có phản ứng, chỉ là vẫn không có tức giận, chỉ là vừa đón đỡ kiếm quang bay tới từ trong quan tài, vừa mở miệng hỏi: "Thiên tư của hắn đã cao, lại 300 năm chưa hóa anh, ngươi nói xem hắn đang làm cái gì?"

"Đến lúc này, còn dám nói nhảm?" Đạo Tử Thiên Âm Tông dựng một chiếc quan tài ở bên người, ở bên trong có đạo đạo kiếm quang quỷ dị bay ra giết địch không ngừng kia, vốn đã bị một màn Mạnh Đà Tử tru sát Hạ Diên làm cho kinh hãi tóc gáy dựng đứng, lúc này chợt nghe lời nói của Việt Thanh, lập tức nổi giận quát lớn.

Bình Luận (0)
Comment