Những người khác còn chưa đáp ứng, long nữ Ngao Tâm ngược lại là nhíu mày, bất mãn nói: "Ngươi hãy để cho đoàn người Phương tiên sinh ở trong Cửu Châu Điện, như vậy sẽ ở gần với Bảo Tâm Điện, cũng thuận tiện ta tới chiếu cố tiên sinh, cũng thuận tiện nhờ Phương tiên sinh chỉ bảo!"
Quy Tướng lập tức lộ ra vẻ khó xử: "Điện hạ, chuyện này chỉ sợ không đúng với cấp bậc lễ nghĩa..."
"Ở trong Long Cung, lời nói của ta chính là cấp bậc lễ nghĩa!" Tiểu mẫu long Ngao Tâm nói: "Chẳng lẽ ngươi còn dám không nghe ta?"
Quy Tướng lập tức cười khổ: "Không dám không dám..."
Hắn biết vị Thất công chúa này được Long Chủ cưng chiều nhất, nàng đã lên tiếng, vậy thậm chí cũng đều không cần đi xin chỉ thị của Long Chủ, liền trực tiếp đi ở phía trước dẫn đường, dẫn đám người Phương Quý vào Thủy Tinh Cung, sau đó đi theo lối đi nhỏ hành lang, đi về phía khu cung điện ở phương tây, tới trước một tòa cung điện đẹp đẽ hoa mỹ, chỉ thấy toà cung điện này lộng lẫy xa hoa, đẹp đẽ hoa mỹ, ở trên đỉnh cung điện có chín khỏa minh châu lớn chừng quả đấm, chiếu rọi một mảnh châu quang bảo khí, mặc dù trong điện không có ở người, nhưng cũng có rất nhiều Giao Nữ nửa người nửa yêu có bộ dáng xinh đẹp bơi lội tung tăng...
Anh Đề nhìn thấy các nàng, lập tức có một chút hưng phấn, gặp được đồng loại, móng vuốt nhỏ cũng đều ngứa ngáy.
"Phương tiên sinh, mời đi vào, Bảo Tâm Điện của ta chính là ở bên trái, có việc gì cũng thuận tiện chiếu ứng!"
"Ha ha, khách khí khách khí, vậy thì đi thôi!" Phương Quý thật sự cảm thấy Ngao Tâm phục vụ rất thoải mái, liền dẫn đầu nghênh ngang đi vào.
Mà đoàn người ở sau lưng cũng đi vào theo, nhưng cũng đúng vào lúc này, Tức đại công tử bỗng nhiên xoay người lại, cười nói với ba người Bạch Thuật: "Trước đây Bạch Thuật đạo huynh không phải đã nói, không muốn làm bạn cùng với chúng ta sao?"
Bạch Thuật nghe vậy, lập tức biến sắc, dừng bước, lạnh lùng nhìn Tức đại công tử.
Không chỉ có hắn, liền ngay cả hai người Cầm Giang tán nhân, Hứa Lưu Hoan đang đi theo cũng dừng bước, lộ ra thần sắc xấu hổ.
Quy Tướng ở bên cạnh nhìn thấy một màn này cũng bật cười, đứng ở một bên nhìn.
"Tức đạo hữu, đừng có làm trò cười!" Tiêu Tiêu Tử lưu ý đến biểu lộ của Quy Tướng, lặng lẽ truyền âm cho Tức đại công tử.
"Ha ha, chỉ là nói đùa mà thôi, Bạch đạo hữu chớ có tức giận, mời ngươi đi trước..." Tức đại công tử cười ha hả, làm ra tư thế mời vào.
Bạch Thuật vẫn lộ ra sắc mặt lãnh đạm, không hề di chuyển.
Cũng đúng vào lúc này, Phương Quý bỗng nhiên quay đầu nói: "Hồ nháo cái gì, thật mất mặt xấu hổ, còn không mau đi vào cho ta!"
Nhìn thấy hắn lấy ra giá đỡ của đội trưởng, đám người cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, nhanh chân bước theo.
Thần sắc của Bạch Thuật mặc dù không vui, nhưng do dự một chút, vẫn đi theo sau.
Sau khi nói lời răn dạy, Phương Quý âm thầm giơ ngón tay cái với Tức đại công tử: "Nói rất hay!"
Tức đại công tử đắc ý nói: "Chỉ là không nhả ra sẽ không thoải mái mà thôi..."
Đám người tiến vào Cửu Châu Điện, tự chọn gian phòng cho mình, tiểu mẫu long Ngao Tâm rất là tận tâm tận ý, trực tiếp đuổi hết Giao Nữ tùy tùng ở trong Cửu Châu Điện ra ngoài, sau đó đưa thị nữ ở trong Bảo Tâm Điện của mình tới, bố trí quét dọn một lần nữa, bày ra từng loại trân ngoạn châu báu, Cửu Châu Điện vốn đã đẹp đẽ hào hoa xa xỉ, lập tức càng lộ ra thêm vẻ tráng lệ, khiến cho người ta nhìn có một chút hoa mắt...
"Ở trong Long Cung này đúng là có rất nhiều bảo bối..." Phương Quý tùy tiện đi vào, cầm một khối Hồng Linh Ngọc điêu được điêu khắc tinh mỹ lên, không khỏi cảm thán: "Thứ này đáng bao nhiêu tiền?"
Hắn ngược lại là nhớ tới một vị cố nhân nhận biết tại Tôn Phủ An Châu trước kia, người kia thích nhất là Hồng Linh Ngọc điêu, nhưng Hồng Linh Ngọc điêu trong phủ của hắn, tối đa cũng chỉ lớn bằng hai bàn tay, đã được hắn coi như là bảo bối, mà nhìn Long Cung người ta đi, bày nguyên một con ngựa Hồng Linh Ngọc điêu ở trong đại sảnh.
"Long Cung vốn ưa thích trân bảo, nội tình mà bọn hắn tích lũy trong không biết bao nhiêu vạn năm, đương nhiên sẽ có không ít vốn liếng!"
Tiểu đồng Thanh Phong một mực đi theo bên cạnh Phương Quý chen miệng nói: "Bất quá, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều Nhân tộc không nhìn trúng thẩm mỹ của Long Cung, Long Cung ưa thích bày ra từng kiện từng kiện châu báu, nhìn rất tráng lệ, nhưng không khỏi có một cỗ tục khí..."
"Thô tục hay không thì không nói đến..." Phương Quý chậc chậc lưỡi, hâm mộ nói: "Nhưng xa hoa là xa hoa!"
Tiểu đồng Thanh Phong quét một vòng trong tòa cung điện này, cũng cảm thán từ trong đáy lòng: "So với Đan Hỏa Tông chúng ta cũng đều xa hoa hơn!"
Hai người liếc nhìn nhau, bỗng nhiên không ngừng cười hắc hắc, nghĩ đến một điểm.
Long Cung từ trước đến giờ có lệ cũ, thích nhất là kết giao với thiên kiêu các tộc, đồng thời cũng vô cùng hào phóng, mỗi một lần tổ chức thịnh yến, liền sẽ mời thiên kiêu các tộc, cùng nhau ngồi đàm đạo, ăn sơn hào hải vị, uống quỳnh tương ngọc dịch, chuyện này là đương nhiên không cần phải nói, mấu chốt nhất là Long tộc còn ưa thích tặng đồ, mỗi vị tu sĩ tới dự tiệc, đều sẽ đạt được sự thưởng thức của Long tộc, mặc cho bọn hắn chọn một kiện bảo bối, trợ giúp con đường tu hành của bọn hắn trong tương lai...
Cây kim mà năm đó con khỉ kia nhặt được, còn không phải là tới như thế?
Không đề cập tới con khỉ kia, chỉ nói Bắc Vực bây giờ, cũng không phải là không có người từng chiếm được chỗ tốt, Thương Long Tử phương bắc danh chấn Bắc Vực, nghe nói chính là dựa vào Long tộc mới có thể làm nên đại nghiệp, hắn dám làm người đầu tiên đứng ra đối kháng Tôn Phủ, kỳ thật là cũng có sự ủng hộ của Long tộc!
Mà lần này đám tu sĩ Bắc Vực vì tranh đoạt thanh danh, huyên náo lớn như vậy, ngoại trừ danh vọng, cũng có quan hệ với hậu lễ của Long Cung.
Bây giờ bọn hắn đã đi vào trong Long Cung, ai biết sẽ có bảo bối gì tốt chờ đợi bọn hắn?
Nghĩ đến đây, trong lòng liền không khỏi ngứa ngáy.
Đêm đó, chính là tiểu mẫu long Ngao Tâm mở tiểu yến, đại biểu Long Cung tẩy trần cho các Tiểu Thánh Bắc Vực.
Nguyên lai dựa vào quy củ của Long Cung, thiên kiêu của mỗi một phương tới, cũng đều sẽ có một vị long tử long tôn tiếp đãi, đại biểu cho cấp bậc lễ nghĩa của Long Cung, mà long tử long tôn nguyên bản phụ trách tiếp đãi chúng Tiểu Thánh Bắc Vực, không phải là Ngao Tâm, nhưng bây giờ Ngao Tâm đã làm quen với truyền nhân Kiếm Tiên, lại há có thể để cho người khác đi, tự nhiên sẽ do chính mình tiếp đãi, coi như là vị Quy Tướng kia, cũng chỉ có thể cười khổ tiếp nhận.
Thế là, ban đêm hôm ấy, tất cả kỳ trân và tiên nhưỡng, liền đều như nước chảy tiến vào Cửu Châu Điện.
Cho dù là Quy Tướng cũng không có cách nào, chỉ có thể hung hăng vỗ trán.
Tiên Giao Binh tuỳ tùng đứng ở bên cạnh Quy Tướng cũng không khỏi nhíu mày nói: "Ài, Thất công chúa điện hạ có phải đã quá hào phóng hay không, chiêu đãi đám đồ nhà quê Bắc Vực này đâu cần phải dùng đến bực quy cách này, ngài nhìn đi, nàng ngay cả tiên nhưỡng dùng để tiếp đãi các công tử Đông Thổ cũng đều cướp tới!"