"Cái nhìn của ta..." Thương Long Tử phương bắc nghe hắn nói, chậm rãi ngẩng đầu, con mắt dường như cũng có vẻ hơi đục ngầu, nửa ngày mới đờ đẫn nói: "Ta thì có thể có ý kiến gì, vào 300 năm trước, ta có danh hào Thất Tiểu Thánh, cũng đã bị vô số người để mắt tới, Tôn Phủ không muốn nhìn thấy cái gì là Thất Tiểu Thánh, liền chuẩn bị bắt chúng ta khai đao, Cổ Thông lão quái là Đan sư, uy vọng lại cao, cho nên hắn không thích hợp, đôi sư huynh đệ Thái Bạch Tông kia có rất nhiều quan hệ với Đông Thổ, lại thêm điệu thấp, Tôn Phủ cũng không tiện bắt bọn hắn khai đao..."
"Lão hồ ly Tức gia, đã sớm mua được người Tôn Phủ, một mực giúp đỡ hắn nói chuyện, tán nhân Nguyên Thần Tử vốn là có một nửa huyết mạch Tôn Phủ, Tiêu Kiếm Uyên lại là một tên kiếm si, thanh danh không hiển hách, cho nên thích hợp nhất để bọn hắn khai đao, đương nhiên chính là ta, lúc trước ta bị Tôn Phủ đánh cho trọng thương, nếu không phải Long tộc xuất thủ cứu giúp, 300 năm trước liền đã mất mạng, mà ở trong 300 năm này, tu vi của ta tinh tiến, cuồng tính đại phát, đối kháng với Tôn Phủ, thế nhân đều chỉ biết ta cuồng, lại không biết vốn liếng ta cuồng, kỳ thật chính là đến từ Long tộc..."
"Nói cái gì mà Thương Long Tử phương bắc, kỳ thật ta chính là người phát ngôn của Long tộc, một con chó săn mà thôi!" Thương Long Tử phương bắc nói, từ từ ngẩng đầu lên, nói: "Bây giờ Long tộc muốn ta đáp ứng hòa đàm, ta có thể có ý kiến gì?"
"Hừ!" Nghe lời nói của vị Thương Long Tử phương bắc này, mấy vị Long Chủ trên đài ngọc, thần sắc dường như có một chút không vui.
Mặc dù những gì Thương Long Tử phương bắc nói lúc này đều là sự thật, thậm chí là sự thật mà mọi người đều biết, thế nhưng bây giờ ở trong tình cảnh này, hắn đột nhiên nói ra những lời này, cũng lập tức khiến cho khuôn mặt của những Long Chủ này trở nên không dễ nhìn lắm.
"Đừng có hồ ngôn loạn ngữ!" Long Chủ Bắc Hải cau mày, nói: "Chỉ nói một chút thái độ của ngươi, liền có thể lui xuống!"
"Thái độ của ta?" Thương Long Tử phương bắc thấp giọng cười cười, quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên mặt của đám huyết mạch Tôn Phủ.
Trong đôi mắt đờ đẫn, bỗng nhiên có một đoàn tinh quang bạo khởi, cười nói: "Đó là đương nhiên không có khả năng hòa đàm!"
"Cái gì?" Mấy vị Long Chủ trên đài ngọc đều cảm thấy kinh hãi, lạnh lùng nhìn về phía Thương Long Tử phương bắc.
"Các ngươi cho rằng tùy tiện phân phó ta hai câu, ta liền hoàn toàn tuân theo những gì các ngươi nói?" Ở trong hai mắt đục ngầu của Thương Long Tử phương bắc, tinh quang bỗng nhiên bạo phát, quát lạnh: "Lão tử là nghịch phỉ to lớn nhất Bắc Vực, trên danh nghĩa là lão nhị ở trong Thất Thánh, trên thực tế là lão đại, trong vòng ba trăm năm này một mực đối kháng cùng với Tôn Phủ, giết ra một thân ngông cuồng cùng với đảm lượng này, mặc dù từng chiếm một chút tiện nghi của các ngươi, nhưng các ngươi liền cảm thấy đã có thể hoàn toàn nắm giữ mạng của lão tử?"
Nói xong cười ha hả: "Lão tử là Thương Long Tử phương bắc, các ngươi thật sự coi ta là chó?"
Trong lúc bỗng nhiên, ở trong toàn bộ Kính Thiên Điện, đều đã trở nên lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt của không biết bao nhiêu người, vào lúc này giống như lợi kiếm, nhằm vào trên khuôn mặt của Thương Long Tử phương bắc, mà Thương Long Tử phương bắc vào lúc này, thì là mặt tràn đầy nụ cười lạnh, thân thể đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn về phía mấy vị Long Chủ trên đài ngọc kia, dáng vẻ già nua trên người hắn, vào lúc này đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, mà là có tinh quang bắn ra bốn phía, mặc dù đứng ở phía dưới, nhưng lại giống như là hoàn toàn nhìn thẳng mấy vị Long Chủ.
Trái tim của đám người Phương Quý, thì là không khỏi đập bình bịch.
Vừa rồi vào thời điểm nhìn thấy Thương Long Tử phương bắc hiện thân, bọn hắn cơ hồ đã sắp tuyệt vọng.
Nhưng lại tuyệt đối không nghĩ tới, Thương Long Tử phương bắc ở dưới uy áp của Tôn Phủ, lại nói ra mấy câu nói như vậy!
Thoáng một cái liền không còn lo lắng!
Thương Long Tử phương bắc thân là trưởng bối Bắc Vực, ở ngay trước mặt mọi người, nói ra những lời này một cách thống khoái, cũng chẳng khác gì là triệt để dập tắt phen hoà giải hoang đường này, không lưu lại bất luận chỗ trống nào, mấy người Phương Quý cũng không cần phát sầu, Bạch Thuật cũng không cần hao phí tâm cơ, có thái độ của Thương Long Tử phương bắc bày ra ở nơi này, bất kỳ lời đề nghị hoà giải nào, đều sẽ triệt để biến thành một trò cười...
Long Cung muốn mượn nhờ Thương Long Tử phương bắc để định ra đại thế, ai có thể nghĩ tới là nhấc đá lên nện vào chân của mình?
"Thương Long Tử phương bắc, thanh danh vang dội như vậy, nguyên lai là nhân vật bực này!" Ánh mắt của đám thiên kiêu Đông Thổ nhìn về phía Thương Long Tử phương bắc có một chút biến hóa, dường như nhiều ra một chút kính ý.
"Lời này khiến cho trong lòng người ta cảm thấy thoải mái!" Mấy vị Yêu Vương Nam Cương liếc nhìn nhau, cảm thấy cao hứng.
"Đây...đây là đang xảy ra chuyện gì?" Mà mấy vị huyết mạch Tôn Phủ kia, vào lúc này cũng đã có một chút hoảng hồn, đều nhíu mày nhìn về phía đám người Long Chủ.
Mà lúc mấy vị Long Chủ nghe được lời nói của Thương Long Tử phương bắc, cũng đã trầm mặc.
Thậm chí đối với ánh mắt Thương Long Tử phương bắc nhìn về phía bọn hắn, cũng không có phản ứng đặc biệt gì.
Chỉ là ở trên mặt của mấy người, bỗng nhiên lộ ra một chút phiền chán.
"Thương Long Tử đạo hữu, những gì mà ngươi nói bây giờ, lại không giống với những gì ngươi nói với ta lúc trước!" Nữ Long Chủ Thương Lan Hải ngồi ở trên đài ngọc, đầu có hai sừng, vào lúc này, bỗng nhiên nhẹ nhàng mở miệng nói, nhìn hắn một cái.
Thương Long Tử phương bắc mặt không thay đổi nhìn nàng, nói: "Vào lúc đó, cũng không có chỗ trống để cho ta nói gì khác!"
Vị nữ Long Chủ Thương Lan Hải kia gật đầu nhẹ, nói: "Đây là ý nghĩ thật của ngươi sao?"
Thương Long Tử phương bắc phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Đây là ý nghĩ từ trước tới giờ của lão phu!"
Vị nữ Long Chủ Thương Lan Hải kia giương mắt nhìn về phía Thương Long Tử phương bắc, ánh mắt của hai người giao thoa, dường như tóe ra đốm lửa vô tận, sau nửa ngày, vị nữ Long Chủ Thương Lan Hải này, bỗng nhiên có vẻ mất hết cả hứng, khe khẽ lắc đầu, không nói thêm gì nữa, thế mà trực tiếp đứng dậy, nhẹ nhàng uyển chuyển đi về phía hậu điện, không nhìn ai thêm nữa.
"Muốn làm Thương Long Bắc Vực, mà không phải là chó của Long Cung..." Long Chủ U Minh Hải mặc áo bào đen nhìn Thương Long Tử phương bắc một chút, nhàn nhạt mở miệng: "Có ý tứ!"
Nói xong, hắn cũng đứng dậy, đi thẳng vào trong hậu điện.
Sau đó, mấy vị Long Chủ còn lại, dường như cũng đã cảm thấy có một chút phiền chán, liền cũng đều riêng phần mình đứng dậy rời đi, trong lúc nhất thời, trên đài ngọc trở nên vắng vẻ hơn rất nhiều, Thương Long Tử phương bắc đứng ở phía dưới đài ngọc, lúc đầu dường như cũng định nói thêm vài câu với bọn hắn, nhưng mấy vị Long Chủ cũng không có hào hứng, trực tiếp ném hắn ở lại đây, bóng lưng của hắn cũng trở nên cô tịch hơn rất nhiều.