"Chư vị, tất cả mọi người đều là đến ăn tiệc uống rượu, nhưng cũng không nhìn thấy đứa nhỏ đúng không?" Ở trong sự yên tĩnh hoàn toàn, Phương Quý cắn răng hô lên: "Hiện tại ta thay chủ nhà, ôm ra cho các ngươi nhìn..."
"Thằng nhóc đáng giận, ngươi..." Long Chủ Bắc Hải đã tức giận đến mức toàn thân đều đang run rẩy, mặt tràn đầy sát khí.
Mà đổi thành sáu vị Long Chủ ở bên ngoài, vào lúc này cũng giật mình không nhỏ, sát khí mênh mông cuồn cuộn, bỗng nhiên xen lẫn mà tới.
Mây đen cuồn cuộn, lôi đình ám uẩn, sát ý đầy trời, đều là ngưng tụ ở trên người của Phương Quý.
Không có ai đối mặt với sát ý của trọn vẹn bảy vị Long Chủ này mà không kinh hồn táng đảm, Phương Quý cũng sợ, nhưng lúc này hắn đã không thèm đếm xỉa, ngược lại còn cứng đầu cứng cổ đứng lên nói: "Có bản lĩnh thì các ngươi liền đến giết ta, các ngươi không phải có bản lãnh rất lớn hay sao, không phải ai cũng đều không để vào mắt hay sao, không phải cảm thấy không nhìn trúng tu sĩ Bắc Vực chúng ta hay sao, xem thử vào trước khi ta chết, quả trứng kia có thể giữ được hay không!"
Tiếng hét này, thật đúng là khiến cho mấy vị Long Chủ như gặp phải trọng kích, vô thức thu liễm khí tức.
Bọn hắn rốt cuộc đã hiểu rõ Long Chủ Bắc Hải vì sao bỗng nhiên vọt ra cứu Phương Quý, vừa giận lại vừa không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Trước tiên bắt thằng nhóc này lại, sau đó..." Đám Nguyên Anh Tôn Phủ thấy quả trứng thần kia xuất hiện, cũng đã sửng sốt, có người nghiêm nghị hét lớn, thân hình khẽ nhúc nhích.
"Bắt cái đầu ngươi!" Mà khí thế của Phương Quý vào lúc này lại càng thêm hung ác, đã hét to đối với bảy vị Long Chủ: "Hiện tại Thương Long lão ca đã không thể cứu lại được, vậy hiện tại các ngươi liền xuất thủ cho ta, giết sạch đám vương bát đản Tôn Phủ này, chỉ cần có một kẻ chạy thoát, ta liền mời các ngươi ăn trứng chần nước sôi..."
Vừa nói chuyện, con cóc ngồi xổm kia đã bỗng nhiên khẽ nhếch miệng, phun ra từng tia từng tia hoả diễm, nhắm ngay vào đỉnh đầu trứng thần.
Trời đất chấn động, không có ai dám nói!
Bảy vị Long Chủ liếc nhìn nhau, sát khí dần dần tăng lên.
Sát ý cuồn cuộn, đều là nhằm vào Phương Quý.
Bảy vị Long Chủ, vào lúc này quả thực là đã không kiềm được sát tâm của mình.
Gan to bằng trời, trực tiếp bại lộ quả trứng thần kia ở trước mặt người đời không nói, thế mà còn dám kêu gào, cầm trứng thần uy hiếp Long Chủ ở trước mặt mọi người, ép buộc Long Cung chém giết minh hữu của mình, chuyện như vậy, bảy vị Long Chủ quả nhiên là sống lâu như vậy, cũng chưa từng nghe qua, càng là cả một đời cũng không nghĩ tới chính mình thế mà lại đụng phải loại sự tình này, tên tiểu tử đáng giận này, hắn đến tột cùng coi Long tộc Thất Hải là thứ gì?
Hắn coi chúng ta là quả hồng mềm muốn bóp sao thì bóp?
Đường đường là bảy vị Long Chủ, nếu như thật sự ở dưới sự uy hiếp của hắn, hạ thủ đối với Nguyên Anh Tôn Phủ, bị truyền ra ngoài thì sẽ như thế nào?
Đường đường là bảy vị Long Chủ, đơn giản sẽ trở thành bảy trò cười lớn nhất trong đại lục Thiên Nguyên!
Chỉ bất quá, cho dù trong lòng phẫn nộ như vậy, bọn hắn vẫn phải cưỡng ép nhẫn nhịn lại động tác của mình.
Chỉ có sát ý vô hình, mênh mông cuồn cuộn, là không thu liễm được!
"Bảy vị Long Chủ đến tột cùng đang làm cái gì?" Ở trong Kính Thiên Điện phía dưới, cùng với trên mặt biển, có không biết bao nhiêu người nhìn thấy một màn này, đều đã cả kinh nói không ra lời.
Có người âm thầm phỏng đoán, quả trứng thần kia, đến tột cùng là thứ gì, lại có thể uy hiếp bảy vị Long Chủ như vậy.
Càng có người là hoàn toàn không hiểu cảnh tượng bây giờ này!
Cũng có người nhìn ra được, bảy vị Long Chủ đang chịu áp chế của thằng nhóc kia, nhưng đường đường là Long Chủ, làm sao lại dính phải chiêu này, tu vi của bọn hắn thông thiên, lại là ở trên biển, chỉ sợ là mỗi một vị Long Chủ, cũng đều hẳn là hoàn toàn có thể vào trước khi con cóc kia kịp phản ứng, đoạt lại trứng thần, sau đó giết thằng nhóc kia bảy ~ tám lần, làm sao lại trở nên cẩn thận như vậy, bị chọc tức thành dạng này, còn không dám động thủ?
Là do quả trứng thần kia quá quan trọng, khiến cho bọn hắn không dám mạo hiểm làm như vậy, hay là vì duyên cớ gì khác?
Nếu như quả trứng thần này trọng yếu đến cỡ đó, vậy nó đến tột cùng là tượng trưng cho điều gì?
Ở chung quanh lặng ngắt như tờ, bầu không khí kiềm chế đến cực điểm.
Phương Quý bị bảy vị Long Chủ cùng với đám Nguyên Anh Tôn Phủ vây vào giữa, trên mặt dần dần lộ ra vẻ khinh bỉ.
Hắn biết, bảy vị Long Chủ cho đến mức này còn không dám giết chính mình, đã nói rằng chính mình đã cược thắng.
Vào thời điểm Thương Long Tử phương bắc khẳng khái đối mặt với loại kết quả hẳn phải chết kia, hắn liền đã tức giận, mà khi hắn tức giận, hắn cũng đã có đáp án của mình, biết nên làm như thế nào, cho nên hắn cho dù là liều cái mạng nhỏ này, cũng phải bay lên trời, bồi tiếp Thương Long Tử phương bắc một trận chiến.
Nhưng chỉ là bồi tiếp một trận chiến như thế, còn chưa đủ!
Giống như hắn nói, hắn là đệ tử Thái Bạch Tông, không thể chịu thua thiệt...
Cho nên hắn bồi tiếp Thương Long Tử phương bắc một trận chiến, trên thực tế cũng là đang hấp dẫn ánh mắt của đám tu sĩ, mà trong bóng tối, hắn cũng đã ném phân thân con cóc kia vào trong nước biển, thừa dịp tất cả mọi người trong Long Cung đang chăm chú quan sát một trận chiến trên trời này, hắn yên lặng tiến vào toà động phủ có giấu quả trứng thần kia, mặc dù hắn vào thời điểm đó, còn chưa xác định được điểm mấu chốt Long Cung hợp tác cùng với Tôn Phủ, có phải hay không chính là quả trứng thần này, nhưng sau khi phân tích thế cục, cũng có chí ít bảy ~ tám phần nắm chắc, đáng giá để liều mạng một phen...
Quả trứng thần này, nếu như thật sự trọng yếu như vậy, đủ khiến cho Long Cung hạ mình liên thủ cùng với Tôn Phủ, thậm chí không tiếc bán đi lợi ích tại Bắc Vực, cùng với bán đi Thương Long Tử phương bắc- người phát ngôn ở Bắc Vực của bon hắn, điều này cũng chứng minh quả trừng thần này nhất định có thể uy hiếp được Long tộc...
Hắn thuận lợi đắc thủ, bởi vì lúc ấy lực chú ý của bảy vị Long Chủ, đều đã bị phen đại chiến trên trời này hấp dẫn, khi đó liền ngay cả hắn, thậm chí cũng đều đang liều mạng ở trong trận đại chiến này, cho nên tự nhiên không có ai nghĩ đến, hắn còn có một cỗ phân thân con cóc, lẻn vào Thủy Tinh Cung, vào lúc Long Chủ Bắc Hải có chỗ phát giác, con cóc đã ôm lấy trứng thần, nâng lên trên trời, dùng để thị uy với Long Chủ Bắc Hải...
Long Chủ Bắc Hải vào thời khắc ấy, tự nhiên là suýt chút nữa phát điên.
Nhưng lại không có cách nào!
Không chỉ là hắn không có cách nào, sáu vị Long Chủ khác cũng không có biện pháp...
Trước đây vào lúc nghe lén, Phương Quý liền đã biết, quả trứng thần này trọng yếu đến cực điểm, nhưng bọn hắn lại đều thật sự không dám tới gần!