"Hai người này ngược lại là đột nhiên không còn đáng ghét..." Phương Quý lắc lắc đầu, cũng không tiếp tục nhìn Bạch Thuật đang tránh ở một bên, chỉ cười nói: "Mặc kệ như thế nào, danh hào của chúng ta đã được đặt ra, tới tới tới, các vị huynh đệ, trước tiên hãy nghĩ xem việc đầu tiên của Thập Nhị Bá Bắc Vực chúng ta nên bắt đầu từ đâu..."
Đám người liếc nhìn nhau, cùng thở dài nói: "Trước tiên nên đổi danh hào trước!"
Rất nhanh, Thập Nhị Bá Bắc Vực...danh hào tạm thời, Tức đại công tử đề nghị đổi tên là Thập Nhị Kiệt Bắc Vực, Việt Thanh đề nghị đổi tên là Thập Nhị Tiên Bắc Vực, Tiêu Tiêu Tử muốn thay đổi tên là Thập Nhị Kỳ Bắc Vực, Mạnh Đà Tử cảm thấy danh hào mà Phương Quý đưa ra đã rất tốt, Hải Sơn Nhân xem như không có việc gì...bởi vì những người khác còn chưa có tiếng nói thống nhất, cho nên cũng chỉ có thể tạm thời như vậy, dù sao thì chính sự vẫn trọng yếu hơn, cho nên cũng chỉ đành tạm thời gác lại sự tình đặt tên này, sau đó giống như Phương Quý nói, mọi người đều đi làm việc của mình, tìm hiểu xem Bắc Vực cần gì.
Điểm này, Phương Quý cũng đã chăm chú nghĩ tới.
Mặc dù bản sự của mình xác thực không tầm thường, nhưng cũng không phải là toàn trí toàn năng, mặc dù ngoài miệng nói nhẹ nhàng linh hoạt, trên thực tế trong lòng của hắn cũng biết những tài nguyên mà Long Cung đáp ứng này, đối với Bắc Vực mà nói là sự tình trọng yếu cỡ nào, bởi vậy mới không dám quyết định lung tung, lúc này mới mời các đồng đạo khác vốn là đại biểu cho xuất thân khác biệt, đối với từng cái phương diện của giới tu hành Bắc Vực đều có lý giải của chính mình để quyết định!
Mà đám người Tức đại công tử, cũng xác thực không khiến cho hắn thất vọng, rất nhanh liền có các loại thần phù, thư truyền tin bay ra ngoài từ Long tộc, sau đó lại rất nhanh liền mang theo tin tức bọn hắn cần có trở về, bọn hắn lại tụ tập cùng một chỗ, chăm chú thương lượng, cũng chỉ ở trong một ngày một đêm, liền đưa một phần danh sách vào trong tay của Phương Quý, tài nguyên ở trong đó, đều là đồ vật mà các tiên môn đạo thống Bắc Vực bây giờ thiếu nhất.
Thần phù trận giản, mười vạn đạo!
Dị bảo vũ khí, một vạn kiện!
Truyền thừa công pháp, 800 môn!
Ngoài ra, còn kèm theo đủ loại đan dược, thần khôi, linh thạch thần khoáng, các loại tư nguyên khan hiếm khác.
Vào lúc phần danh sách này giao vào trong tay của Phương Quý, Phương Quý cũng có một chút ngoài ý muốn, không phải là quá nhiều, mà là quá ít.
Nhưng xem xét thái độ của đám người Tức đại công tử, liền hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn hắn, những người này đại khái cũng không biết chính mình đến tột cùng là muốn đàm luận cùng với Long Cung như thế nào, cho nên đã giảm bớt số lượng, đây là nhu cầu cấp thiết, không lộ ra khẩu vị quá lớn.
Thế là Phương Quý trầm ngâm một phen, trực tiếp tăng số lượng tài nguyên ở phía trên lên gấp 10 lần, sau đó đi đàm luận cùng với Long Cung.
Kết quả của phiên đàm phán thứ nhất là rất suôn sẻ.
Quá trình là như thế này, Phương Quý thừa dịp lúc bảy vị Long Chủ xuất hiện ở trong động phủ kiểm tra đo lường huyết mạch của Tiểu Hắc Long, thấy tâm tình của bọn hắn có vẻ như cũng không tệ lắm, thế là thử thăm dò đưa ra điều kiện thứ nhất: "Cho chúng ta một triệu đạo thần phù trận giản, có được không?"
Long Chủ Tây Hải nói: "Ngươi tìm Quy Tướng mà nói, chớ làm phiền ta!"
Con mắt của Phương Quý lập tức trừng lớn, lập tức đi tìm Quy Tướng hỏi: "10 triệu đạo thần phù trận giản, khi nào thì đưa cho ta?"
"Nhiều như vậy?" Quy Tướng nghe thế con mắt cũng đều trừng lớn: "Chúng ta cũng phải chuẩn bị trong mấy ngày đấy..."
Phương Quý lập tức cảm thấy có vấn đề.
Loại phương pháp đàm phán này của chính mình, là không thể nào chân chính đạt tới mục đích ban đầu...
Hắn đột nhiên cảm giác được chính mình như là đồ nhà quê, đang đàm phán cùng với hoàng đế, há miệng liền muốn một vạn chiếc bánh nướng!
Thế là hắn lại lập tức cải biến chủ ý, gọi tiểu đồng Thanh Phong tới, hỏi hắn: "Có muốn trở thành Thập Nhị Bá Bắc Vực không?"
Thanh Phong kích động đến mức toàn thân đều đang run rẩy: "Muốn, muốn, ta đã sớm muốn xưng ba ba ở trước mặt người khác..."
Phương Quý âm thầm hạ quyết tâm: "Vậy thì ngươi hãy thay ta đàm luận cùng với Long Cung!"
Vừa nói vừa dặn dò một câu: "Hãy tỏ ra bá khí một chút, đừng có cư xử giống như đồ nhà quê..."
Quả nhiên vẫn là người như thế nào liền làm dạng sự tình đó, tiểu đồng Thanh Phong tiếp quản công việc của Phương Quý, chẳng mấy chốc đã trở nên nghiêm túc và bận rộn, trước tiên gọi đám người Tức đại công tử đến thương nghị, sau đó lại thảo luận hơn nửa ngày thời gian, định ra kế hoạch ban sơ, tiểu đồng Thanh Phong cảm giác được trình độ nghiêm trọng của chuyện này vượt ra khỏi sự tưởng tượng của chính mình, vì vậy cuối cùng đã đưa ra một quyết định khác!
Hắn truyền tin cho Minh Nguyệt sư tỷ bây giờ còn đang ở Tức Châu, hỏi nàng về chuyện này.
Đại chưởng quỹ Đan Hỏa Tông Minh Nguyệt tiểu thư đã sớm biết về tin tức này, giống như người Tức gia, một mực đang lo lắng chờ đợi kết quả, bây giờ thấy tiểu đồng Thanh Phong lại đột nhiên hỏi mình, chỉ cho rằng vị tiểu sư thúc Thái Bạch Tông kia rốt cục đã buông bỏ thành kiến đối với mình trước đó, kích động không thôi, vừa dùng phù truyền tin trân quý nhất không ngừng liên lạc cùng với Thanh Phong, vừa chạy đến Long Cung.
Lúc này, nàng cưỡi chính là thuyền pháp cao cấp nhất, do gia chủ Tức gia đích thân hộ tống.
Bình thường thuyền pháp đi từ Tức Châu tới Long Cung, nhanh nhất cũng phải mất ba ngày, nhưng bây giờ cưỡi bực thuyền pháp nhanh nhất này, chỉ dùng nửa ngày liền đến.
Bằng vào tu vi và thể chất của Minh Nguyệt tiểu thư, lúc đi xuống từ trên thuyền pháp, nôn mửa trong hai canh giờ.
Sau đó nàng lau miệng, mặc lễ phục, mang theo một phái đoàn uy phong lẫm liệt, có nha hoàn ôm bàn tính, có nha hoàn ôm que tính, có nha hoàn cầm quạt, mắt nhìn thẳng đi tới Long Cung, vừa đến liền chiếm quyền của Thanh Phong.
Bắt đầu từ đó lúc, nàng liền trở thành người đứng đầu cuộc đàm phán này, đặc biệt chịu trách nhiệm đàm phán với Long Cung.
Thế là, ba ngày sau đó, một nhóm tài nguyên sớm nhất đã được quyết định, được lấy ra từ trong kho Long Cung Bắc Hải, vận chuyển về Bắc Vực, sau đó do hiệu buôn ở khắp mọi nơi của Đan Hỏa Tông tiếp nhận, lại phân biệt vận chuyển về chín châu Bắc Vực, giao cho các đại tiên môn và đạo thống mà mấy người Tức đại công tử, Việt Thanh, Tiêu Tiêu Tử, Mạnh Đà Tử, Hải Sơn Nhân định ra, thông qua bọn hắn phân bố ra bốn phương, chế tạo tiên quân...
Vật tư vận chuyển ra lần này có chừng 50 vạn đạo thần phù trận giản, tám vạn kiện dị bảo vũ khí, 300 môn truyền thừa công pháp, thêm mười vạn cân thần khoáng đan dược khác, 80 triệu khối linh thạch, ngược lại là không kém nhiều lắm so với suy nghĩ của Phương Quý lúc đầu, chỗ khác biệt duy nhất là, ở trong kế hoạch đàm phán của Minh Nguyệt tiểu thư, đây chỉ là bước đầu tiên, ở phía sau nàng còn thiết kế bước thứ ba, bước thứ tư, tùy thời lại có thêm bước thứ năm!