Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1141 - Chương 1141: Thu Đồ Đệ

Chương 1141: Thu đồ đệ Chương 1141: Thu đồ đệ

Bây giờ hắn đọc các loại điển tịch tại Long Cung, đều chỉ là vì tiểu Ma Sư, trước đây sau khi tiểu Ma Sư nghe Bạch Quan Tử giải thích ý nghĩa của đường, đã từng có một khắc mê mang, về sau liền bỗng nhiên yêu cầu đọc sách nhiều hơn rất nhiều, đối với chuyện này Phương Quý cũng thuận theo nó, dù sao thì bây giờ đọc nhiều bí pháp thần thông cảnh giới Nguyên Anh, cũng liền chẳng khác gì là đang tích luỹ nội tình cho tương lai...

Ngoại trừ đọc điển tịch, tiểu mẫu long Ngao Tâm cũng thường xuyên đi tới bái phỏng, trước đây nàng đã rất sùng bái Phương Quý, bây giờ mặc dù biết Phương Quý giống như đã làm ra sự tình gì khiến cho phụ vương rất tức giận, nhưng sự sùng bái này lại càng lộ rõ hơn.

"Ngươi thật sự muốn học Thái Bạch Cửu Kiếm?" Vào lúc Ngao Tâm lại trộm trân tàng Long Cung đi tới, để cho Phương Quý uống thoả thích, hắn đã mang theo một chút say rượu hỏi.

"Đương nhiên là thật!" Tiểu mẫu long Ngao Tâm nghe vậy, lập tức ngồi ngay ngắn, lộ ra vẻ mặt thành thật.

"Vậy thì tốt, trước tiên ta có thể truyền cho ngươi một kiếm, thử xem ngươi có loại thiên phú này không..." Sau khi Phương Quý suy nghĩ một phen sâu xa, lộ ra biểu lộ rất ngưng trọng nói với Ngao Tâm.

Câu nói này đã khiến cho Ngao Tâm kích động, suýt nữa liền tiến hành dập đầu, còn may là Phương Quý đã dùng một tay kéo lại, có một chút lo lắng, cảm thấy mình nhỏ tuổi như thế liền bị người dập đầu sẽ tổn thọ, chỉ nói Ngao Tâm ngồi xuống, sau khi giảng cho nàng ba cái cảnh giới nhập thân, nhập tâm, nhập thần của Thái Bạch Cửu Kiếm, liền giảng cho nàng khẩu quyết cùng với một số quan khiếu của kiếm thứ nhất Trượng Kiếm Giang Hồ Lâm Phong Vũ.

"Thế mà đơn giản như vậy?" Sau khi Ngao Tâm nghe, nhất thời ngẩn ra.

Phương Quý lập tức rất là bất mãn, ngạo nghễ nói: "Thái Bạch Cửu Kiếm của chúng ta, thế nhưng là Tâm Kiếm nhất mạch, coi trọng..."

"Không..." Ngao Tâm vui vẻ đến mức nhảy dựng lên: "Ta đang nói là, tiên sinh thế mà đơn giản như vậy liền thu ta làm đệ tử?"

Phương Quý ngược lại là có một chút xấu hổ nói: "Chẳng lẽ ta còn phải thu thêm tiền của ngươi?"

"Sư tôn yên tâm, sau này Ngao Tâm sẽ tự dâng lên lễ đệ tử!" Ngao Tâm lập tức lộ ra vẻ mặt thành thật, vẫn dập đầu xuống đất thề: "Long Cung nhất mạch chúng ta, từ trước đến nay coi trọng tôn sư trọng đạo, hôm nay ta đã được tiểu sư tôn truyền thụ Thái Bạch Cửu Kiếm, liền nhất định sẽ đối đãi bằng cả tấm lòng hiếu đạo, tuyệt đối không có phụ sư ân..."

Nói xong suy nghĩ một chút, nói nhỏ: "Ta biết bằng hữu của tiểu sư tôn đang tranh thủ tài nguyên cho Bắc Vực, sau khi quay về, ta sẽ giúp bọn họ gây áp lực cho Quy Tướng, cho bọn họ nhiều tài nguyên hơn..."

Phương Quý nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó sờ lên sừng rồng nhỏ của Ngao Tâm, động viên: "Làm tốt lắm!"

Mặt của Ngao Tâm đỏ rần.

Cũng không biết nàng nói như thế nào với Long Chủ, thế mà đúng như lời nàng nói, dâng một phần lễ đệ tử tới cho Phương Quý, nhìn cái điệu bộ này, dường như là thật sự muốn dựa vào quy củ thời Thượng Cổ, đàng hoàng bái sư Phương Quý.

Cũng không biết Long Chủ Bắc Hải lúc này là không có ý định quan tâm đến nàng, hay là có ý đồ khác, đối với sự hồ nháo của nàng...chính Phương Quý cũng cảm thấy có một chút ý tứ hồ nháo...cho nên cũng hoàn toàn không để ý đến, toàn bộ quá trình rất thuận lợi, thậm chí còn khiến cho Phương Quý cảm thấy, Long Chủ Bắc Hải có phải là đang cố ý dung túng hay không...

Nhưng vô luận như thế nào, có thân phận đường đường là sư tôn của long nữ này, Phương Quý ở trong Long Cung, càng có thể đi ngang, giống như là Cua tướng quân vậy.

Mà bảy vị Long Chủ, vốn là yêu cầu hắn không được rời khỏi động phủ nửa bước, càng không thể rời khỏi tiểu Lai Bảo nửa bước, nhưng ở trong động phủ hơn một tháng thời gian, Phương Quý thực sự có một chút buồn chán, nhất định phải đi ra ngoài tản bộ, sau khi các Long Chủ thương nghị một phen, liền cũng đáp ứng, chỉ yêu cầu Phương Quý vào thời điểm Tiểu Hắc Long không khóc không nháo, ngủ thiếp đi mới được đi ra ngoài.

Phương Quý cũng không phản đối, có thể đi ra hóng gió một chút liền đã rất tốt, một mực trông trẻ cũng rất mệt mỏi.

Kỳ thật, hắn có thể cảm giác được, mặc dù các Long Chủ đáp ứng mình có thể đi ra ngoài đi dạo, nhưng trên thực tế, vô luận đi đến nơi nào, đều dường như có một cỗ thần thức như ẩn như hiện đi theo hắn, rất rõ ràng, nếu như hắn muốn thừa cơ đào tẩu là không thể nào...

Tại sao lại phải đào tẩu?

Trong lòng Phương Quý cũng nghĩ đến, bây giờ chính mình đang ăn ngon uống sướng, còn có một vị đồ đệ hiếu kính, hơn nữa mỗi khi ở lâu hơn một ngày, Bắc Vực liền sẽ gặt hái được vô số chỗ tốt, bí điển truyền thừa trong Long Cung tùy tiện cho mình đọc, linh đan diệu dược tùy tiện cho mình ăn, Giao Nữ xinh đẹp vũ mị tùy tiện cho mình...ách, cái này không có, là Việt Thanh làm...coi như có người muốn đuổi mình đi, vậy thì cũng không đi!

"Thúc đẩy Bắc Vực hợp tác cùng với Long Cung, vớt đi vô tận của cải, dương danh Bắc Vực, được mọi người xưng là người đứng đầu Thập Nhị Quân, ở trong Long Cung này, càng là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ngay cả công chúa Long Cung cao không thể chạm, cũng đều nguyện ý bái ở dưới đầu gối ngươi làm đồ đệ..."

Vào một ngày, Phương Quý đang đi dạo ở giữa đám san hô, liền bỗng nhiên nghe được một thanh âm nhàn nhạt, quay đầu lại, hắn liền thấy được một vị công tử mặc áo bào trắng, đang chậm rãi xoay người từ phía sau đám san hô, ngoài dự liệu, lại là Giáp công tử Tần gia Đông Thổ, hắn đánh giá Phương Quý từ trên xuống dưới, giống như cười mà không phải cười nói: "Một tên tiểu tử nhà quê đã từng suýt mất mạng nhỏ tại An Châu, bây giờ thật đúng là khó lường..."

"Lại là hắn?" Trong lòng Phương Quý ngược lại là khẽ nhúc nhích, trước đây hắn còn không biết đối phương chưa rời khỏi Long Cung.

Trong lòng cảm thấy kinh ngạc, trên mặt lại hiện lên một nụ cười: "Thấy chưa? Đã sớm nói với các ngươi, gả tiểu Lý Nhi cho ta là không lỗ..."

"Hừ!" Lúc đầu ở trên mặt của Giáp công tử mang theo một chút ý cười, nghe thấy lời này, sắc mặt liền lập tức trầm xuống.

"Đồ ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng, sắp chết đến nơi còn không biết?"

"Hửm?" Phương Quý nghe Giáp công tử nói, lập tức quay đầu quan sát xung quanh, sau đó híp mắt nhìn về hướng Giáp công tử.

Một tháng trước, Giáp công tử cùng với đám thiên kiêu Đông Thổ, Yêu Vương Nam Cương kia được Long Cung mời đến dự tiệc, lúc ấy tình thế gấp gáp, tự nhiên cũng không thể nói mấy câu với vị anh vợ này, về sau an ổn, một là các Long Chủ nóng lòng, hai là hắn cũng không có lòng để ý tới, tự nhiên càng không nghĩ tới việc nói gì với đối phương, nhưng không nghĩ tới hôm nay vẫn còn có thể thấy đối phương. Bình thường người được Long Cung mời tới dự tiệc có thân phận tôn quý, thường thường đều sẽ được Long Cung giữ lại thêm một đoạn thời gian, ở mấy năm cũng đều không hiếm thấy, nhưng bây giờ ở dưới loại tình thế này...

Bình Luận (0)
Comment