Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1143 - Chương 1143: Mầm Tai Vạ

Chương 1143: Mầm tai vạ Chương 1143: Mầm tai vạ

Sợi linh quang kia cực kỳ thần diệu, từ từ xoay tròn, hóa thành một quả cầu, sau một hồi lâu, thế mà từ trong quả cầu linh quang kia, hiển hóa ra một con Huyền Quy màu xanh, từ từ nhúc nhích ở trong lòng bàn tay của hắn, nhìn qua rất sống động, nhất là từ trên khí tức, đó thế mà không giống như là hư giả, mà là một sinh linh tồn tại chân thực, nhìn con Huyền Quy này, sắc mặt của Phương Quý bỗng nhiên thay đổi.

Tần Giáp giống như cười mà không phải cười nhìn Phương Quý nói: "Vật này cùng với con cóc kia của ngươi, có phải là có chỗ giống nhau hay không?"

Phương Quý bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, chợt ngẩng đầu nhìn về phía Tần Giáp.

Sắc mặt của Tần Giáp đã lạnh xuống, bàn tay nắm lại, thu hồi Huyền Quy, sau đó lạnh lùng nhìn Phương Quý nói: "Ngươi học lén công pháp của Tần gia chúng ta, hẳn là cũng không ngờ tới là sẽ chôn xuống mầm tai vạ này, vào thời điểm con Tiểu Long kia phá trứng mà ra, sinh linh thứ nhất nhận thân, kỳ thật cũng không phải là ngươi, mà là con cóc kia, nhưng con cóc kia vốn là do thần thông của ngươi biến thành, cho nên nó mới coi ngươi là vật thay thế!"

"Thiên tính của Long tộc, tất nhiên là không thể xóa nhòa, nhưng nếu như..." Trên mặt hắn lộ ra nụ cười lạnh: "Ta nói cho Long tộc một cái phương pháp, tháo rời con cóc kia ra khỏi người của ngươi thì sao?"

Phương Quý lập tức nói không ra lời, thần sắc dường như có một chút hoảng sợ.

Những gì Tần Giáp nói ra quả thực là một vấn đề mà hắn không tưởng tượng nổi.

Khi quả trứng rồng bắt đầu vỡ ra, xác thực còn ở trong tay con cóc, nói một cách khác, Tiểu Hắc Long nhận thân, thật ra là con cóc, chỉ là con cóc kia chính là phân thân của Phương Quý, cho nên con cóc biến mất, Tiểu Hắc Long mới có thể quấn lấy hắn, nhưng nếu như thực sự có người có thể tháo rời phân thân con cóc kia từ trên người của Phương Quý ra mà nói, cũng liền đại biểu cho...ai nắm giữ con cóc kia, người đó liền có thể nắm giữ Tiểu Hắc Long!

Chuyện này cho dù là người khác nghĩ đến, cũng không có cách nào.

Nhưng người nói ra lời này lại là Tần Giáp, Cửu Linh Chính Điển vốn là của nhà bọn hắn...

"Cho nên ta mới nói, ngươi căn bản cũng không có cơ hội lựa chọn!" Tần Giáp nhìn thần sắc kinh ngạc của Phương Quý, trên mặt ngược lại là lộ ra một nụ cười, dường như đây là lần đầu tiên từ khi gặp Phương Quý cho đến nay, có một loại cảm giác khiến cho hắn thấy sảng khoái, thấy thời gian đã không còn nhiều lắm, hắn liền từ từ quay người, đi về phía một phương hướng khác, một sợi thần niệm nhẹ nhàng truyền trở về: "Ngươi hãy trở về suy nghĩ thật kỹ, trong mấy ngày này, ta sẽ sáng tạo cơ hội cho ngươi..."

Ở trên núi san hô, chỉ còn lại Phương Quý cau mày, ánh mắt lãnh đạm.

"Những người này ở lại trong Long Cung, quả nhiên là có mưu đồ làm loạn!"

Chỉ là Phương Quý cùng với Tần Giáp cũng không biết chính là, vào lúc bọn hắn nói chuyện, ở trong một tòa cung điện màu đen bí ẩn, bảy vị Long Chủ ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, ngồi đối mặt với nhau, ở trước người có một chiếc gương băng, ở phía trên đang hiển lộ ra dáng vẻ bọn hắn nói chuyện.

Mặc dù không có cách nào nghe thấy nội dung bọn hắn nói chuyện, nhưng lại có thể nhìn thấy biểu lộ của bọn hắn hết sức rõ ràng.

Nhất là sau khi Tần Giáp rời đi, Phương Quý lộ ra vẻ mặt khó coi, càng là rõ ràng rành mạch.

"Không có gì đáng ngạc nhiên cả!" Long Chủ U Minh Hải thản nhiên nói: "Lúc trước Đế Trứng xuất thế ở trước mặt mọi người, tin tức vốn là không dối gạt được, những lão hồ ly Đông Thổ kia không có ý đồ với Long Đế là không thể nào, phương pháp đoạt thần thông của hắn, chúng ta cũng đã sớm nghĩ qua, chỉ bất quá, mặc dù thoạt nhìn là phương pháp duy nhất trước mắt, nhưng dù sao chuyện này cũng có can hệ trọng đại, vạn nhất thất bại trong việc cưỡng đoạt thần thông của hắn thì sao?"

Vị Long Chủ Vụ Hải trông giống như con nít kia nói: "Pháp môn tước đoạt thần thông là có rất nhiều, nhưng lại rất dễ làm tổn hại đến tính toàn vẹn của thần thông, rủi ro quá lớn, có lẽ, Tần gia xác thực sẽ có pháp môn tước đoạt thần thông hoàn chỉnh, bởi vì bọn hắn đã từng có tiền lệ truyền thừa thần thông, đã có thể truyền thừa, tự nhiên là có thể tước đoạt, trước tiên chúng ta có thể bắt giữ tên tiểu tử Tần gia kia, buộc hắn nói ra..."

"Không cần sốt ruột!" Long Chủ Đông Hải lẳng lặng nghe, bỗng nhiên nói: "Có quá nhiều thằng hề, trước hết để cho bọn hắn nhảy ra hết rồi lại nói!"

"Ngay cả Đông Thổ cũng đều muốn tiểu Lai Bảo?" Vào lúc Phương Quý trở về động phủ, tiểu Lai Bảo còn chưa có tỉnh ngủ.

Ở trong Hóa Long Trì, Anh Đề đang cuộn thành một đoàn nằm ngủ, mà tiểu Lai Bảo thì lại cuộn thành một đoàn ngủ ở trên người nó, trông giống như hai quả bóng lớn nhỏ, hai bọn chúng đều rất vô tư lự, lúc này cũng ngủ hết sức thoải mái, nhất là tiểu Lai Bảo, ngậm chóp đuôi vào trong mồm, vừa ngủ vừa dùng miệng nhỏ mút đuôi, nhìn như ngủ rất ngon lành, càng khiến cho Phương Quý tâm loạn như ma.

Làm sao tiểu Lai Bảo lại thơm như vậy, ai cũng muốn...

Mấu chốt nhất là, mặc dù cách nói chuyện của Tần vương bát khiến cho Phương Quý rất khó chịu, nhưng cũng không thể không thừa nhận, tên kia bây giờ đã thật sự bắt được chỗ đau của chính mình, đừng thấy bây giờ mình ở trong Long Cung rất thoải mái, muốn đi đâu thì đi, muốn cái gì liền được cái đó, nhưng nếu như Giáp công tử thực sự đưa pháp môn tước đoạt phân thân con cóc cho Long Chủ, mình sẽ có kết cục gì?

Phương Quý tuyệt đối không hoài nghi, mấy vị Long Chủ này sẽ tước đoạt con cóc của chính mình không do dự một chút nào!

Đến lúc đó không những mình khó giữ được cái mạng nhỏ này, thậm chí Bắc Vực cũng sẽ có thể gặp phải sự trả thù của Long tộc...

Tần Giáp có một câu nói đúng.

Bây giờ đừng nhìn chính mình phong quang như vậy, Minh Nguyệt tiểu thư mang theo một nhóm người đến đàm phán rất vui vẻ, đám người Tức đại công tử phân tài nguyên cho Bắc Vực rất hào phóng, nhưng trên thực tế những vật này xác thực đều giống như chính mình dùng mạng nhỏ đánh đổi, chính mình lấy đi càng nhiều đồ vật, tiểu Lai Bảo càng quấn quýt chính mình, oán khí ở trong lòng bảy vị Long Chủ đối với mình sẽ càng lớn, hoặc sớm hoặc muộn, cũng đều sẽ lấy cái mạng nhỏ của mình...

Từ lúc chính mình điều khiển phân thân chui vào động phủ, trộm quả Đế Trứng này, liền đã đi vào tử lộ!

Trong lòng không lo lắng là giả, chỉ là có thể nói với ai sao?

Đừng nói là bằng vào một chút bản lĩnh của đám người Tức đại công tử, coi như là toàn bộ Bắc Vực, lại có mấy người có thể giúp đỡ chính mình?

Trong lòng Phương Quý mặc dù cũng không muốn thừa nhận, nhưng hắn ẩn ẩn cảm thấy, có lẽ tình huống như vậy, ngay cả tông chủ cũng đều không thể giúp chính mình.

Dù sao thì nơi này cũng là Long Cung Bắc Hải, mà chuyện này, càng là sự tình của Thất Hải...

Trong thiên hạ, lại có mấy người có thể đối kháng được với Long Cung?

Bình Luận (0)
Comment