Hình trưởng lão bỗng nhiên thở dài một hơi, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tức đại công tử hỏi: "Ngươi chỉ muốn mang hắn đi?"
"Hình trưởng lão..." Mấy vị thiên kiêu Đông Thổ khác nghe vậy, trong lòng đều giật mình, nghẹn ngào mở miệng.
Hình trưởng lão lộ ra thần sắc lạnh nhạt, không có trả lời.
Mấy người bọn hắn quay mặt nhìn nhau, ngược lại là dần dần nhụt chí, chuyện cho tới bây giờ, Hình trưởng lão còn có thể làm gì?
Mà nghĩ đến đây, bọn hắn lại không khỏi ném ánh mắt bất mãn về phía Giáp công tử...
Khuôn mặt của Giáp công tử, đã kìm nén đến mức sắp nhỏ ra máu!
"Không sai!" Tức đại công tử lập tức phản hồi câu hỏi của Hình trưởng lão, nói: "Vãn bối chỉ muốn mang Phương đạo hữu rời đi, không cân nhắc đến những chuyện khác!"
Hình trưởng lão gật đầu nhẹ, nói: "Vậy ngươi hãy bảo hắn đáp ứng, ra mệnh lệnh cho Tiểu Long tạm thời đi theo ta..."
Lúc nghe đến đó, trong lòng của mấy vị thiên kiêu Đông Thổ ngược lại là đều không khỏi khẽ giật mình, sinh ra một chút hi vọng, nếu làm như thế, như vậy bọn hắn liền vẫn có hi vọng mang con Tiểu Long này về Đông Thổ, không có Phương Quý ở bên cạnh, chỉ là có một chút không dễ khống chế con Tiểu Long này mà thôi, nhưng cũng không có quan hệ, tối thiểu còn có thể để cho Phương Quý mệnh lệnh Tiểu Long không được phản kháng, sau đó đánh cho nó bị thương nặng rồi lại mang về...
Loại phương pháp này đối với Đông Thổ mà nói, cũng không phải là không có khả năng tiếp nhận.
Kẻ duy nhất không muốn tiếp nhận, chính là Tần gia Giáp công tử.
Nếu thật sự làm như vậy, coi như mang Tiểu Hắc Long về Đông Thổ, chính mình sẽ được tính là cái gì?
Nhưng trong lòng coi như là có một vạn lần không vui, vào lúc này, ngay cả một câu cũng đều nói không được, kìm nén khó chịu đến cực điểm.
Mà vào lúc này, khó khăn lắm mới nhìn thấy Hình trưởng lão gật đầu, trong lòng Tức đại công tử cũng là vui mừng, vội vàng nhìn về phía Phương Quý.
Lúc này trong lòng Phương Quý đã bắt đầu cân nhắc...
Những người Đông Thổ này chế trụ chính mình, thủ đoạn dùng chính là dùng thần thông của mình trói buộc thân thể của mình, thông qua loại phương thức này, chính mình không nói được, cũng không thi triển thần thông được, thậm chí ngay cả thần niệm cũng vô pháp truyền đi, cho nên coi như muốn mệnh lệnh Anh Đề cùng với Tiểu Hắc Long xuất thủ cũng đều không làm được, nếu như những người này buông lỏng cấm chế, chính mình cũng liền được tự do, chỉ là, nếu xảy ra một trận đại chiến...
Hình trưởng lão không biết trong lòng của Phương Quý suy nghĩ gì, thấy Phương Quý bất động thanh sắc, liền cho rằng Phương Quý còn đang bị phù triện của Tần gia nhốt, thế là liền hướng ánh mắt nhìn sang Tần Giáp, mặc dù không có mở miệng, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, tự nhiên là muốn Tần Giáp thả người trước rồi lại nói...
Trong bụng Tần Giáp đã nổi giận, nhưng đón ánh mắt của Hình trưởng lão, vẫn là không thể không giơ tay lên.
Về phần trong lòng hắn đang suy nghĩ gì, vậy thì ai cũng không biết...
"Người Đông Thổ, lại bị các tiểu tử Bắc Vực uy hiếp, thực sự là quá buồn cười..."
Nhưng cũng vào thời điểm then chốt đám người không dám thở mạnh này, một tiếng thở dài bỗng nhiên vang lên, thanh âm này tới quá đột ngột, tất cả mọi người không khỏi kinh hãi, vội vã lui lại, bày ra tư thái phòng ngự, quay đầu nhìn ra bên ngoài động phủ, liền nhìn thấy một vị nam tử mặc áo bào đen, bên người thì có một nữ tử toàn thân trắng như tuyết, duy chỉ có con mắt màu đỏ đi theo, thong thả bước vào bên trong động phủ.
Nhìn thấy nam tử áo bào đen kia, vô luận là ai, lúc này cũng đều đã kinh hãi đến mức trái tim cũng đều muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Ngược lại là Ngao Tâm bị người Đông Thổ làm cho sợ hãi, choáng váng ở một bên, nhất thời mừng rỡ không thôi, hô một tiếng: "Lục vương thúc..."
Long Chủ U Minh Hải Ngao U!
Ai có thể nghĩ tới, Long Chủ U Minh Hải thế mà lại đột nhiên xuất hiện ở đây...
Chẳng lẽ nói các Long Chủ cũng đã sớm đến đây...
"Không cần kinh hoảng!" Mà trông thấy đám người mặt tràn đầy kinh hãi, nhất là vị Hình trưởng lão tay đang run rẩy, dường như không nhịn được liền muốn xuất thủ kia, Long Chủ U Minh Hải chậm rãi lắc đầu, trên khuôn mặt bị gặm một nửa huyết nhục, một nửa dị thường tuấn mỹ, một nửa lại cực kì dữ tợn, theo việc Long Chủ U Minh Hải lắc đầu, thần sắc có một chút khinh thường dần dần hiển hiện ở trước mặt mọi người, khẽ hừ một tiếng, thản nhiên nói: "Vốn định đợi sau khi Đông Thổ các ngươi đoạt thần thông của hắn thì mới hiện thân, chỉ là các ngươi làm cho bản tọa quá thất vọng, đường đường là Đông Thổ, lại chỉ là một đám phế vật..."
Vừa nói chuyện, ống tay áo của Long Chủ U Minh Hải rung động, lại có một cỗ khí tức lướt tới, trấn áp khiến cho Ngao Tâm không có cách nào lại mở miệng.
Ngao Tâm không nghĩ tới hắn sẽ trấn áp chính mình, lập tức không hiểu mở to hai mắt.
Mà đám Đông Thổ nhìn loại cử động này của hắn, thì không khỏi giật mình, cảnh giác nhìn về phía hắn.
Sau đó, liền lại đưa ánh mắt nhìn về phía nữ tử mắt đỏ tóc trắng kỳ quái ở bên cạnh hắn kia, nữ tử kia đón ánh mắt của mọi người, dường như có một chút e lệ, thấp giọng cười một tiếng, lập tức lộ ra hàm răng đen nhánh, khiến cho cả người nàng nhìn càng thêm quỷ dị.
Mà mắt đỏ, tóc trắng, răng đen, ba đặc điểm này xuất hiện ở trên người của một nữ nhân...
Ở phía Đông Thổ bỗng nhiên có người phản ứng lại, mở to hai mắt nhìn về phía Long Chủ U Minh Hải, nhất thời có một chút khó có thể tin.
"Ở trong một tháng này, các ngươi âm thầm giở trò quỷ, bố trí xuống huyền cơ, thật sự cho rằng có thể giấu diếm được con mắt của Long Cung chúng ta?" Long Chủ U Minh Hải hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói: "Nếu không phải bản tọa âm thầm giúp đỡ các ngươi che lấp, các ngươi làm sao có thể bố trí thuận lợi như vậy, thật sự coi tất cả mọi người Long tộc chúng ta chỉ là một đám mù lòa không hiểu Trận Đạo, không thể nhìn ra các ngươi làm ra bố trí rất nhỏ trong các loại trận nhãn tại Long Cung Bắc Hải sao? Nếu không có Tuyết Nữ giúp các ngươi nhiễu loạn khí tức, mấy vị huynh đệ kia của ta, cũng đã sớm tìm tới..."
Ngao Tâm cùng với ba tên ngốc long tử nghe được câu nói này, đều đã hoảng sợ mở to hai mắt.
Mà hai người Tức đại công tử cùng với Mạnh Đà cũng quá sợ hãi, ánh mắt có một chút lấp lóe nhìn về hướng Long Chủ U Minh Hải.
"Về phần bố trí mà đám tiểu tử Bắc Vực này làm, ngươi càng không cần phải lo lắng!" Long Chủ U Minh Hải thản nhiên nói: "Người của bọn hắn chạy tới cũng không có nhiều như vậy, hơn nữa bây giờ dù sao cũng là ở trong biển, có bản tọa tọa trấn ở chỗ này, hẳn là không có ai có thể kịp thời truyền tin tức được ra ngoài, nhất là một đám tiểu tử Kim Đan..."
Nói xong, hắn nhẹ nhàng quơ hai tay áo, nhìn Tần Giáp nói: "Tiếp tục làm sự tình của ngươi đi!"
Bị Long Chủ U Minh Hải nhìn, trên mặt của Tần Giáp trướng lên một mảnh đỏ tía, sau đó lại lui ra ngoài.