Phương Quý cũng đều có một chút cảm giác sợ hết hồn hết vía, một hoặc là hai đội ngũ này, tự nhiên không phải là đối thủ của tông chủ Thái Bạch Tông, cho dù là Phương Quý xuất thủ, cũng có thể nhẹ nhõm xử lý, nhưng mấu chốt là, số lượng loại đội ngũ này lại là càng ngày càng nhiều, thậm chí còn đang liên tục gọi người tới, nói không chừng vào lúc này, đã có mấy phương thế lực lớn biết được tung tích của hai người bọn hắn, thậm chí còn đang ở trên đường đuổi theo...
Chờ đến khi bọn hắn tập hợp đủ lực lượng, chỉ sợ là sẽ lập tức động thủ với hai người Phương Quý, đến lúc đó, còn có thể bình tĩnh như thế này hay sao?
Ngược lại là tông chủ Thái Bạch Tông yên lặng mà đi đường, dường như hoàn toàn chưa phát giác ra.
Sau hai ngày như vậy, hai người Phương Quý đã gặp vô số người, Phương Quý có cảm giác, chỉ sợ là khắp thiên hạ đều đã biết tin tức của hai người bọn hắn, hắn thậm chí có thể cảm giác được, bây giờ ở trong thiên địa mênh mông này, chính là đang có không biết bao nhiêu ánh mắt, xuyên thấu qua hư không, nhìn về phía bọn hắn.
Nhưng cũng vào lúc này, bọn hắn đã tiến vào địa giới Bắc Vực.
Bởi vì hai người bọn hắn là đi từ cánh đồng tuyết tiến về Bắc Vực, địa phương tới đầu tiên chính là Tuyết Châu, nơi đây chính là địa phương Thương Long Tử phương bắc quật khởi năm đó, cũng chính là nơi hạch tâm Thương Long Tử phương bắc đoạt lại Bắc Tứ Châu từ Tôn Phủ, vừa mới vào Tuyết Châu, liền đã nhìn thấy, ở phía trước xa xa có một đội nhân mã tới đón, người cầm đầu chính là Cung Thương Vũ, phía sau chính là gia chủ của mười một đại thế gia Bắc Tứ Châu.
Thương Long Tử phương bắc có danh khí cực lớn, nhưng môn nhân lại ít, đệ tử của Thương Long Tử phương bắc, nhiều nhất cũng chỉ có khoảng ba, bốn trăm người, đệ tử thân truyền lại càng ít, cũng chỉ có hơn mười người mà thôi, tu vi cao nhất, bất quá cũng chỉ là Thương Cung Vũ, bây giờ chỉ mới Kết Đan không lâu, những người khác tu vi càng là không cao, thậm chí còn không bằng mấy vị túc lão đi theo phụ tá Thương Long Tử phương bắc.
Nhưng Thương Long Tử phương bắc, tự nhiên cũng có cách làm của chính mình, hắn liên lạc với thế lực Bắc Vực khắp nơi, chống lại Tôn Phủ, chính mình cầm đầu, nhưng lợi ích lại là do những thế gia này chiếm đi, đầu tiên là chín đại thế gia Bắc Tam Châu lúc đầu, về sau thì thêm vào hai đại thế gia Kính Châu, bây giờ đã là mười một đại thế gia, chính là người cầm quyền Bắc Tứ Châu, hoặc được gọi là trưởng lão Thương Long Tử nhất mạch.
"Phương Quý sư thúc, vào thời điểm sư tôn bỏ mình ở trên Bắc Hải, ngươi một mực canh giữ ở bên cạnh sư tôn, thậm chí vào thời điểm sư tôn bị người ám hại sắp vẫn lạc, còn giúp sư tôn chém giết đại địch Tôn Phủ, khiến cho vào thời điểm sư tôn ra đi không còn tiếc nuối, đại ân đại đức như thế..."
Cung Thương Vũ suất lĩnh một đám đệ tử Thương Long nhất mạch để tang, ở phía xa xa liền đã lớn tiếng nói tạ ơn, nước mắt chảy ròng ròng trên mặt, cúi đầu với Phương Quý, ở bên cạnh Cung Thương Vũ, thì là Cổ Thông lão quái và hai người Thanh Phong, Minh Nguyệt, ở phía sau hơn một chút, thì là gia chủ mười một đại thế gia, bọn hắn mặc dù không có mặc áo gai, nhưng trên cánh tay cũng có thắt khăn trắng, gửi lời chia buồn đối với Thương Long Tử phương bắc.
"Chuyện này..." Phương Quý thấy một màn này, trong lòng cũng đều có một chút phát hoảng, nhỏ giọng nói: "Có phải nên giải quyết những chuyện khác trước hay không?"
Quay đầu nhìn một chút, liền thấy một mảnh mây đen hoành không ở sau lưng, ở bên trong có không biết bao nhiêu người.
Các lộ nhân mã, các loại thế lực, đều là đứng ở phía xa xa nhìn chằm chằm Tiểu Hắc Long, dường như có thể xuất thủ với bọn hắn vào bất kỳ lúc nào.
Phương Quý chính là thực sự lo lắng về việc này...
"Ha ha, không cần phải lo lắng!" Vào lúc này tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là nhẹ nhàng cười tiến lên, trước hết đỡ Cung Thương Vũ đứng lên, sau đó liền quay người trở lại, giống như là đang nói chuyện cùng với các lộ nhân mã kia, cất cao giọng nói: "Tu sĩ Bắc Vực chúng ta ghi nhớ ân đức của Long Cung, không đành lòng nhìn thấy truyền thừa của Long Cung nhất mạch đoạn tuyệt, bởi vậy cho nên mượn nhờ địa phương của Thương Long nhất mạch, thành lập Long Đình, còn xin các vị đạo hữu báo cho tứ phương!"
"Xoạt..." Tông chủ Thái Bạch Tông vừa nói dứt lời, có không biết bao nhiêu người nghe được đều triệt để phát mộng.
Khắp thiên hạ cũng đều đang đoạt con Tiểu Long này, ngươi lại muốn vào lúc này, công nhiên thu nhận nó, còn muốn thành lập Long Đình?
Điên rồi!
"Thiết Long Đình, còn muốn thông báo cho tứ phương?" Nghe thanh âm to tõ của tông chủ Thái Bạch Tông, liền ngay cả Phương Quý cũng triệt để lộ ra vẻ mặt phát mộng.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, tông chủ Thái Bạch Tông bảo hắn mang theo Tiểu Hắc Long trở về Bắc Vực, hắn liền cảm thấy tông chủ Thái Bạch Tông đã điên rồi, lại đến dọc theo con đường này mặc kệ gặp người nào, tông chủ Thái Bạch Tông cũng đều rất thẳng thắng, không tránh không né, thậm chí còn chủ động thừa nhận thân phận của Tiểu Hắc Long, Phương Quý càng thấy tông chủ đã điên rồi, mà tới lúc này, tông chủ thế mà còn bắn tiếng, muốn thu nhận Tiểu Hắc Long, thành lập Long Đình...
Đây cũng không phải là điên, đây quả thực là đang tìm đường chết!
Mọi người đều biết, bây giờ Long Cung Thất Hải đã hủy diệt, nguyên nhân hủy diệt, tự nhiên là bởi vì bọn hắn đã phớt lờ lời khuyên của những người khác, cứng đầu cứng cổ đi lên con đường kia, cho nên mới bị thế lực khắp nơi trên thế gian liên thủ đả kích, mà bây giờ tông chủ Thái Bạch Tông nếu muốn thành lập Long Đình, vậy chẳng phải là muốn để cho thế gian này xuất hiện thêm một tòa Long Cung, mà ở dưới tình huống Long Cung Thất Hải đều đã hủy diệt, tòa Long Đình này thậm chí sẽ là Long Cung duy nhất...
Vừa thu nhận Tiểu Long, vừa thành lập Long Đình, Bắc Vực chính là muốn khiêu chiến người trong thiên hạ hay sao?
"Bắc Vực thật can đảm, dám mạo hiểm là địch với thiên hạ?"
"Cho dù là Đông Thổ, Tây Hoang, Nam Cương, Tôn Phủ, thậm chí là Bất Tri Địa, đại khái cũng không dám làm loại sự tình này!"
"Người si nói mộng, cuồng nhân cuồng cử, Bắc Vực tự chịu diệt vong..."
Đám người của các thế lực đi theo từ cánh đồng tuyết đến đây lúc này đều sợ hãi, không ít người đều là mặt lộ sát cơ, chỉ bất quá, bọn hắn cân nhắc thực lực, cho nên cũng không có ai động thủ vào lúc này, chỉ dùng ánh mắt nhìn người chết nhìn các tu sĩ Bắc Vực, sau đó đồng thời truyền tin tức này cho thế lực sau lưng.
Bây giờ nhân số của bọn hắn ở đây tuy nhiều, nhìn như chỉ cần liên thủ là liền lập tức có thể đánh vào Bắc Vực, tạo thành đại loạn, nhưng dù sao ở đây cũng có rất nhiều thế lực, đều là trận doanh khác biệt, đề phòng lẫn nhau, không có khả năng liên thủ, lại thêm tông chủ Thái Bạch Tông trước đây ở trong một trận chiến cùng với Tôn Phủ An Châu cũng đã dương danh thiên hạ, không có ai dám khinh thường thực lực của hắn, bởi vậy vào lúc này, chỉ có thể mời những người đứng ở phía sau tới...