Phương Quý chậc chậc lưỡi, hỏi: "Vì sao?"
Nhan Chi Thanh bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Phong ấn Ma Sơn, là trách nhiệm của tất cả các tiên môn trong Sở Quốc, không chỉ có là năm đại tiên môn chúng ta, còn có rất nhiều tiên môn nhị lưu có thực lực hơi yếu, có nhiều tiên môn tọa lạc ở xung quanh Ma Sơn như vậy, bình thường mới có thể chia cắt sạch sẽ tài nguyên ở chung quanh Ma Sơn, cũng chỉ có như vậy, mới có thể vào lúc Ma Sơn thức tỉnh, gắt gao giữ vững tất cả các hướng, không để cho những ma yêu kia trốn thoát, làm hại thiên hạ bách tính..."
Nói đến chỗ này, Nhan Chi Thanh nhẹ nhàng thở dài, nói: "Hết lần này tới lần khác tại Sở Quốc chúng ta vào hai năm trước đó đã từng phát sinh qua một kiện quái sự, lúc ấy có khoảng chừng bảy phương thế lực tiên môn, không biết là đắc tội với ai, bị người giết sạch sẽ trong vòng một đêm, cho nên, lực lượng tiên môn tại Sở Quốc bây giờ đã xuất hiện một lỗ hổng lớn..."
"Hai năm trước?" Phương Quý bỗng nhiên nghĩ đến Giáp công tử Tần gia nhìn thấy tại Hắc Phong Sơn lúc ấy, ở trong lòng ẩn ẩn run lên.
Nhan Chi Thanh ngược lại là không có nhiều lời trong vấn đề này, mà là hít sâu một hơi, nói: "Lúc đầu chuyện này cũng không có quan hệ gì với chúng ta, nhưng hết lần này tới lần khác, Ma Sơn lại có dấu hiệu thức tỉnh vào lúc này, vì vậy đã tác động đến nhiều chuyện khác, dựa vào quy củ tiên môn trước đây, Ma Sơn dù là sinh ra dị biến, cũng không phải là đệ tử Hồng Diệp Cốc chúng ta có thể nhúng tay vào được, nhưng nguyên nhân chính là vì bây giờ lực lượng tiên môn không đủ, cho nên tiên môn đã làm ra một cái quyết định, sẽ chọn lựa một nhóm đệ tử Hồng Diệp Cốc, tiến vào Ma Sơn lịch luyện..."
Phương Quý nghe đến đây, nhịn không được mà giật mình, hỏi: "Loại lịch luyện này là có ý tứ gì?"
Nhan Chi Thanh nói: "Cái gọi là lịch luyện, kỳ thật chính là tập kết một nhóm đệ tử tiên môn, tiến vào biên giới Ma Sơn, thu thập các loại linh dược bảo khoáng, tru sát ma yêu sinh sôi chung quanh Ma Sơn, để tránh vào thời điểm Ma Sơn thức tỉnh sẽ dẫn xuất họa loạn, đương nhiên, một nguyên nhân chủ yếu khác chính là để luyện binh, sớm để cho chúng ta kinh lịch sự quỷ dị của Ma Sơn, để tránh vào thời điểm Ma Sơn thức tỉnh, không có người để dùng!"
"Thế mà còn có chuyện như thế?" Phương Quý nghe được lời này, đã là không nhịn được mà cảm thấy động tâm, vội hỏi: "Vậy các ngươi tới đây là để làm gì?"
"Chúng ta đều đã tiến hành báo danh!" Vào lúc này Hứa Nguyệt Nhi liền kể rõ ngọn nguồn, nói: "Thực lực của các đệ tử trong Hồng Diệp Cốc là không đồng đều, lại thêm việc ở Ma Sơn có nhiều hung hiểm, cho nên cũng không cưỡng ép cưỡng chế đệ tử Hồng Diệp Cốc tham gia, mà là tự nguyện báo danh, đương nhiên là cũng có hạn chế, chí ít cũng phải có tu vi từ Dưỡng Tức tầng sáu trở lên mới được, chúng ta vốn là muốn rủ ngươi đi cùng, thế nhưng tu vi của ngươi lại quá thấp..."
"Thế mà còn chê tu vi của ta thấp?" Phương Quý khinh thường liếc mắt, bưng cốc trà ở trước mặt của Hứa Nguyệt Nhi trở về.
Ở trong lòng thì là suy nghĩ, đi đến Ma Sơn lịch luyện trái lại là rất thú vị, bất quá nhìn bộ dáng của đoàn người Nhan Chi Thanh, nói không chừng ở bên trong cũng có rất nhiều hung hiểm, mà mình bây giờ cũng đang thiếu tài nguyên, bất quá nghĩ biện pháp kiếm mấy con dê béo so với chạy vào trong Ma Sơn liều mạng là có lời hơn nhiều...
"Ài, ta cũng không ngờ được tu vi của Phương Quý sư đệ còn chưa có đột phá Dưỡng Tức tầng sáu, ngược lại là đã đường đột!" Nhan Chi Thanh sư tỷ cũng hít vào một hơi, nói: "Lần cơ hội này ngược lại thật sự là không tệ, tiên môn sẽ không đưa đệ tử Hồng Diệp Cốc đi vào chịu chết, ta đã nghe được tiếng gió, phàm là đệ tử nguyện ý báo danh tham gia thí luyện, vào trước khi rời núi tiên môn đều sẽ mở ra Linh Quật một lần, để cho các đệ tử tăng cao tu vi..."
Vừa nói chuyện, nàng đã có một chút tiếc nuối đứng lên.
"Chờ một chút..." Phương Quý gọi nàng lại, tràn đầy vẻ chờ mong nói: "Ta cũng muốn báo danh..."
"Ngươi cũng muốn đi báo danh?"
Phương Quý bỗng nhiên làm ra cái quyết định này, cũng khiến cho đám người Nhan sư tỷ có một chút ngoài ý muốn.
Phương Quý nhìn các nàng một chút, nói: "Các ngươi tới tìm ta không phải chính là muốn lôi kéo ta hay sao?"
Nhan sư tỷ lộ ra vẻ mặt chần chờ, nói: "Xác thực là có ý tứ tới mời ngươi báo danh, bất quá tu vi của ngươi..."
Phương Quý cười ha hả một tiếng, nói: "Tu vi ta thấp thì sao chứ, ban đầu là ai đã cứu các ngươi?"
Hắn thốt ra lời này, sắc mặt của Nhan Chi Thanh cùng với mấy người sau lưng nàng liền đều có một chút khó coi.
Các nàng tự nhiên là tin tưởng thực lực của Phương Quý.
Trên thực tế, lần này các nàng đặc biệt đi đến gặp Phương Quý, chính là bởi vì lúc trước đã từng thấy Phương Quý xuất thủ, biết một thân kiếm đạo của hắn quả thực là không yếu, lại thêm lúc ấy Phương Quý nhìn thấy các nàng gặp nguy nan, liều lĩnh xuất thủ cứu giúp, so sánh với thực lực, phần hiệp nghĩa này mới là khó có được nhất, thuộc về người có thể phó thác phía sau lưng.
Chỉ có một vấn đề là các nàng không ngờ được tu vi của Phương Quý lại thấp như vậy.
Trước đây các nàng liền biết sự tình Phương Quý đã từng một hơi tiêu hết 7000 điểm công đức để mua sắm tài nguyên, ngoại trừ sợ hãi thán phục đối với đại thủ bút của hắn, cũng đều cảm thấy hắn trải qua khoảng thời gian tu luyện này, tu vi chắc hẳn đã có tinh tiến, vượt qua bậc cửa Dưỡng Tức tầng sáu là không có vấn đề, nhưng không ngờ được, Phương Quý tiêu hao nhiều tài nguyên như vậy, nhưng vẫn là Dưỡng Tức tầng năm, thậm chí còn là hạ giai.
"Chúng ta cũng không phải là ngại tu vi của Phương Quý sư đệ thấp, chỉ là tiên môn tự có quy củ..."
Vào lúc này Mạnh Kinh Hồn cũng mở miệng nói: "Mặc dù tiên môn bởi vì không có đủ nhân thủ nên mới cho đệ tử Hồng Diệp Cốc một cái cơ hội như vậy, nhưng dù sao không phải là muốn để cho đệ tử Hồng Diệp Cốc đi chịu chết, cho nên mới cần phải báo danh, yêu cầu thấp nhất cũng phải là Dưỡng Tức tầng sáu, trước đó chúng ta đều vội vã tăng cao tu vi chính là vì cái nguyên nhân này, bây giờ tu vi của ngươi không đủ, muốn báo danh, chỉ sợ là tiên môn sẽ không đồng ý..."
Hứa Nguyệt Nhi chen miệng nói: "Huống hồ thời gian diện bích của ngươi bây giờ cũng chưa có hết..."
Phương Quý xoa xoa cái cằm, trầm ngâm nói: "Muốn báo danh là sẽ luôn luôn có biện pháp..."
Nhan Chi Thanh sư tỷ gật đầu nhẹ, nói: "Nếu đã tới tìm ngươi, ta cũng đã nghĩ qua về cái vấn đề này, sự tình diện bích là cũng dễ nói, mặc dù quy củ của tiên môn sâm nghiêm, nhưng vào thời điểm đặc thù, cũng sẽ luôn có một chút trường hợp đặc biệt, ngươi là tự nguyện báo danh, giải quyết vấn đề vì tiên môn, sự tình diện bích ngược lại là dễ nói, cùng lắm thì dùng danh nghĩa lấy công chuộc tội, đừng nói là ngươi, coi như là Lữ Phi Nham cũng có thể mượn cái lý do này để rời khỏi Tư Quá Nhai, chỉ là sự tình tu vi lại khó mà nói..."